Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 79 - Chương 80 - Vây Bắt Heo Sống 2

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 80 - Vây bắt heo sống 2

Vây bắt heo sống 2

Cola không có áo mưa, cô lấy cái túi nhựa cắt mấy lỗ rồi tròng lên người nó...

Ặc, xấu đến cay mắt.

Khương Ninh nhịn cười, lấy điện thoại di động ra chụp một bức chú chó mặc bộ đồ chiến đấu bằng nilon.

Một người một chó đi ra ngoài, lấy thuyền tấn công ra, đi thẳng đến núi Phượng.

Núi Phượng không cao lắm so với mặt biển, dưới chân núi chính là công viên Thành phố Phượng, có hồ nước lớn và phong cảnh, tiếc thay hiện nay cũng đã chìm xuống dưới nước.

Cô tìm một chỗ bằng phẳng để cập vào bờ, xác định xung quanh không có ai mới thu thuyền tấn công vào không gian.

Có bậc đá và đường xi-măng dẫn lên núi, để tiết kiệm thể lực, Khương Ninh quyết đoán lựa chọn cái sau, vừa lên núi vừa quan sát hai bên đường.

Cô mơ hồ nhìn thấy phân heo không bị mưa cuốn trôi trong khu rừng bên đường.

Khương Ninh mừng thầm, quả nhiên cô không đoán sai.

Đang đi, Cola đột nhiên sủa mấy tiếng rồi muốn lao về phía trước.

Khương Ninh che miệng nó: "Chúng ta lặng lẽ đi vào trong, đừng phát ra tiếng động."

Cola nghe hiểu, tự động thay đổi chế độ, hạ đuôi xuống, hai mắt lóe sáng tiến về phía trước.

Đi không bao lâu, đằng trước xuất hiện một đình nghỉ mát.

Dùng ống nhòm quan sát, vậy mà lại có mười hai con heo đang trú mưa trong đình.

Heo là động vật ăn tạp, ăn cỏ cũng có thể sống được, nhưng có lẽ chúng nó đã chạy ra ngoài một khoảng thời gian nên toàn bộ mỡ trên cơ thể đã biến mất.

Nhìn thấy có người tới đây, bọn chúng muốn rời đi, thế nhưng chỉ đi vài bước thì không muốn động đậy nữa.

Không thể thu động vật còn sống vào không gian, Khương Ninh lấy dùi cui điện có công suất lớn nhất ra, chính là loại kích điện mấy lần là có thể giết chết.

Cô đi vào đình nghỉ mát, quyết định ra tay với con đứng gần nhất.

Con heo kia chưa kịp kêu lên đã ngã bịch xuống đất.

Đàn heo hoảng sợ nhao nhao chạy ra khỏi đình nghỉ mát.

Cola nhanh như tia chớp vọt tới đằng trước, hung dữ lùa chúng nó trở về, không nghe lời thì cắn!

Người, chó, heo rượt đuổi nhau trong cơn mưa...

Cô đuổi theo, Cola chặn lại, chúng nó có chạy đằng trời.

Chưa đến mười lăm phút, toàn bộ mười hai con heo đã bị giật điện, Khương Ninh kích điện thêm mấy cái, xác định bọn chúng đã chết rồi mới thu vào không gian.

Không ngờ Cola lại là một con chó săn giỏi như vậy, cô thưởng cho nó một cái chân gà hấp muối.

"Cola, chúng ta tiếp tục cố gắng, tích trữ hết thịt heo trên đời, sau này mỗi ngày đều ăn ngon uống sướng."

"Gâu!" Nó muốn ăn thịt thịt!

Một người một chó tiếp tục tìm kiếm dọc theo ngọn núi.

Cola phát huy hết mọi ưu thế, đi đằng trước tìm kiếm con mồi.

Heo là động vật sống bầy đàn, dưới sự chỉ huy của Cola, Khương Ninh rất nhanh đã tìm được đàn heo thứ hai, lần này là chín con, hình thể không chênh lệch nhiều so với đàn lúc nãy.

Một người đuổi theo và một chó đánh bọc sườn chạy xuyên rừng.

Tuy núi không dốc đứng nhưng khi chạy rất dễ trượt chân.

Người trượt chân, heo cũng trượt chân, nhưng chó vẫn di chuyển rất nhanh nhẹn, quen thuộc lao về phía Khương Ninh.

Chín con heo, lần nữa bắt được hết.

Khương Ninh bắt được hai mươi mốt con heo đi nhanh như bay.

Đàn thứ ba, thứ tư lần lượt được tìm thấy, còn giết được không ít con lạc đàn, tổng cộng bắt được khoảng sáu mươi tám con heo, có thể cho ít nhất hơn mười tấn thịt heo.

Sau khi tìm kiếm trong núi Phượng hai lần, cô không tìm được dấu vết của con heo nào nữa.

Lúc này đã chạng vạng tối, Khương Ninh dắt Cola xuống núi.

Đi một lát, Cola đột nhiên lao đi như tên rời cung, nhanh chóng biến mất trong rừng.

Khương Ninh lo lắng nó gặp nguy hiểm, vội vàng đuổi theo.

Đến lúc cô đến nơi, chỉ thấy Cola dùng móng vuốt dốc sức đào đất: "Gâu, gâu!"

Nó sủa rất dữ, ánh mắt lộ ra sát khí...

Bình Luận (0)
Comment