Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 780 - Chương 781

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 781 -

Hoắc Dực Thâm kiểm tra mấy lần, chắc chắn tàu ngầm không có gắn camera.

Để phòng ngừa, Khương Ninh quyết định vào không gian.

Mặc dù huấn luyện viên Hứa rất nhiệt tình và chân thành, nhưng thật sự trong mấy ngày qua hai người bọn họ cũng không hề buông lỏng cảnh giác. Nhưng vẫn không phát hiện huấn luyện viên Hứa giám sát mình.

Ngay cả khi tàu ngầm số 2688 lặn vào trong biển, cũng không phát hiện cái đuôi nào đi theo.

“Anh nói xem, tại sao thủ trưởng Cố lại nói mấy câu kiểu đầu trâu không khớp miệng ngựa với chúng ta như vậy?”

Ông ấy còn mỉm cười với cô nữa, tuổi tác của ông ấy đã lớn như vậy dáng vẻ còn vô cùng chính trực, nếu không cô thật sự sẽ hiểu lầm, nghĩ ông ấy là trâu già gặm cỏ non.

Cô thừa nhận mình nhỏ mọn, nhưng thật sự rất kỳ lạ mà.

Có lẽ bản thân có bí mật nên cảm thấy ai cũng như sói đang rình mồi.

Đúng là rất kỳ lạ, nhưng Hoắc Dực Thâm cũng không nghĩ ra: “Chúng ta chỉ cần luôn cảnh giác là được.”

Cho dù thế nào, tàu ngầm cũng đã ở trong tay rồi.

Tiếp theo, họ phải bàn bạc xem nên đối phó với mảng kiến tạo va chạm thế nào, nếu không chuẩn bị trước, sợ đến lúc đó sẽ không kịp trở tay.

Xe hơi, du thuyền, tàu du lịch, máy bay, xe bọc thép, tàu ngầm.

Trừ mấy món của quân đội, Khương Ninh thật sự cảm thấy mình có thể tự xưng là hô mưa gọi gió. Nhưng vì đối mặt với thiên tai chưa từng có trong lịch sử thì họ phải quan tâm đến phương pháp vì nếu thua thì sẽ phải chết.

Điều tối kỵ nhất trong chuyện sống còn là tự cao tự đại, phải tận dụng triệt để ưu điểm của mình.

Khương Ninh suy nghĩ: “Căn cứ quân đội có nhiều người như vậy, nếu thật sự đến ngày mảng kiến tạo va chạm, có ba con đường Hải - Lục - Không vậy chúng ta chọn cái nào đây?”

Hoắc Dực Thâm cũng suy nghĩ: “Đại dương chiếm bảy mươi phần trăm, khi mảng kiến tạo chạm nhau thì đại dương sẽ bị ảnh hưởng đầu tiên, nguy hiểm nhất là sóng thần, một khi con người rơi xuống biển, cơ hội sinh tồn dường như bằng không…”

Đại dương sẽ tạo ra sóng thần mà đất liền sẽ tạo ra động đất, núi lửa vân vân, những tai họa như vậy đâu đâu cũng sẽ xuất hiện.

So sánh một hồi, bầu trời sẽ an toàn hơn một chút.

Nhưng đây cũng chỉ là so sánh tương đối mà thôi, cho dù là sóng thần, động đất hay núi lửa, cũng sẽ ảnh hưởng đến không khí.

Nếu nghiêm trọng thì có thể sẽ rơi máy bay.

Cả ba con đường đều nguy hiểm thì chọn cái nhẹ nhất, Hoắc Dực Thâm đề nghị trước tiên cứ lái máy bay đã.

Khương Ninh cũng không nghĩ ra được cách nào tốt hơn: “Máy bay trực thăng có chuẩn bị dù, đến lúc đó chúng ta cứ mặc vào trước, nếu máy bay thật sự xảy ra chuyện thì cũng có thể kịp chạy thoát thân.”

Còn phải dùng dây thừng cột mọi người lại với nhau, trước khi rơi xuống thì trốn vào không gian, chờ khi động đất và sóng thần qua đi thì lại đáp xuống lần nữa.

Còn chuyện sau đó, không phải là đất liền sẽ chìm hết ngay lập tức, mà là phần bị va chạm kịch liệt sẽ bị nứt ngay, ở phía trong cũng bị va chạm dần dần chìm xuống…

Nói cách khác vẫn có chút thời gian cho người còn sống.

So với đất điền, đại dương nguy hiểm hơn không biết bao nhiêu lần, Khương Ninh vẫn luôn kính sợ. Đến khi nào đất liền không còn chống đỡ được thì đến lúc đó lựa chọn vùng biển để sống cũng không muộn.

Hai người bàn bạc một hồi, cuối cùng đưa ra một phương án hợp lý nhất, có thể lái máy bay thì lái máy bay. Nếu không kịp thì họ sẽ trốn vào trong mô-đun cứu sinh, chờ qua khỏi đợt tấn công đầu tiên, đất liền không thể trụ được nữa thì lại ra đại dương cũng không muộn.

Rời khỏi không gian, hai người ngủ một giấc thật ngon.

Sau đó, hai người lại bắt đầu luyện tập lái tàu ngầm trong đại dương, chắc chắn không có vấn đề gì nữa đến gần vùng biển không người.

Khương Ninh lấy thuyền tấn công ra, Đậu Đậu và chó lên trước, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm nhảy xuống biển, cất tàu ngầm đi rồi mới đi lên.

Bọn họ cách căn cứ quân đội ở rất xa, thuyền tấn công chạy gần nửa tiếng mới cập bờ.

Sau khi lên bờ, bọn họ đổi xe trở về căn cứ.

Khoảng cách hơn ba trăm kilomet, đường xá rất khó đi, thường phải đi quanh co lòng vòng, mất hết một ngày rưỡi mới đến nơi.

Bình Luận (0)
Comment