Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 802 - Chương 803

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 803 -

Cố Đình Lâm nhìn Khương Ninh: “Điều duy nhất ba có thể làm, là sắp xếp con vào Kế Hoạch Helios, hy vọng con có thể đồng ý.”

Khương Ninh từ chối: “Cảm ơn ý tốt của ông, nhưng tôi không cần.”

Cô còn chưa xem kết quả giám định, mà ông đã có thể chắc chắn như vậy rồi.

Tình thân gì chứ, lúc cô cần thì không có, bây giờ có làm thế này cũng vô ích.

“Ông không cần áy náy, cũng không cần xin lỗi.” Khương Ninh thoải mái nói: “Ông không ở bên cạnh tôi lúc tôi lớn lên, nhưng cũng không làm tổn thương tôi, cho nên tôi không hận ông, nhưng đứng ở lập trường của người bình thường, tôi kính trọng ông vì những năm qua ông đã cống hiến cho căn cứ.

Đối với tôi, chuyện máu mủ không còn quan trọng nữa.

Tôi sẽ không trở thành gánh nặng của ông, cũng hy vọng ông đừng mang gánh nặng vào người, chúng ta đừng làm phiền nhau là được rồi.”

Cô ăn nói vừa bình tĩnh vừa lạnh lùng, không oán giận, không cãi láo hay lên mặt.

Khi người ta đủ mạnh, mới không cần đến người khác.

Chuyện này khiến Cố Đình Lâm vui mừng, nhưng trong lòng cũng cảm thấy mất mát, cô là máu mủ của ông, nhưng lại như người xa lạ.

Nhưng ông không ép buộc, chỉ cần Khương Ninh sống tốt là được.

Tiếp theo, nói đến chuyện mẹ con Tống Nhã Linh, ông không hỏi ý kiến của Khương Ninh, mà tự làm theo ý mình.

Cho dù Khương Ninh có thừa nhận hay không, Tống Nhã Linh vẫn là mẹ ruột của cô, là người phụ nữ đã cho cô sinh mạng này.

Tống Nhã Linh phạm phải sai lầm không thể tha thứ, nhưng Cố Đình Lâm hiểu rõ tính cách của Khương Ninh, cô sẽ không bỏ qua cho hai mẹ con này.

Nếu như chỉ đuổi bọn họ ra khỏi căn cứ, có khi Khương Ninh sẽ kích động rồi đuổi cùng giết tận.

Nhìn thì có vẻ đúng nhưng thật ra phải mang gánh nặng cả đời.

Ông không muốn Khương Ninh gánh tội giết mẹ, cho nên ông đã đưa Tống Nhã Linh về căn cứ thành phố Gia ngay trong đêm.

Tiểu Đường sẽ nói chuyện với căn cứ chính phủ, hai mẹ con đã phạm tội ở căn cứ quân đội, bên kia sẽ dựa theo luật mà ra hình phạt.

Sống chết, tự chịu thôi.

Khương Ninh hơi khó hiểu cách làm của ông, nhưng không nói gì.

Ở thiên tai tận thế, chết ngay lập tức là cách giải thoát tốt nhất.

Tống Nhã Linh và Trần Nghiên Phỉ chỉ là hai kẻ vô dụng, rời khỏi đàn ông sẽ không có bất kỳ năng lực tự vệ nào, sống mới là sự hành hạ tốt nhất với bọn họ.

Khương Ninh đã từng thấy rất nhiều phụ nữ bi thảm vì không có khả năng tự vệ, dùng cơ thể của mình để đổi lấy cái ăn, bị đám ác ma kia đối xử như súc vật, ngược đãi đánh đập mỗi ngày, sau đó khi chúng chán rồi, họ lại trở thành thức ăn.

Cho nên, kết quả này cũng rất tốt.

Nói chuyện thẳng thắn với nhau xong, Khương Ninh sẽ không nhận Cố Đình Lâm làm ba, mà cố Đình Lâm cũng thoải mái chấp nhận.

Ông nhìn con gái của mình hồi lâu, sau đó thở dài nói: “Chăm sóc bản thân cho tốt, thiên tai nhất định sẽ qua, cho dù thế nào cũng không được từ bỏ hy vọng.”

Khương Ninh đứng dậy rời đi, đến cạnh cửa thì dừng bước: “Trước kia ông đã từng cho Tống Nhã Linh một miếng ngọc phải không?”

Đúng là Cố Đình Lâm đã cho.

Đó là vật gia truyền của nhà họ Cố, lúc ấy Tống Nhã Linh quấn lấy ông khóc không cho ông làm nhiệm vụ, nhưng mà không thể làm trái mệnh lệnh quân đội.

Vì có tình cảm sâu nặng nên hai người đã từng bàn đến chuyện kết hôn, Cố Đình Lâm đồng ý với bà ta khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ trở về làm giấy chứng nhận kết hôn.

Vì để thể hiện tấm lòng thành, ông đã đưa miếng ngọc gia truyền cho bà ta.

Khương Ninh hơi hốt hoảng, yên lặng hồi lâu mới nói: “Miếng ngọc đó đã ở bên cạnh tôi từ nhỏ đến lớn, sau này vô tình bị rơi vỡ mất rồi. Xin lỗi vì không thể trả lại cho chủ nhân của nó.”

Mặc dù mất miếng ngọc đó rất đáng tiếc, nhưng trời cao cũng đã tặng cho ông món quà tốt nhất.

Cố Đình Lâm mỉm cười: “Không sao, con mạnh khỏe bình an là tốt rồi.”

Bình Luận (0)
Comment