Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 81 - Chương 82 - Tầng 18 Ăn Lẩu 2

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 82 - Tầng 18 ăn lẩu 2

Tầng 18 ăn lẩu 2

Trong nồi lẩu để một chút sa tế trước, sau đó đặt nồi uyên ương vào, một bên là nước lẩu thanh đạm, bỏ vào trong đó mấy miếng củ hành và rong biển đã ngâm nước.

Phòng khách của phòng 1803 rất lớn, mọi người đóng chặt cửa sổ, đặt nồi lẩu uyên ương lên bếp ga, nồi lẩu với hương vị đậm đà rất nhanh đã chín.

Mọi người ngồi vây xung quanh, ai cũng cười vui vẻ, còn ngửi được mùi thơm mà nuốt một ngụm nước bọt.

Sườn được bỏ vào nồi lẩu, một phần thịt được ướp chín trong nồi cũng có thể vớt ra.

“Hạnh phúc quá.” Đầu lưỡi của Trương Siêu bị nóng lên: “Thịt này vừa non vừa thơm.”

Những người khác cũng không khách sáo, rối rít gắp đồ ăn.

Đậu Đậu không thể ăn cay, 1801 gắp cho cô bé miếng không cay.

Trịnh Vĩ Lệ đùa với cô bé: “Đậu Đậu, tay nghề của chị A Ninh có tốt như anh của em không?”

Đậu Đậu dè dặt nhìn anh mình một cái, nở nụ cười ngọt ngào: “Đồ ăn anh làm cũng rất ngon.”

Thôi đi, ai chẳng biết tài nghệ nấu nướng của 1801 trái ngược với nhan sắc của anh, thậm chí còn thua cả Lục Vũ.

“Cola đâu?” Trương Siêu nghiêng đầu tìm một chút.

Khương Ninh vừa ăn vừa nói: “Ở nhà.”

“Gọi nó đến đi, bây giờ nó cũng là thành viên của chúng ta.” Trịnh Vĩ Lệ rất thích chó: “Cola rất giỏi, dưới lầu vừa có tiếng động là biết ngay, giống như có Thuận phong nhĩ vậy.”

(*) Thuận phong nhĩ dịch nôm na theo tiếng Trung có nghĩa là tai nghe xa theo gió. Đôi tai nghe được những âm thanh truyền theo gió => Nghe được rất xa.

Sức mạnh cũng rất tốt, ngay cả Trương Siêu và Lục Vũ cộng lại cũng không phải đối thủ của nó.

“Sau này để nó trông nhà, chúng ta cũng có thể ngủ ngon rồi.”

Đậu Đậu cũng thích Cola, tất cả mọi người đều đồng ý kêu nó đến.

Sau này muốn hợp tác, cũng không thể đối xử riêng với nó được.

Khương Ninh có chút xúc động: “Được.”

Mở Cửa, để Cola ngậm thau cơm đến.

Đậu Đậu cầm chén sườn lên, lén lút bỏ vào trong miệng nó.

Hai đứa nhỏ này không thể ăn cay, chỉ có thể ăn bên khay nước lẩu nấm, hương vị rất ngọt ngào.

Trương Siêu mang mấy lon bia đến: “Nào, cuối cùng hôm nay cũng được ăn một bữa ngon, chúc mừng một chút!”

Mỗi người một lo, Đậu Đậu uống Sprite, Cola thì uống nước lẩu: “Gâu!”

Lục Vũ uống bia cảm khái nói: “Trước mắt, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, sau này ngày nào cũng sẽ tốt thế này.”

Ăn được kha khá thịt rồi, bắt đầu bỏ tảo biển và bí đao vào.

Bí đao cũng là Khương Ninh mang đến, loại này dễ trữ, mấy tháng cũng không hư.

Nấm bụng dê rất tươi, ăn vào miệng ngon vô cùng.

Cải xanh cũng vậy, nhúng ở trong nước lẩu nên mềm đi không biết bao nhiêu lần.

Từ lúc có bão đến giờ mọi người chưa được ăn cải xanh, hôm nay được ăn nên thấy vô cùng thoải mái, tranh nhau ăn như quỷ đói.

“Nếu không có A Ninh, tôi cũng quên đi vị của cải xanh là như thế nào rồi.”

“Chúng ta có dịch dinh dưỡng cũng rất tốt, có thể giúp cải xanh phát triển nhanh, sau này sẽ không thiếu cải xanh để ăn.

Đây là tin tức tốt, mọi người đều vô cùng vui vẻ.

Cải xanh rất tốt, ăn vào tâm tính cũng tốt hơn.

Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, cuối cùng lại bỏ thêm mấy phần mì sợi, bụng của mọi người đã không chưa nổi nữa.

Đừng thấy thức ăn còn nhiều, dưới sự chỉ dạy tận tâm của Trương Siêu, Trịnh Vĩ Lệ và Lục Vũ cũng không dám phung phí, mỗi ngày ba người đều ăn no khoảng bảy phần, mà chủ yếu đều là ăn cháo, ngay cả cơm cũng không nỡ ăn.

Bữa tiệc hôm nay được ăn thế này, đã là thoải mái nhất rồi!

Cảm giác như đang nằm mơ vậy, tỉnh dậy nạn lụt cũng lui đi, vẫn là thế giới mà bọn họ quen thuộc, không có cái gọi là mạt thế gì nữa.

Đêm nào cũng nằm mơ, nhưng trong mơ hay lúc tỉnh dậy vẫn ở trong nước như cũ.

Bữa tiệc hôm nay, giải phóng những khó chịu tích tụ trong ngực ra, điều chỉnh tâm trạng một hồi mới có dũng khí chống đỡ tiếp.

Một ngày nào đó, trận thiên tai này kết thúc, cuộc sống tươi đẹp trước kia vẫn sẽ trở lại.

Bình Luận (0)
Comment