Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 818 - Chương 819

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 819 -

Từ tuyến giáp đến bàng quang, tất cả mọi thứ có thể kiểm tra đều kiểm tra hết một lượt.

Khương Ninh từ từ phỏng đoán, cảm thấy cơ thể của Hoắc Dực Thâm không có vấn đề gì lớn, sau đó lại gọi Đậu Đậu vào: “Nào, đến lượt em rồi.”

Đậu Đậu cũng không có vấn đề gì, vui vẻ rời đi.

Hoắc Dực Thâm đi vào, trên khuôn mặt tràn đầy sự chính trực: “A Ninh, cởi quần áo ra.”

Khương Ninh bị gọi tên kiểu: “...”

Có đồ cần nghiên cứu, lại không cần lo nghĩ chuyện ăn uống nên cũng không khó khăn lắm.

Chỉ là không ngờ rằng sau hai tháng, đúng lúc Khương Ninh muốn sử dụng máy chụp CT thì lại có hàng xóm mới đến.

Không biết họ di cư từ đâu đến, thế mà lại có xe địa hình và xe moto, tổng cộng có hơn ba mươi người.

Cát bụi dặm trường (*), thảm không tả nổi.

(*) Thành ngữ Trung Quốc: vất vả, mệt nhọc vì đi đường nhiều

(*) Thành ngữ Trung Quốc: vất vả, mệt nhọc vì đi đường nhiều

Nhìn một chiếc RV bụi bặm ở ngay trước mắt, họ hào hứng đứng vây xung quanh: “Có ai không?”

Có thể sống sót mà di cư đến cao nguyên thung lũng này, còn có cả xe địa hình, xe moto, chắc chắn không phải người đơn giản.

Khương Ninh không muốn để ý, ai mà biết được đối phương càng ngày càng đến gần, thậm chí trong mắt còn hiện lên sự vài phần hưng phấn và sự tính toán.

Có hai người trong số đó còn âm thầm rút súng ra.

Khương Ninh mặc áo chống đạn và đội mũ sắt rồi mở cửa xe, đôi mắt lạnh lùng vô tình: “Có chuyện gì?”

Người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, mỉm cười bước tới: “Làm phiền rồi, chúng tôi vừa mới đi cư qua đây, đúng lúc xe hết xăng, thiếu nước thiếu lương thực, cô có thể cho chúng tôi mượn được không?”

“Không có.” Khương Ninh rất mất kiên nhẫn, xua đuổi nói: “Mau đi đi!”

Cái gì cũng không có ư? Mắt họ cũng đâu có mù.

Quần áo đã mới rồi lại còn sạch, da trắng hồng hào không bị rám nắng. Ngay cả áo chống đạn và mũ sắt cũng đều rất mới.

Dựa vào chiếc RV mà được sống sang trọng như vậy chắc, chắc chắn là có không ít vật tư.

Người đàn ông trung niên bị từ chối cũng không tức giận, tiếp tục mặt dày bám mãi không thôi: “Làm ơn hãy giúp đỡ chúng tôi, mọi người đều là người da vàng mắt đen như nhau, nếu như không có xăng, vậy cho chúng tôi xin ít nước, chúng tôi sắp chết khát rồi.

Ông ta nói chuyện ở phía trước, đám người ở phía sau dùng ánh mắt giao tiếp, có người âm thầm rút súng lợi dụng sự che chắn của đám đông, lặng lẽ tiến lại gần.

Chỉ là chưa kịp đợi hai người tiến lên, thì tiếng súng đột nhiên vang lên.

Hai viên đạn bắn về phía người đàn ông trung niên.

Mũi của cả hai chiếc giày đều bị thủng, thậm chí các ngón chân còn có thể cảm nhận được sức nóng bỏng rát từ thuốc súng.

Ông ta bị dọa sợ đến mức đầu gối mềm nhũn ngã quỵ xuống đất, đũng quần chật cũng ướt nhẹp.

Đúng là Khương Ninh có một khẩu súng tiểu liên giấu sau lưng, nhưng cô chưa kịp lấy ra đã bị Hoắc Dực Thâm giành mất.

Cô chưa nổ súng mà, cô còn chưa nổ súng mà!

Đối phương không ngờ được rằng bản thân sẽ bị vũ khí bắn phá, bị dọa tới mức lần lượt lùi về sau.

Hoắc Dực Thâm cầm súng tiểu liên trong tay đứng ra nói: “Còn muốn nước nữa không?”

Hào quang bị cướp mất, Khương Ninh xách súng tiểu liên lộ diện, vẻ mặt hung ác: “Đừng tưởng bản thân có mấy thứ đồ nát là nghĩ mình vô địch thiên hạ, gặp ai cũng muốn cướp.”

Ôi ông bà ơi, họ có tận hai cây súng tiểu liên.

Trong lúc bọn họ đang kinh ngạc, Đậu Đậu từ đâu xuất đầu lộ diện, trong tay còn cầm một quả lựu đạn, mỉm cười chào hỏi: “Cháu chào các cô các chú.”

Tuy nhiên, chú chó cũng không cam tâm bị bỏ lại một mình, nó bước ra với một cái bánh rán đang ngậm trong miệng, răng nanh sắc nhọn và đôi mắt lóe lên hung dữ.

Mọi người há hốc mồm, trong lòng tràn ngập nỗi tuyệt vọng lạnh lẽo.

Người đàn ông trung niên bối rối đứng dậy, đối mặt với sức mạnh áp đảo, chỉ có thể nở nụ cười xem mình như một người kém tuổi hơn: “Hiểu lầm rồi, chúng tôi không có ác ý, chúng tôi chỉ muốn xin ngụm nước uống thôi, các người không đồng ý thì thôi, không cần thiết phải cậy vào đội hình lớn như vậy chứ.”

Bình Luận (0)
Comment