Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 819 - Chương 820

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 820 -

"Tận thế bao nhiêu năm nay, ông còn xem người ta là kẻ ngốc sao?” Khương Ninh cười lạnh nói: “Nếu như hai tên cầm súng đó, dám động thủ, có tin tôi sẽ quét các người thành cái sàng không.”

Bị vạch trần ngay tại trận, mọi người đều sững sờ im lặng.

Không ai có thể dễ dàng sống sót đến ngày hôm nay cả, Khương Ninh tối sầm mặt cảnh cáo bọn họ: “Nể tình các người là người da vàng mắt đen, tôi tha cho các người một mạng, cút càng xa càng tốt biết chưa?”

Người đàn ông trung niên lúng túng đưa đội ngũ của mình rời đi.

Đậu Đậu không yên tâm, cảnh giác như bọn họ.

Nửa tiếng sau, cô bé cau mày đi vào: “Anh trai chị dâu, những người kia cắm trại cách đây một kilomet.”

Không có gì ngạc nhiên có thể đi đến đây là rất lợi hại rồi, nếu như mà đi nữa thì có thể đi đâu đây?

Hơn nữa hình như mấy người đó vẫn chưa bỏ cuộc.

Không phải bọn họ không sợ, mà là đứng trước sinh tử sợ hãi cũng chẳng có tác dụng.

Sở dĩ bọn họ dựng trại ở khu vực xung quanh, là vì thứ nhất bọn họ nhìn thấy ba người một chó đang sống khá thoải mái, đoán rằng gần đó chắc là có nguồn nước, thứ hai là bọn họ vẫn quyết tâm cướp bóc, thật sự nếu có ngày không còn đường sống, có thể phát động cuộc tấn công bất ngờ.

Nếu như đoán không sai thì những người này xuất thân trong gia đình giàu có, đã quá quen với những mưu mô trong giới kinh doanh. Họ không những tính toán khôn ngoan, thể chất tâm lý cũng cứng rắn hơn so với những người sống sót thông thường.

Khương Ninh nhìn qua ống nhòm, tình cờ nhìn thấy bọn họ đang nói gì đó, có người còn đang nhìn sang bên này.

Cô trở nên cảnh giác: “Chúng ta phải chú ý.”

Hoắc Dực Thâm trầm ngâm nói: “Lát nữa chúng ta vây lưới điện lại.”

Sau đó, ba người một chó đã dành nửa ngày, để vây chiếc RV bằng lưới điện.

Không phụ nhiều năm đào tạo, Đậu Đậu giờ đã có thể một mình đảm đương một phía. Khương Ninh là người ngồi không hưởng lợi, tiếp tục đọc sách hướng dẫn vận hành máy chụp CT, giao lại công việc canh gác cho cô bé.

Ngày thứ hai, quả nhiên bên đó có người đến, nói qua lưới điện lịch sự hỏi ở đâu có nước.

Hôm qua bọn họ bị dọa sợ, không muốn mạo hiểm đến đây, nhưng sau khi tìm kiếm khắp nơi thì không có nguồn nước, bọn họ đều sắp chết khát.

Có quỷ mới biết ở đâu có nguồn nước, dù sao thì Khương Ninh cũng chẳng thiếu.

Người trả lời anh ta, là không khí.

Ba ngày sau, bên ngoài trời tối đen như mực, gió trên cao nguyên thổi ầm ầm, gầm rú như gào thét thảm thiết.

Khương Ninh cảm thấy hơi buồn ngủ, không nhịn được pha một tách cà phê cho tỉnh táo, tiếp tục phiên dịch ghi chú của bác sĩ viết.

Đậu Đậu đeo kính nhìn ban đêm quay người nói: “Anh trai chị dâu, bọn họ tới rồi.”

Tổng cộng có mười lăm người, lẻn vào trong màn đêm.

Có lẽ đã phát điên vì thiếu nước, nên mới quyết định quay lại đây lần nữa.

Nhìn vào trình độ của bọn họ, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên họ làm điều này.

So với lần trước liều lĩnh, lần này rõ ràng kiên nhẫn hơn.

Họ sợ sức mạnh bên phía RV áp chế, nhưng mùi vị chết vì khát càng khó chịu hơn, nếu có thể mạo hiểm chiếm được bên này, không những có thể tìm ra tung tích của nguồn nước, ngày cả xe chứa vật tư cũng thuộc về bọn họ rồi!

Vào thời khắc sinh tử, chỉ có thể đặt cược bằng mạng sống của mình.

Cửa sổ xe bám đầy bụi dày, nhìn từ xa rất khó nhìn rõ. Chỉ khi đến gần mới nhận ra đèn vẫn sáng.

Sợ bị phát hiện, bọn họ không còn cách nào khác chỉ có thể bò dưới đất, đợi người bên trong ngủ say rồi dùng gậy gỗ mở lưới điện, xông vào chớp lấy thời cơ.

RV có khả năng chống đạn nên Khương Ninh cũng không vội đứng dậy, thậm chí thỉnh thoảng đi lại chỗ kính xe, cho dù đến tận đêm khuya cũng không nghỉ ngơi.

Gió trên cao nguyên rất mạnh, ban đêm cực kỳ lạnh lẽo. Đám người đó đông cứng thành que kem, không khí đem theo cát bụi như dao cắt.

Không cẩn thận rồi, lẽ ra không nên đến sớm như vậy.

Cho đến tận sáng sớm, đèn trong xe mới tắt.

Cơ thể ai cũng đau nhức vì lạnh, thậm chí có người còn bị hạ thân nhiệt, môi răng đập vào nhau lập cập, họ lặng lẽ đứng dậy, nhẹ nhàng chuyển động cơ thể đã đông cứng của mình.

Chiếc RV lớn như vậy, chắc hẳn phải có nhiều vật tư, tấm vé này rất có giá trị.

Nhan sắc của hai người phụ nữ rất xinh đẹp, có thể giữ lại bọn họ để mua vui.

Còn người đàn ông thì giết chết, còn con chó thì đem về làm súp…

Bình Luận (0)
Comment