Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 951 - Chương 952

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 952 -

Khương Ninh đuổi theo rất nhanh, chỉ thấy một bóng trắng gầy gò chạy trên tuyết.

Toàn thân con vật kia trắng như tuyết, nếu không phải tinh mắt thì thực sự không nhìn ra.

Cola chạy nhanh như gió đuổi theo sau.

Sói trắng nhanh chóng bị đuổi kịp, hai con vật lao vào nhau đánh nhau trên tuyết.

Khương Ninh vô thức rút súng lục ra, muốn bắn chết con sói trắng, nhưng cô lại phát hiện chúng đã vượt quá tầm bắn.

Vì vậy, cô vội vàng đổi súng trường, nhưng phát hiện hai con vật đánh nhau vô cùng ác liệt, lúc thì chôn vùi trong tuyết, lúc thì nhảy lên mặt tuyết.

Bọn chúng di chuyển quá nhanh, lại còn quấn lấy nhau khiến cô không thể ngắm bắn.

Khương Ninh lo lắng cho sự an toàn của Cola, ném súng cho Hoắc Dực Thâm: "Anh bắn đi."

Kỹ thuật bắn súng của anh rất tốt, cô không tin là anh không bắn trúng.

Hoắc Dực Thâm cầm súng, ai ngờ con sói trắng vừa đánh vừa chạy, đã vượt quá hai trăm mét.

Sao thế, anh bị sao vậy? Khoảng cách gần như vậy mà không bắn trúng!

Khương Ninh tức giận, lấy súng bắn tỉa ra.

Không phải Hoắc Dực Thâm cố tình nương tay mà là con sói trắng hòa vào tuyết nên rất khó bắn chính xác.

Một con chó và một con sói đuổi cắn rất chặt, chỉ cần sơ ý một chút là có thể bắn trúng Cola.

Nếu không cẩn thận bắn bị thương hoặc bắn chết Cola thì Hoắc Dực Thâm tin rằng Khương Ninh sẽ lấy mạng anh.

Tuy nhiên, mặc dù đối phương là sói nhưng có vẻ như Cola không hề chịu thiệt.

Bọn chúng đánh nhau một hồi, không biết là mệt hay không muốn đánh nữa.

Mà chúng lại tách ra.

Sau đó, chúng lại nhe răng trợn mắt đe dọa lẫn nhau, cảm thấy ý chí chiến đấu không mãnh liệt lắm, vì vậy chúng từ từ lùi lại.

Không ngoài dự đoán, chó con vẫn bị thương, chỉ là vết thương lần này nhẹ hơn lần trước.

Trò chơi sói đến rồi đã chơi nhiều rồi, đột nhiên Khương Ninh bực mình đến mức không muốn quan tâm nữa.

Cola đang ở thế nắm chắc phần thắng, tại sao nó không hạ gục con sói đó?

Đừng thấy nó là sói mà lầm tưởng, nó gầy lắm.

Sau khi sự giận dữ và buồn bã qua đi, Khương Ninh bắt đầu tự kiểm điểm, liệu cô có quản chó con quá nghiêm khắc không?

Nó coi mình là người, nhưng thực ra nó vẫn là chó.

Cô coi nó là chó, nhưng thực ra nó lại thông minh như người.

Tại sao nó lại không giải quyết con sói, có phải vì quá cô đơn và áp lực, nổi loạn đến mức coi con sói là đồ chơi để giết thời gian?

Khương Ninh có chút bối rối: "Anh nói xem, tại sao Cola lại nổi loạn nhiều lần như vậy?"

Rõ ràng trước đây nó rất ngoan mà.

Hoắc Dực Thâm suy nghĩ một chút: "Có lẽ nó giống như chúng ta, cần có các mối quan hệ và giao tiếp chăng?"

Nuôi thú cưng cũng không khác gì nuôi con, chỉ là thiên tai ập đến không có điều kiện nên họ phải bỏ qua.

Chó là chó, cho dù là người bạn trung thành nhất của con người, nhưng chúng không phải là con người.

Khương Ninh cau mày, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói nên lời.

Nhưng cô không phạt chó con nhịn đói nữa.

Họ cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, trước tiên hãy quan sát rồi nói sau.

Thế nhưng chưa đầy mấy ngày lại tiếp diễn.

Chúng tiếp tục đánh nhau, đánh càng lúc càng xa...

Khương Ninh hoàn toàn vô cảm rồi.

Cô ngồi trên đồi tuyết quan sát, chỉ cần Cola không gặp nguy hiểm đến tính mạng thì cô sẽ không sử dụng đến súng bắn tỉa.

Sau đó, chúng thực sự ở quá xa, không phân biệt được là đánh nhau hay chơi đùa, tóm lại hai tiếng sau nó mới quay về.

Trên người nó có vết tích, nhưng không bị thương.

Quan sát, càng quan sát càng thấy kỳ quặc.

Đùi gà hấp mà nó lại không ăn mấy, Khương Ninh còn tưởng nó đi lang thang bên ngoài lâu nên bị lạnh bụng, không ăn được.

Ai ngờ, nó lại tha ra ngoài giấu đi.

Đợi đến khi sói trắng lại đến khiêu khích, Khương Ninh đi đào đùi gà nó giấu thì không còn nữa.

Dù cô có tìm thế nào cũng không thấy!

Xong rồi, xong đời rồi.

Đánh nhau tới nỗi có tình cảm rồi!

Bình Luận (0)
Comment