Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 955 - Chương 956

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 956 -

Hai mắt con sói trắng sáng lên, nhưng không vội chạy tới.

Chó con ân cần tha đến cho nó, giơ chân đặt lên đầu con sói trắng, ăn đi.

Ánh mắt cưng chiều đó, suýt khiến con sen lên cơn đau tim.

Hai miếng thịt ba chỉ tầm 2 cân nhanh chóng bị nó ăn hết.

Khương Ninh vẫy tay gọi đứa con bất hiếu lại: "Bây giờ mày muốn thế nào?"

Chó con giả vờ ngây ngốc, điên cuồng vẫy đuôi làm nũng.

"Mày cưới vợ về để tao nuôi à?"

Mắt chó không ngừng chớp chớp, trong mắt lấp lánh ánh sao.

Khương Ninh suy nghĩ một chút, được thôi, miễn không phải là loại sói mắt trắng vô ơn, thì để làm bạn với chó con cũng được.

Tuy nhiên, nếu đàn con trong bụng con sói trắng không phải của nó, thì cô chắc chắn sẽ không nuôi.

Đợi đến khi đàn con ra đời rồi tính tiếp.

Ngoài ra, không chỉ là vấn đề nuôi dưỡng, mà còn một đống rắc rối phía sau.

Ai biết được nó có đồng bọn không, lỡ như đây là một kẻ ranh ma, thì thầm bên tai chó con bảo nó dẫn hết về để cô nuôi thì sao?

Dù là người hay động vật, thì không ai thích trở thành tội đồ biến đứa con ngoan của mình thành đứa bất hiếu.

Nhưng Khương Ninh không phải là một người mẹ độc đoán, vì tuổi thọ và chất lượng cuộc sống của chó con, cô vẫn muốn cho con sói trắng một cơ hội.

Lúc đó cô đã tốn vật tư để mua nó về cho vui.

Đau đầu quá, Khương Ninh cần bình tĩnh, cô vẫy tay nói: "Mày dẫn nó ra ngoài chơi đi."

Vì vậy, chó con dẫn con sói trắng đến mảnh đất đen đen đi dạo, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

Có vẻ như đang nói, nhìn xem, đây là giang sơn của trẫm, sau này sẽ là của nàng và con nàng.

Lòng Khương Ninh càng khó chịu.

Lúc đầu, con sói trắng còn cảnh giác, nhưng sau khi thấy Khương Ninh không đi theo, nó mới dần dần thả lỏng, bắt đầu thì thầm với Cola, lăn lộn trong cánh đồng hoa cải dầu.

Từ khi có trí nhớ, nó luôn sống trong thế giới tuyết trắng lạnh giá, chưa từng ngửi thấy mùi hoa, chưa từng ăn no bụng.

Nhưng bây giờ lại vô cùng ấm áp, khắp nơi đều là màu xanh đỏ tím vàng, nó tò mò quan sát mọi thứ khác biệt trước mắt.

Chó dùng tiếng sói để giao tiếp, còn vuốt ve nó...

Cola cắn một bông hoa cải dầu, tha đến cho con sói trắng.

Còn con sói trắng cũng nằm trong bụi hoa, để lộ bụng mềm mại của mình.

Khương Ninh ở tầng hai lén nhìn mà ngẩn người, đây chính là tình yêu.

Ai có thể hiểu được lòng của người mẹ già, vừa mừng vì chó con không phải sống cô đơn, vừa thấy trong lòng trống rỗng.

Mình nuôi nó ăn nuôi nó uống, mà nó chưa từng nịnh nọt mình như vậy.

Con chó chết tiệt, cao thủ tình yêu bẩm sinh.

Cô bắt đầu hiểu ra, tại sao một số bà mẹ chồng và con dâu lại không hòa thuận, hóa ra là vì ghen tị!

Khương Ninh cảm thấy mình không như vậy, chỉ vì quá đột ngột, nhất thời không thể chấp nhận được.

Cô ra khỏi không gian, ngôi nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Con sói trắng đã đi dạo trong mảnh đất đen không còn hung dữ như lúc nãy, nhưng vẫn vô thức lùi vào góc để phòng thủ.

Đây là bản năng của động vật.

Khương Ninh lười quan tâm đến nó, ngồi trên ghế sofa không nói gì.

Chó con kéo ổ của mình lại, để con sói trắng nằm ngủ.

Thấy khóe miệng cô giật giật, Hoắc Dực Thâm không nhịn được hỏi: "Ghen à?"

Khương Ninh xoa mũi, một lúc sau mới mở miệng: "Cũng hơi hơi."

Nó giống như cơn lốc xoáy, cô cần thời gian để thích nghi.

Cô muốn siêu âm cho sói trắng rồi tính toán kì sinh nở của nó, nhưng bản tính sói rất cảnh giác, đợi khi quen rồi tính tiếp.

Trong nhà đột nhiên có thêm thành viên, lại còn bị ánh mắt lạnh lùng hung dữ nhìn chằm chằm, đây là một chuyện rất phiền phức.

Thuần hóa sói không phải là chuyện dễ dàng.

Chỉ sợ nửa đêm ngủ say, nó lao tới cắn vào cổ họng cô.

Đừng nói chó con có thể khống chế nó, không thấy bây giờ nó đang chiều vợ nó vô bờ bến sao.

Trong lòng Khương Ninh không thoải mái, vì vậy cô trút giận lên người bên gối: "Anh học theo nó lúc nào vậy?"

Bình Luận (0)
Comment