Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng (Dịch Full)

Chương 964 - Chương 965

Bắt Đầu Thiên Tai, Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng Chương 965 -

Tranh thủ lúc căn cứ liên hợp ăn mừng chiến thắng, bọn Tây lông mạo hiểm vượt qua bão tuyết để lẻn vào căn cứ đáy biển.

Lúc này Bắc Cực đã đóng băng nhưng cửa vào của căn cứ đáy biển nằm bên trên mặt băng.

Sau khi xử lý lính canh, bọn họ đổ dầu thô vào trong căn cứ theo đường thông khí rồi ném vài viên bom khói, chờ bên trong đã bốc cháy lên đủ cao thì bịt lỗ thông khí lại.

Ai muốn lao ra ngoài sẽ bị bắn thành cái sàng.

Lần này căn cứ liên hợp bị chết và bị thương hơn một nửa.

Sau đó họ lại đánh nhau thêm mấy lần, hai bên đều không chiếm được ưu thế.

Sau trận chiến liều mạng tắm máu hôm qua, gấu Nga không chỉ tiêu hao hết đạn mà cũng hết sạch dược phẩm, nhưng bọn họ lại không thể nhìn đồng bọn tử vong nên chỉ có thể đi ra ngoài thử vận may.

Không ngờ bọn họ gặp được người Hoa Hạ, nhưng sau khi bị ép lui bọn họ chỉ đành dùng tay lấy viên đạn.

Ai nghĩ hôm nay đồng bọn lại chuyển biến xấu nên bọn họ chỉ có thể mạo hiểm tới đây lần nữa.

Ivan diễn đạt lại mục đích tới đây của mình: "Chỉ cần cứu được người, các bạn muốn rượu hay chân giò hun khói hoặc ngô hoặc khoai tây đều được."

Khương Ninh không nói chuyện mà dùng ánh mắt trao đổi với Hoắc Dực Thâm.

Hoắc Dực Thâm cúi đầu nhìn Bạch Tuyết, anh tự hỏi một lúc rồi mới nói: "Có thể thử xem."

Trên người Bạch Tuyết có một vết thương cũ do vũ khí gây ra.

Cho nên, việc Bắc cực có những người sống sót khác là sự thật.

Mà loài sói thù cực kì dai, nếu người làm nó bị thương là người Nga thì chắc chắn nó sẽ không bình tĩnh như hiện tại.

Vẫn như câu nói trước, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn bè.

Có thể không quen thân nhưng có thể làm bạn trong thời kỳ đặc biệt, không cần thiết phải kết thù kết oán với tất cả mọi người.

Khương Ninh suy tính một lúc rồi đồng ý.

Thứ quý giá nhất ở tận thế chính là lương thực và dược phẩm, bọn Tây không thiếu lương thực còn dược phẩm thì...

Kiến thức của Trung y cực kỳ sâu rộng nên đừng nói đến việc đưa cây thuốc cho bọn họ, đưa cho người sống sót ở Trung Quốc cũng chưa chắc người ta biết cách dùng.

Nhưng mà Khương Ninh cũng nói thẳng kết quả ra trước: "Chúng tôi không có thuốc Tây, cây thuốc cũng không nhiều lắm nên không đảm bảo chữa khỏi được."

Ivan rất vui vẻ: "Không sao không sao, có thể trị được thì tốt, không trị được chúng tôi vẫn cho các bạn một cái chân giò hun khói và hai chai rượu coi như kết bạn."

Khương Ninh đồng ý: "Kéo hai người bệnh kia tới đây."

Cô chỉ cho một người lại đây, những người còn lại đứng yên tại chỗ không được tới gần.

Ivan dẫm lên tuyết đọng quay về con đường cũ rồi gọi đồng bọn kéo người hôn mê trên xe trượt tuyết tới gần.

Đúng là người Nga sinh ra đã có năng lực chống lạnh.

Bệnh đến thế này còn bị kéo đi giữa trời băng tuyết mà vẫn còn thở.

Trên xe trượt tuyết còn có một cây chân giò hun khói và hai bình rượu.

Trọng lượng thực phẩm của người Nga có liên quan trực tiếp đến cơ thể của bọn họ.

Chân giò hun khói sau khi hong gió còn hơn mười ký.

Hoắc Dực Thâm bảo Ivan và đồng bọn lui ra sau năm mươi mét, Khương Ninh ngồi xuống bắt mạch và lật xem mí mắt của người bệnh.

Bị nhiễm trùng.

Độ ấm bên ngoài rất thấp nên không có cách nào kiểm tra miệng vết thương.

Khương Ninh kiểm tra hai người này không có mang theo vũ khí nên cô gọi Đậu Đậu kéo hai người về nhà.

Hoắc Dực Thâm và chó con ở lại tại chỗ nhìn chằm chằm Ivan và bọn Tây ở phía xa.

Khương Ninh cất tất cả những thứ không nên xuất hiện lại rồi mới kéo hai người Tây bị bệnh vào phòng.

Không khí trong phòng rất ấm áp, chờ cơ thể của bọn họ thích nghi rồi cô bắt đầu kiểm tra miệng vết thương.

Bọn Tây đúng là quá mạnh mẽ, bọn họ phun Vodka lên miệng vết thương rồi dùng dao găm đào viên đạn ra.

Không có gì bất ngờ, một trăm phần trăm là bị nhiễm trùng.

Khương Ninh cần phải cắt bỏ những phần hoại tử xung quanh miệng vết thương rồi khâu lại.

Cô không nỡ dùng thuốc tê nên chỉ sử dụng cách châm cứu để giảm đau và ngăn vết thương chảy máu rồi bịt miệng của người bệnh lại, sau đó cô dùng dây thừng buộc chặt cơ thể của anh ta, xong xuôi cô mới khử trùng cho dụng cụ rồi tiến hành giải phẫu...

Hiển nhiên là hai người Tây đang hôn mê đau đến mức tỉnh lại, há miệng gào khóc.

Anh ta nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh rồi nhận ra có người đang cứu mình nên cố gắng nhịn đau.

Thân thể anh ta thật sự rất suy yếu nên anh ta nhanh chóng bị đau đến mức ngất xỉu.

Cô thuần thục xử lý xong người thứ nhất rồi tiếp tục tiến hành khâu vết thương cho người thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment