Lục phủ ngũ tạng đau đớn, Khương Ninh cố bò dậy, nhưng lại nôn ra một ngụm máu.
Đồng thời, một tấm lưới lại lao đến bắt hai người lại.
Khương Ninh không quan tâm đến chuyện mình bị bắt, cô đưa tay như muốn đẩy Hoắc Dực Thâm đang nằm trên đất: “A Thâm.”
Cả người Hoắc Dực Thâm toàn là máu, không còn ý thức.
Biết người Hoa xảo quyệt, thủ lĩnh không đi đến, mà sai đàn em kéo Hoắc Dựa Thâm đến, chĩa súng vào đầu anh: “Một con sói không đủ, thêm người này thì sao?”
Khương Ninh muốn bò dậy, trong mắt đều là tơ máu, gấp gáp nói: “Đừng động vào anh ấy.”
Thủ lĩnh cười lạnh lộ vẻ vô cùng ngạo mạn: “Cho tôi một lý do.”
“Tôi, tôi có thể đưa siêu năng lực cho ông, nhưng ông phải để anh ấy rời đi, nếu không tôi sẽ lập tức tự sát.”
“Uy hiếp bọn tôi?”
Đây dường như là chuyện buồn cười nhất trên đời này vậy, bọn họ không nhịn được mà cười rộ lên.
Khương Ninh cũng cười theo, sau đó dí súng vào ót mình: “Chip dị năng của tôi được gắn trong não, một khi tôi chết, dị năng sẽ lập tức biến mất.
Ông để anh ấy đi, tôi sẽ giao dị năng cho ông.”
Thủ lĩnh nheo mắt, ánh mắt vô cùng nguy hiểm: “Cô đang bàn điều kiện với tôi sao?”
“Nếu ông không tin, có thể thử một chút.” Giọng nói của Khương Ninh vô cùng yếu ớt: “Nhưng các người phải bàn bạc cho xong đi, chip dị năng chỉ có một cái, một ngày chỉ được sử dụng hai giờ, hơn nữa liên tục sử dụng sẽ tiêu hao đến tinh thần, một khi vượt quá hai giờ thì sẽ mất đi hiệu lực.”
Thủ lĩnh nhìn chằm chằm Khương Ninh, giống như đang nghi ngờ xem lời cô nói bao nhiêu phần là thật bao nhiêu phần là giả.
Trong căn cứ đâu đâu cũng có camera giám sát, có cái công khai có cái được giấu đi, mọi hành động của hai người này đều ở dưới mắt mình.
Thân thủ của người đàn ông này rất tốt, nhưng không có siêu năng lực.
Còn người phụ nữ này lại có siêu năng lực, nhưng sau khi quan sát, tinh thần của cô đúng là càng ngày càng mệt mỏi, vừa nãy lúc thua hai người còn lén lút lẩm bẩm, nói thời gian sử dụng siêu năng lực của cô sắp hết rồi, phải tốc chiến tốc thắng.
Trên người cô có nhiều chỗ bị trúng đạn, nghiêm trọng như vậy thật sự không thể kéo dài được bao lâu.
Thấy Khương Ninh thoi thóp, ông ta nói: “Được, chỉ cần cô giao siêu năng lực cho tôi, tôi sẽ thả người này đi.”
Sau khi quan sát, siêu năng lực của cô cũng chỉ là cất giữ đồ, người cũng có thể biến mất, nhưng mỗi lần xuất hiện, đều sẽ xuất hiện ở ngay tại nơi vừa biến mất kia.
Nói cách khác, cô chỉ có thể biến mất tại chỗ.
Có được nhược điểm này, bọn họ không sợ không bắt được cô.
Nói thật, ông ta cũng không muốn tin tưởng vào người Hoa hay che giấu mình thế này, lòng dạ quá thâm sâu.
Nhưng bây giờ cũng không còn lựa chọn nào khác.
Ban đầu bọn họ muốn bắt những người này, chỉ vì những người này biết y thuật mà còn đi cùng với người Nga.
Nhưng cũng chỉ có ba người mà thôi, hoặc là đầu hàng hoặc là chết, những người này cũng chỉ là những món ăn bày sẵn trên đĩa.
Nhưng bọn họ hoàn toàn không ngờ, những người này như là động không đáy, từng nhóm người được phái đi đều không thể trở về, mà những người Hoa này lại không chút tổn hại nào.
Đây là Bắc Cực, là địa bàn của ông ta, ông ta không cho phép có bất kỳ sự uy hiếp nào đối với ông ta cả.
Vì vậy ông ta đã nghĩ cách dụ bắt sói trắng, muốn dụ bọn họ tiến vào căn cứ để diệt trừ.
Mười tám thuyền vũ khí thay phiên nhau ra trận, thậm chí còn dùng toàn bộ người của căn cứ…
Đây không phải kết quả mà ông ta muốn!
Căn cứ chỉ còn lại mấy người, hơn nữa xung quanh đều đã bị hủy hoại, cho dù hôm nay có giết chết hai người này, cánh tay ông ta cũng đã bị chém.
Đến lúc đó những người may mắn sống sót có thể ngoan ngoãn nghe lời ông ta nữa sao?
Chỉ có một mình ông ta hiểu rõ, làm thế nào để có được địa vị như bây giờ.
Đừng thấy đám người này bình thường luôn gọi ông ta là anh cả, thật ra chỉ là đám chó nịnh bợ gió chiều nào theo chiều đó mà thôi, một khi không còn lợi ích nữa thì bọn họ sẽ làm phản hay không?
Ông ta không dám đánh cược, cho nên nhất định phải nắm siêu năng lực này trong tay.
Chỉ cần có siêu năng lực, dù căn cứ có bị đánh nát bét, ông ta vẫn sẽ là người đứng đầu!
Cho nên, ông ta muốn dùng tính mạng của Hoắc Dực Thâm để uy hiếp người kia.