Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 108

Đại Bàng Vàng.

Cũng không phải loài Đại Bàng lớn nhất. Nếu so về kích thước với Đại Bàng Harpy, Đại Bàng Đầu Bạc – Quốc Điểu của nước Mỹ, Đại Bàng Biển Steller thường gặp ở Liêu Ninh hay Đại Bàng Philippines thì nó đều không có tuổi gì cả.

Nhưng nếu nói là loài nổi danh nhất, thì cái tên Đại Bàng Vàng là thứ không thể nghi ngờ. Sánh ngang cùng với danh tiếng thì nó cũng là một loài động vật được bảo vệ ở cấp độ một, tương đương với ngồi tù mục xương.

Nhìn con Đại Bang Vàng đang ngơ ngác, Vua Núi không có ý định buông tha cho nó nên nhếch miệng rồi đi tới. Nhìn thấy hành động của Vua Núi, con Đại Bàng này cũng xoay người đứng lên. Rõ ràng nó thấy việc bị một con Chó trông giống con Sói này đánh là một chuyện không đáng để vui mừng. Nó rất tức giận. Nhưng Vua Núi lại càng giận hơn.

“Đừng gi ết chết nó.” Nhìn ánh mắt của con Đại Bàng Vàng, Cổ Dục nhíu mày một cái. Nếu như con Đại Bàng Vàng này thực sự đàng hoàng thì còn dễ nói. Nhưng hiện tại nó không có ý gì tốt cả, Cổ Dục đương nhiên cũng sẽ chẳng khách khí với nó. Mặc dù không tới mức gi ết chết, nhưng dạy cho nó một bài học là chuyện không thể tránh khỏi. Quả nhiên sau khi được Cổ Dục cho phép, Vua Núi trực tiếp lao tới.


Nhìn thấy Vua Núi lao tới, con Đại Bàng Vàng đập cánh. Hiện tại nó không thể bay lên được. Loài Chim càng lớn thì khoảng không gian cần và thời gian cất cánh càng nhiều. Thậm chí so với loài Chim có sải cánh lớn nhất là Hải Âu Lớn, thời gian nó cất cánh vẫn phải trì hoãn lại một chút. Việc Đại Bàng Vàng bay lên khi Vua Núi đánh tới là điều không thể nào.

Nhưng cánh của nó ngoại trừ để bay ra thì còn có tác dụng khác.

Nó còn có thể đánh bóng tên tuổi của bản thân, đánh lừa sự công kích của Vua Núi, ngăn Vua Núi tấn công. Sau đó thừa cơ sử dụng chiếc mỏ và móng vuốt không thể bị cản phá kia đánh cho Vua Núi một đòn trí mạng. Nhưng tiếc rằng, những thứ nó nghĩ là hơi quá.

Đôi cánh phẳng lì của nó dễ dàng bị Vua Núi né tránh. Rồi Vua Núi bất ngờ cắn chặt cái mỏ đang định bổ lên người con Chó!

Nhìn mỏ mình bịu Vua Núi cắn chặt, Đại Bàng Vàng liền thu lại hai bộ vuốt của mình rồi chụp xuống đầu Vua Núi. Nếu bị hai bộ móng này chụp vào đầu mà nói thì đầu của Vua Núi cũng vỡ đôi.

Nhưng Vua Núi là con chó gì? Nói đùa!

Trước móng vuốt của Đại Bàng Vàng, Vua Núi dùng sức của đầu, trực tiếp đập mạnh Đại Bàng Vàng xuống đất. Sau đó, khi nó chưa kịp định thần thì Vua Núi lại hất thêm một lần nữa, đem con Đại Bàng Vàng này đập xuống đất.

Nhìn thấy cảnh này, Cổ Dục không khỏi nhớ tới bộ phim Avenger mà trước đây hắn đã từng xem. Nhân vật phản diện là Tà Thần Loki bị Hulk đập y như vậy. (đoạn này có thể search youtube cho những ai chưa từng xem để dễ hình dung hơn)

Con Đại Bàng Vàng giống y hệt Loki, bị Vua Núi nện không ngừng xuống mặt đất. Ngay từ đầu nó vẫn còn có thể dãy dụa được một chút, nhưng về sau thì đã không còn sức để vùng vẫy.


Sau khi đập cho nó một nhát cuối cùng, Vua Núi quay trở lại bên cạnh Cổ Dục. Mà con Đại Bàng Vàng kia lại nằm sóng soài trên mặt đất, trong mắt tràn đầy sự nghi hoặc.

Tình huống này là gì? Đường đường là một vị chúa tể như nó lại bị một con Chó quật tung như miếng giẻ. Đây là chuyện gì? Tao là ai? Đâu là đây? Tại sao lại ở tình cảnh như thế này?

Bây giờ trong mắt của Đại Bàng Vàng tràn đầy sự nghi ngờ. Cổ Dục cũng dừng lại việc chơi đùa với đám Gấu nhỏ và Hổ con, rồi đi tới trước mặt nó.

“Anh bạn nhỏ, có vẻ như mày đang rất chấm hỏi phải không? Về sau hãy suy nghĩ trước khi tìm người để đắc tội nhé. Bọn tao là người mà mày có thể trêu vào sao?” Nhìn người con Đại Bàng Vàng bám đầy bụi đất, Cổ Dục nhấc nó lên. Vốn nó còn muốn tấn công Cổ Dục khi hắn nhấc nó lên, nhưng bên cạnh còn có Vua Núi. Cho nên nó đành phải đàng hoàng. Thật sự nó đã bị nện cho sợ rồi.

Phủi phủi bụi trên người nó, Cổ Dục lại còn cho nó uống thêm một chút nước giếng và thịt bò khô. Hắn biết thú dữ đi săn cũng vì sinh tồn, chính mình quấy rối cuộc săn của nó, vậy thì dĩ nhiên chính con Đại Bàng Vàng này cũng có thể bị chết đói. Cho nên hắn cho nó ăn một chút cũng là điều hiển nhiên.

Sau khi ăn xong thịt bò khô và uống nước giếng của Cổ Dục, ánh nhìn của Đại Bàng Vàng cũng đã đàng hoàng hơn. Đôi mắt nó nhìn chằm chằm vào Cổ Dục, nhưng Cổ Dục lại chẳng thèm để ý đến nó, chỉ trực tiếp dùng sức ném nó lên bầu trời. Trong nháy mắt, con Đại Bàng Vàng này liền bay đi mất. Sau đó Cổ Dục nhìn về phía con Hổ Siberia và con Gấu nâu.


“Chúng mày cũng đừng nên đánh nhau nữa. Tất cả chỉ là hiểu nhầm mà thôi. Sau khi nghỉ ngơi một lúc rồi ai về nhà nấy đi!” Sau khi nói với hai con vật này một câu thì Cổ Dục dùng sức mạnh quái thai của mình kéo con Hổ về phía bụi cỏ xa xa trước, sau đó lại kéo con Gấu nâu ra một chỗ khác. Sau khi tạo cho hai con vật có đủ khoảng cách để hoà hoãn thì hắn mới quay về chỗ của Cổ Kiến Quân để nói chuyện.

Lúc này Cổ Kiến Quân mới chui từ trong bụi cỏ ra ngoài, trong mắt tràn đầy sự nghi ngờ. Tên Cổ Dục này thật là lợi hại, có vẻ như cậu ấy không chỉ có thể thuần phục con Lợn Rừng Lớn mà còn có thể đối phó với Hổ Siberia, Gấu nâu và cả Đại Bàng Vàng nữa?

Nếu như không biết Cổ Dục là một ông chủ lớn thì lão còn muốn bảo Cổ Dục làm kiểm lâm đi. Nhưng nhớ tới việc làm kiểm lâm chỉ có mỗi 20 ngàn tệ một năm, lão liền nuốt lại ý định đó.

Có vẻ như lão biết, lần gần nhất Cổ Dục bán cá, mỗi con không chỉ dừng lại ở mức 20 ngàn tệ......

Mang sự thấp thỏm trong lòng, lão dẫn theo năm con chó cụp đuôi đi theo Cổ Dục ra khỏi chỗ của hai con thú lớn này, sau đó vội đi về phía của căn nhà gỗ.

Bình Luận (0)
Comment