Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 610 - Chương 610: Đàn Ông Và Phụ Nữ, Chẳng Lẽ Phụ Nữ Lại Thua Được Sao

Chương 610: Đàn ông và phụ nữ, chẳng lẽ phụ nữ lại thua được sao Chương 610: Đàn ông và phụ nữ, chẳng lẽ phụ nữ lại thua được sao

Bây giờ nói cả đời còn quá sớm?

Phải, thật sự còn quá sớm.

Tuy bây giờ Triệu Dật cũng coi như thành công trong sự nghiệp, nhưng chung quy thì vẫn là một cậu sinh viên năm nhất mười chín tuổi, hình như cũng không khiến cho người ta yên tâm cho lắm.

Hơn nữa, với hoàn cảnh của Triệu Dật thì nói chuyện một đời quả thật quá sớm.

Thực ra trong lòng Triệu Dật cũng hiểu được, bây giờ những người bạn gái của hắn nhẫn nhịn chưa chắc là không có vài phần suy nghĩ dùng chuyện yêu đương để trốn tránh. Nhưng khi đến một khắc quyết định cuối cùng thì có mấy người có thể thật sự hạ quyết tâm làm tình nhân cả đời cơ chứ?

Bây giờ còn quá sớm, chúng ta hãy cứ chờ xem.

Có lẽ bây giờ mọi người còn chưa có đủ lòng tin đối với hắn, vậy thì chỉ có thể dùng thời gian để chứng minh.

Quyết định của Khổng Hi khiến Triệu Dật có chút bất ngờ, hắn không nghĩ tới việc Khổng Hi biết mình có tới mấy người bạn gái nhưng vẫn nguyện ý kết giao với mình, vẫn nguyện ý làm bạn gái mình.

Điều này khiến cho hắn có chút khó hiểu.

Dù sao Khổng HI cũng xinh đẹp như thế, có dáng vẻ và gia cảnh như vậy cũng không đến mức phải chia sẻ bạn trai với người khác chứ?

“Tại sao em lại… quyết định như vậy?”

Triệu Dật hỏi một câu, sợ Khổng Hi hiểu lầm nên giải thích: “Đương nhiên quyết định này của em khiến anh vui mừng khôn xiết, nhưng theo lý mà nói thì thật kỳ quái. Người ưu tú như em làm sao có thể…”

“Sao lại làm tình nhân cho người ta, đúng không?”

Nét mặt của Khổng Hi bây giờ đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, thậm chí còn mang theo vài ý cười: “Nói là tình nhân thì còn quá sớm, bây giờ tất cả mọi người đều là bạn gái, không phải sao?”

“Tuy rằng anh nói Liễu Vũ Phi là bạn gái chính thức, nhưng ai biết được chuyện của mấy năm sau. Vạn nhất mọi người đều rời đi, hoặc cho dù không rời đi thì cũng phải chờ đến khi anh kết hôn những người khác mới được coi là tình nhân. Hiện tại tất cả mọi người đều quang minh chính đại là yêu đương, đều là bạn gái của anh, chẳng qua là do một chân anh đạp mấy thuyền mà thôi.”

Triệu Dật hơi xấu hổ nhưng cũng phải cố gắng gượng, ai bảo hắn đúng là một chân đạp mấy chiếc thuyền chứ!

Chằng qua là hình như Khổng Hi nói cũng có lý. Bây giờ tất cả mọi người đều là bạn gái, trước khi kết hôn thì mọi người đều giống nhau. Chỉ có sau khi kết hôn thì theo đạo đức mới phải phân chia chủ thứ, mới phân ra làm vợ và tình nhân.

Suy cho cùng hiện tại Triệu Dật cũng không yêu ai một cách giấu giếm. Mẹ của Liễu Vũ Phi hắn đã gặp qua, chung sống rất tốt. Cũng đã gặp cha mẹ của Bạch Nguyệt, không thành vấn đề. Trò chuyện cùng cha mẹ Tần Băng lạc cũng vô cùng vui vẻ. Ít ra hắn vẫn có dáng vẻ của một người bạn trai chứ không phải cái loại chỉ đưa tiền cho người ta ăn uống chơi bời.

Mình đều tập trung vào tình cảm!

Nghĩ như vậy, tâm trạng Triệu Dật tạm thời không còn tệ nữa.

Không Hi giống như có vẻ rất thích nhìn dáng vẻ bối rối của Triệu Dật, bởi vì đối với một người luôn suy tính kỹ càng mà nói điều này thật sự quá khó thấy được.

Tên này suốt ngày gọi mình là em gái, để mình gọi hắn là anh trai, vậy mà cũng có lúc như như vậy sao?

“Cho nên, bây giờ chúng ta cứ yêu đương cho thật tốt đi. Dù sao anh ở Giang Châu còn em thì ở Thiên Phủ, một năm gặp nhau cũng không quá mấy lần. Mỗi lần gặp nhau thì anh đối xử tốt với em, lúc không gặp nhau em cũng chẳng quản được anh làm điều không phải. Chúng ta đều là người trưởng thành, chẳng lẽ còn muốn mỗi ngày phải tra xét hay sao? Anh xem, ngay cả anh đi khắp nơi thì bạn gái chính hiệu Liễu Vũ Phi của anh cũng không kiểm tra anh ở đâu. Một cô gái mười tám mười chín tuổi còn hiểu chuyện như vậy, chẳng lẽ em còn không bằng cô ấy sao?”

Triệu Dật cảm thấy nhẹ nhõm: “Em nói như vậy, trong lòng anh cảm thấy không còn gánh nặng nữa.”

Khổng Hi lườm hắn một cái: “Ít nhất anh không lừa em, anh tình em nguyện, là ý này sao?”

Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, anh sẽ cảm thấy có lỗi khi không đủ tốt với em nhưng sẽ không còn thấy có lỗi khi lừa dối em. Chính vì vậy, anh càng phải tốt với em hơn để bù đắp.”

Khổng Hi nhìn nụ cười trên khuôn mặt Triệu Dật, khẽ nói: “Lại bắt đầu đắc ý rồi đúng không? Cũng không biết ai vừa rồi còn muốn chết…”

Khuôn mặt Triệu Dật nhịn không được mà đỏ ửng lên, tức giận nói: “Bắt đầu tức giận rồi phải không, nói anh muốn chết phải không? Hừ, chờ em rơi vào tay anh, xem rốt cuộc ai muốn chết!”

Khổng Hi cũng nhịn không được mà đỏ mặt, tự nhiên cô hiểu ra Triệu Dật là một ‘lão tài xế’, cô không chịu yếu thế, nói: “Đàn ông và phụ nữ, chẳng lẽ phụ nữ lại thua được sao?”

Triệu Dật nhếch miệng cười: “Anh sẽ không khoe khoang, kẻo em lại nhìn anh mà nghĩ anh khoa trương, chúng ta vẫn nên nhìn từ thực tế để suy ra tri thức chân chính đi.”

Khổng Hi khẽ hừ: “Dáng vẻ đắc ý, hừ!”

Lúc này tâm tình của Triệu Dật rất tốt, hắn cứ như vậy mà nhìn thẳng vào Khổng Hi, trong mắt ngập tràn nhu tình nhưng cũng không che giấu được nóng bỏng.

Khổng Hi bị nhìn như vậy, nhất thời trong lòng có chút ngọt ngào nhưng cũng có chút chột dạ: “ Nhìn cái gì vậy?”

Triệu Dật mỉm cười: “Anh đang nhìn Khổng Hi của anh, khuôn mặt đỏ này, thật đẹp…”

Bình Luận (0)
Comment