Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 638 - Chương 638: Thẳng Thắn Nói Chuyện

Chương 638: Thẳng thắn nói chuyện Chương 638: Thẳng thắn nói chuyện

Ngập ngừng một lát, Diệp Thiến khẽ hỏi: “Hắn như thế nào?”

Khuôn mặt Bạch Nguyệt cũng ửng hồng: “Quá mạnh mẽ! Mình nghĩ phụ nữ có được người đàn ông như vậy thật sự sẽ rất hạnh phúc. Ừm! Cái đó… cũng rất hạnh phúc!”

Diệp Thiến chớp mắt mấy cái: “Cậu chịu được bao lâu?”

Bạch Nguyệt cũng chớp mắt mấy cái: “Khoảng chừng bốn mươi phút nha!”

Ánh mắt Diệp Thiến bỗng nhiên trở nên phức tạp: “Đúng là gia súc mà!”

Đương nhiên Bạch Nguyệt hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Thiến, gật đầu tán thành: “Đúng vậy!”

Diệp Thiến bỗng nhiên thăm dò, hôn lên mặt Bạch Nguyệt một cái: “Cũng tốt! Ít nhất chúng ta cũng không cần lo lắng ai sẽ bị lạnh nhạt…”

Bạch Nguyệt lại lần nữa khéo léo đồng ý: “Mình cảm thấy nếu như hắn chọn cả hai chúng ta cũng không phải là vấn đề, cơ thể của hắn quá tốt!”

Khuôn mặt Bạch Nguyệt hồng hồng, khẽ nói: “Vậy chẳng phải hắn sẽ sướng chết sao? Đàn ông mà, ai mà không muốn chuyện này chứ? Đoán chừng tối hôm qua hắn cũng đã thèm chảy nước miếng nha, nằm mơ cũng phải bật cười đó!”

Bạch Nguyệt đưa tay ôm lấy Diệp Thiến: “Dù sao mình và cậu đều cùng một chiến tuyến. Nhưng mà mình cảm thấy thực ra cũng không phải là không được nha! Chuyện này ai cũng không cần phải lúng túng hay khó chịu, mình nghĩ đây chỉ là chuyện sớm muộn…”

“Cậu là cái đồ phản bội!”

Diệp Thiến liếc nhìn Bạch Nguyệt, tức giận nói: “Cậu cứ vậy mà theo hắn, tại sao phải nghe theo hắn chứ?”

Bạch Nguyệt bật cười nói: “Không biết nữa, những gì mình nói đều là sự thật! Cho dù ai ở cùng với hắn thì người kia cũng sẽ rất lúng túng. Vậy để không phải xấu hổ thì tất cả mọi người đều tham gia, không được sao? Dù sao đây cũng là chuyện nhà mình, cái gì vui vẻ thì mình làm thôi!”

Diệp Thiến đưa tay ôm lấy Bạch Nguyệt: “Cậu không cảm thấy ngại ngùng sao?”

Bạch Nguyệt tiến lại bên tai Diệp Thiến, bỗng nhiên cắn nhẹ lên vành tai của Diệp Thiến. Chỉ trong nháy mắt, lỗ tai xinh đẹp của Diệp Thiến lập tức ửng đỏ, cả người cũng giống như bị điện giật.

Bạch Nguyệt cười hì hì buông Diệp Thiến ra, khẽ nói: “Suy nghĩ kỹ thì thật là có chút mong đợi đấy!”

Diệp Thiến cảm giác nhịp tim của mình bỗng nhiên tăng nhanh.

“Cậu là cái đồ hoa si!”

Diệp Thiến nhanh chóng đẩy Bạch Nguyệt ra: “Mau dậy đi! Đừng lề mề nữa!”

Bạch Nguyệt cười hì hì đồng ý nói: “Đúng vậy nha! Mình chính là hoa si đó! Nếu không mình cũng không đến nỗi lưu lạc ở đây!”

Sau khi hai người thay xong quần áo đi ra ngoài thì Triệu Dật đã dọn xong bữa sáng, tâm trạng lập tức trở nên có chút kỳ lạ.

Mặc dù Triệu Dật tuổi còn trẻ nhưng cũng là ông chủ nắm trong tay tài sản nghìn tỷ, nhưng vẫn giống như một người đàn ông bình thường, sẽ đích thân đi mua bữa sáng cho người mình thích. Cảm giác như thế này thật khiến cho lòng người ấm áp.

Huống chi trên bàn bày rất nhiều loại đồ ăn sáng, để riêng phần mà mỗi người thích ăn. Rõ ràng Triệu Dật vì muốn mua đồ ăn ngon cho hai người mà đi mua ở rất nhiều nơi.

“Khi nào thì anh đi vậy?”

“Chiều nay sẽ bay lúc 5:20, còn chút thời gian, chúng ta đi dạo một chút nha!”

Diệp Thiến lắc đầu: “Dạo phố thì thôi đi, bọn em cũng không có gì muốn mua. Mua một ít thức ăn để ăn trưa, ăn xong em sẽ lái xe đưa anh ra sân bay!”

Triệu Dật cười nói: “Anh sẽ để trợ lý đưa chúng ta đi, bốn người vừa đủ một xe, cũng không cần phiền em đi thêm một chuyến. Nếu không thì em còn phải quay lại đón Bạch Nguyệt…”

Diệp Thiến khẽ nói: “Em nghĩ Bạch Nguyệt cũng đã tìm được việc làm, trở về trường học làm gì chứ? Không phải qua ngày mồng một tháng năm cô ấy sẽ bắt đầu đi làm sao? Hay là tìm chỗ ở trước đi, nếu không lúc đi làm thì không có chỗ ở. Anh để chúng em ở lại đây vài hôm, em giúp cô ấy tìm chỗ ở gần nơi làm việc…”

Triệu Dật suy nghĩ thấy cũng đúng, thản nhiên nói: “Mồng một tháng năm anh không có ở đây, sợ là không có thời gian tự mình giúp em sắp xếp chuyện này. Anh sẽ nhờ Quan Tâm hỗ trợ tìm một căn phòng gần đài phát thanh truyền hình, có thể vào ở luôn, anh sẽ mua lại…”

“Đừng!”

Bạch Nguyệt sợ hãi kêu lên, cắt đứt lời Triệu Dật đang nói: “Đừng mua! Em không cần!”

Triệu Dật mỉm cười nói: “Anh nghĩ Thiến Thiến cũng sẽ không để ý chuyện này!”

Bạch Nguyệt lắc đầu, kiên trì nói: “Em không cần! Bây giờ em chỉ vừa mới tốt nghiệp thôi, ai biết công việc này có thể làm được bao lâu chứ? Nói không chừng sau này sẽ đổi đài truyền hình nữa, đến lúc đó nhà chẳng phải rất xa sao? Hơn nữa trước đó em cũng đã nói, em là… thật sự thích anh mới ở bên cạnh anh, không phải là vì nhà ở gì cả. Em thật sự không cần!”

Triệu Dật nhìn vẻ mặt kiên trì của Bạch Nguyệt, rồi liếc mắt nhìn Diệp Thiến.

Diệp Thiến trừng mắt nhìn Triệu Dật: “Anh nhìn em làm gì chứ? Anh muốn mua nhà cho cô ấy, chẳng lẽ em còn có thể không vui không đồng ý sao? Đây cũng không phải là chuyện của em nha!”

Bạch Nguyệt cũng vội vàng giải thích: “Đây là lời nói thật lòng của em, không liên quan gì đến Thiến Thiến cả. Hơn nữa lúc trước em cũng đã nói rồi, em biết anh rất tốt với bọn em, nhưng mà em thật sự không cần nhà ở đâu. Ít nhất là bây giờ em không thể nhận.”

Triệu Dật nhìn thái độ cương quyết của Bạch Nguyệt lần nữa, lập tức cũng không miễn cưỡng, cười nói: “Được! Vậy chờ sau này công việc của em ổn định hơn, anh sẽ mua cho em một căn nhà ở gần đó. Còn bây giờ anh sẽ nhờ Quan Tâm đi cùng em, thuê cho em một căn phòng thật tốt ở gần đài phát thanh truyền hình… Như vậy có được không?”

Bình Luận (0)
Comment