Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 689 - Chương 689: Họ Đều Không Dám Đắc Tội

Chương 689: Họ đều không dám đắc tội Chương 689: Họ đều không dám đắc tội

Triệu Dật còn chưa nói xong, Liễu Vũ Phi đã trực tiếp mở ra một cái túi rồi đem đồ vật trong đó lôi ra, cô tò mò hỏi: “Là quần áo sao?”

Liễu Vũ Phi lấy đồ ra trước mặt ba người, chỉ một giây sau thì mặt Liễu Vũ Phi lập tức trở nên đỏ bừng. Sau đó cô ngay lập tức nhét trở về, xấu hổ trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái.

Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, không dám nhìn Tô Nhã bên cạnh nói: “Anh đã nói là đem trở về phòng chậm rãi xem, em gấp gáp quá vậy?”

Liễu Vũ Phi cầm hai gói đồ vật đùng đùng đi lên lầu, sắc mặt Tô Nhã cũng thoáng có chút thay đổi, nhìn thoáng qua Triệu Dật.

Vừa rồi Liễu Vũ Phi lấy ra rõ ràng là đồ lót. Nếu như chỉ là đồ lót đơn giản thì cũng thôi, nhưng đó rõ ràng là một bộ đồ lót tình thú, còn có tất chân vô cùng gợi cảm.

Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng là phụ nữ nên đối với mấy thứ này đương nhiên đều không xa lạ, Tô Nhã lập tức nhận ra đấy là gì.

Tô Nhã có chút xấu hổ, lại có chút ngượng ngùng. Trong lòng cô thầm nghĩ, thằng nhóc này lại tự nhiên tặng đồ như vậy...

Tuy rằng hai người vốn đã chính thức ở cùng một chỗ, tặng đồ lót cho đối phương cũng không phải chuyện gì khác thường, nhưng ngẫm lại thì vẫn làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.

“A! Trong nồi còn đang nấu đồ ăn, cháu ngồi đợi một lát nhé.”

Tô Nhã giống như chạy trốn trở về phòng bếp, nghe tiếng chân Triệu Dật trở lại phòng khách, Tô Nhã mới thở dài ra một hơi, cô có thể cảm giác được trái tim mình đang nhảy loạn.

Cái sạn trong tay Tô Nhã vô thức đảo qua đảo lại trong nồi, nhưng trong đầu lại rối bời.

Cái này cũng trách không được Tô Nhã, dù sao cô cũng là phụ nữ. Triệu Dật có hệ thống trợ thân yêu nghiệt như vậy, đối với phụ nữ mà nói chính là độc dược, cô bị hấp dẫn cũng là hoàn toàn bình thường.

Con người là động vật cảm xúc, chỉ có điều mọi người có lý trí. Con người sẽ sử dụng tất cả các loại đạo đức hoặc pháp luật để điều chỉnh hành vi của họ, kiềm chế hành vi không phù hợp của họ, nhưng suy nghĩ không thể kiềm chế.

Có một người nổi tiếng từng nói một câu, con người chính là một khối dục vọng, không chiếm được thì sẽ khó chịu, đại khái là như thế.

Một lúc lâu sau, khi Tô Nhã xuất hiện ở phòng khách thì ánh mắt đã khôi phục bình tĩnh, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng ôn nhu như nước.

Đương nhiên bộ dạng ôn nhu như nước này cũng chỉ là ở trước mặt Liễu Vũ Phi và Triệu Dật mới có. Ở trong công ty, cô lại chính là chủ tịch quyền uy mọi người đều kính sợ. Nếu không như vậy thì một phụ nữ như Tô Nhã làm sao có thể đem công ty phát triển lớn mạnh đến mức như hôm nay, đây chính là phải có thủ đoạn tương đối mới có thể làm được.

Liễu Vũ Phi rất nhanh thu dọn xong quà Triệu Dật đưa cô quay trở lại phòng khách, khuôn mặt cô hồng hồng. Thừa dịp lúc Tô Nhã trở lại phòng bếp, Liễu Vũ Phi đưa tay nhéo một cái vào hông Triệu Dật.

Cô nói: “Anh tặng cái gì vậy chứ? Làm em xấu hổ muốn chết!”

Triệu Dật cười hắc hắc, ghé tai qua nói nhỏ: “Thích không? Em mặc vào nhất định sẽ rất đẹp.”

Liễu Vũ Phi trừng mắt với Triệu Dật.

"Ăn cơm thôi! Phi Phi nhớ dọn bát đũa nhé!”

Triệu Dật đứng lên định giúp một tay, Tô Nhã cười nói: "Tiểu Dật ngồi đi, cứ để cho Phi Phi làm.”

Điều này giống như là chủ nhà rồi.

Mỗi lần Triệu Dật tới đây chủ yếu là ngồi mát ăn bát vàng. Muốn xuống bếp làm gì đó thì Tô Nhã cũng sẽ không để Triệu Dật giúp đỡ.

Không phải kiểu đối xử với Triệu Dật như khách mà giống như người đàn ông trong nhà, là kiểu đối xử với trụ cột gia đình.

Bởi vì cuối tuần Triệu Dật ngủ lại đây nên Tô Nhã lấy rượu vang đỏ, ba người uống rượu cùng nhau.

"Dì Tô, gần đây bên công ty thế nào?"

Tô Nhã nhìn Triệu Dật, trong mắt hiện lên vẻ khâm phục: "Dì và Cao Minh hợp tác rất tốt, nhà họ Tôn cùng cùng nhà họ Lục cũng góp phần. Tất cả là vì có quan hệ với cháu, bây giờ mọi người bị ràng buộc với nhau như một sợi dây thừng nên hợp tác vô cùng khăng khít.”

Triệu Dật cười nói: "Vậy thì tốt rồi! Nếu có vấn đề gì, bất cứ lúc nào dì cũng có thể nói với cháu. Chúng ta đã là người một nhà nên không thể để dì chịu thiệt thòi.”

Tô Nhã xinh đẹp cười nói: "Nếu như chỉ là hợp tác bình thường, chắc chắn các nhà sẽ vì lợi ích của mình mà không ngừng tranh chấp. Nhưng hiện tại nòng cốt của hạng mục này là cháu. Cháu không chỉ giúp mọi người phát tài trên thị trường chứng khoán mà còn giúp mọi người cùng nhau phát tài ở hạng mục này. Mọi người càng thêm coi trọng tương lai của cháu cho nên hợp tác lần này tất cả mọi người đều rất hào phóng, đều tình nguyện chịu thiệt không dám chiếm nhiều lợi ích. Họ đều lo lắng nếu chiếm nhiều lợi ích thì sẽ đắc tội với cháu, e rằng về sau sẽ không có cơ hội hợp tác nữa.”

Bình Luận (0)
Comment