"Huống chi sau khi hạng mục này thành công, chí ít cháu cũng là người có tài sản mấy chục tỷ. Cho dù không phải là người giàu nhất Giang Châu nhưng ít nhất cũng nằm trong top ba. Hơn nữa lần này cháu hợp tác khai thác với chính quyền thành phố sẽ có quan hệ tốt với họ. Từ nay về sau còn ai dám xem thường cháu? Ai dám đắc tội với cháu?"
"Có thể người khác không biết, nhưng mấy nhà này tận mắt nhìn thấy cháu lật ngược tình thế. Chắc chắn cái này không phải là hạng mục cuối cùng mà chỉ như một điểm lướt qua trong cuộc đời cháu mà thôi. Đương nhiên mọi người đều hiểu rõ chỉ cần dựa vào cháu là sẽ được lên trời, được hưởng lợi. Mọi người đều thông minh, ai sẽ vì một chút lợi nhuận trước mắt mà vứt bỏ lợi ích lâu dài đây."
Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đều là người thông minh. Nếu không sao có thể dễ dàng thành công? Thế hệ sau liệu có được mấy người xuất chúng như vậy? Mà nói đến sau này, cháu lại nghĩ đến một chuyện khác..."
Tô Nhã tò mò nói: "Chuyện gì vậy? ”
Liễu Vũ Phi cũng tò mò lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người nhưng không chen vào, ánh mắt đầy sùng bái nhìn về phía Triệu Dật.
Triệu Dật cười nói: "Dì Tô nghe xong việc này đừng nói ra bên ngoài vì nếu chuyện này bị truyền ra thì chúng ta sẽ mất lợi thế.”
Tô Nhã gật đầu: "Điều này là đương nhiên! Giống như lúc trước cháu tìm dì để lấy tài liệu trong đợt bán đấu giá đất đai. Loại chuyện này giống như việc người biết sớm sẽ được ăn bát đầy, chậm một bước thì chỉ uống canh, biết muộn nhất chỉ có hớp gió vì canh cũng không còn.”
Triệu Dật mỉm cười nhắc tới việc năm sau sẽ triển khai xây dựng đặc khu kinh tế Tây Nam. Tô Nhã nghe xong giật mình ngay tức khắc.
"Tiểu Dật, làm sao cháu có được tin này? Liệu tin này có đáng tin cậy?"
Triệu Dật cười nói: "Tất nhiên là đáng tin cậy! Cháu làm trong công ty đầu tư nên tin tức đáng tin cậy là quan trọng nhất với cháu. Sao cháu có thể nói bậy được? Lúc trước bán đấu giá mảnh đất này không phải là như vậy sao? Tất cả mọi người đều tin tưởng báo cáo kia nhưng cháu lại không quá tin nên đã lén điều tra, cuối cùng mới biết được..."
Ánh mắt Tô Nhã có vài phần khiếp sợ: "Đây chính là một chiếc bánh ngọt khổng lồ. Nếu có thể tham gia thì trong vòng mười năm sẽ không cần lo thất nghiệp. Hơn nữa có bao nhiêu bản lĩnh có thể làm lớn bấy nhiêu. Nếu làm tốt thì mười năm sau, quy mô công ty sẽ mở rộng đến mức độ kinh người..."
Triệu Dật gật đầu: "Đúng vậy! Đây chính là nguyên nhân lúc trước cháu đề nghị tập đoàn Nhã Cư hợp tác với bất động sản Tứ Hải. Tập hợp nguồn tài nguyên của hai nhà để tranh thủ lấy được một vị trí. Nếu chỉ dựa vào Nhã Cư hoặc Tứ Hải thì vẫn còn rất yếu, không thể so với những công ty hay tập đoàn lớn kia.”
Trong đầu Tô Nhã nhanh chóng tính toán: "Trước mắt, lợi ích của Nhà họ Lục và họ Tôn đều ràng buộc với cháu. Nếu như chúng ta có thể lấy được một vị trí, vậy bọn họ cũng có thể được hưởng lợi. Dù sao dự án có nhiều mọi phương diện, không phải chỉ hai công ty của dì và cháu là có thể giành được..."
Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, nhà họ Lục ở phía chính phủ có đủ quyền lên tiếng, đủ lớn mạnh. Nhà họ Tôn trắng đen lẫn lộn, có quan hệ phức tạp nhưng nhược điểm của bọn họ là không có cách nào lấy được vị trí đó. Cho nên bọn họ chỉ có giúp chúng ta, chỉ có chúng ta lấy được vị trí này rồi sau đó bọn họ mới có nhiều lợi ích hơn. Đây chính là điểm tốt của ràng buộc phát triển, muốn có lợi thì ai cũng phải góp phần, một người đều không chạy thoát..."
Ánh mắt Tô Nhã trở nên nóng rực: "Đúng vậy, chỉ cần chúng ta chuẩn bị trước thì sẽ có cơ hội sẽ lấy được một vị trí…"
“Trịnh Thụy!”
Triệu Dật trịnh trọng nhắc tới cái tên này: "Dựa vào tin tức của cháu, người này rất có thể sẽ đảm nhận chức vụ đứng đầu dự án xây dựng đặc khu kinh tế Tây Nam này. Hắn có quyền quyết định công ty nào sẽ trúng cử nhưng chỉ là trước mắt cháu vẫn chưa biết rõ cuối cùng Trịnh Thụy này có chức vụ gì..."
Tô Nhã cũng không quá giật mình, hạng mục phát triển đặc khu kinh tế Tây Nam này còn chưa chính thức khởi động. Đương nhiên tất cả mọi người đều thăm dò và chuẩn bị, Triệu Dật cũng không phải người trong thương trường, chỉ biết tên mà không biết lai lịch là điều hoàn toàn bình thường.
Tô Nhã cười nói: "Đây là chính sách quan trọng liên quan đến sự phát triển của quốc gia, người có thể đảm nhiệm chức vụ đứng đầu chắc chắn không phải người tầm thường. Muốn điều tra lai lịch của hắn rất dễ dàng, việc này cứ giao cho dì đi. Dì sẽ phụ trách việc tìm ra hắn hơn nữa cũng sẽ thử tiếp xúc..."
Triệu Dật gật đầu: "Nếu như có thể quen biết trước thì đương nhiên là tốt nhất. Còn nếu như không được thì chúng ta cứ quang minh chính đại giành lấy dựa vào lợi thế đã biết trước thông tin, chắc hẳn tỷ lệ thắng vẫn sẽ rất cao.”
Tô Nhã rõ ràng đã vô cùng tin tưởng Triệu Dật, cho dù hiện tại Triệu Dật nói chuyện này là rất sớm vì còn khoảng một năm, hơn nữa dường như Triệu Dật rất khó biết bí mật này nhưng Tô Nhã vẫn không chút nghi ngờ.