Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 691 - Chương 691: Sau Này Chúng Ta Ở Cùng Nhau

Chương 691: Sau này chúng ta ở cùng nhau Chương 691: Sau này chúng ta ở cùng nhau

Bởi vì trước đó, Triệu Dật giúp mọi người phát tài trên thị trường chứng khoán cùng với chuyện Triệu Dật mua đất đã hoàn toàn chứng minh được ánh mắt và tin tức nhanh nhạy của hắn.

Mặc dù không biết rốt cuộc hắn nhận được tin tức từ đâu nhưng lần nào cũng được chứng minh là rất hiệu nghiệm.

Tô Nhã không truy hỏi cái này, dù sao đây có lẽ là bí mật thành công lớn nhất của Triệu Dật.

Tô Nhã vô cùng tình nguyện hợp tác với Triệu Dật vì đều là người trong nhà.

Cho dù Tô Nhã kiếm được nhiều tiền hơn nữa thì không phải cuối cùng đều để lại toàn bộ cho con gái và con rể của mình sao? Số tiền kia là con rể kiếm cũng đâu khác gì tự mình kiếm?

Triệu Dật đã cứu mạng Liễu Vũ Phi, bây giờ lại là bạn trai của con gái mình, là con rể tương lai của mình thì đương nhiên chính là người một nhà.

Cũng bởi vậy người Triệu Dật tin tưởng nhất chính là Tô Nhã, có thể người khác sẽ hãm hại hắn vì lợi ích nhưng chắc chắn Tô Nhã thì không.

Huống chi, Triệu Dật cũng không phải là người tốt, ai thật sự muốn hãm hại Triệu Dật vậy thì về sau phải cẩn thận.

Dù sao thế lực của Triệu Dật bành trướng nhanh như vậy, có lẽ không bao lâu nữa sẽ trở thành một con quái vật khổng lồ. Đến lúc đó người hãm hại Triệu Dật có thể chịu được bị đánh lại hoặc bị trả thù hay không?

Chuyện làm quen với Trịnh Thụy, Triệu Dật giao cho Tô Nhã. Đây là người mà hắn yên tâm nhất bởi vì lợi ích của bọn họ là như nhau. Mà nhà họ Tôn và nhà họ Lục dính dáng đến quá nhiều chuyện khác, chưa chắc đã một lòng toàn tâm toàn ý với Triệu Dật.

Họ đủ điều kiện để hợp tác nhưng chưa đủ tin cậy để có thể hợp tác lâu dài.

Liễu Vũ Phi nghe hai người kết thúc việc chính, lúc này mới hỏi: "Triệu Dật, bây giờ tài sản của anh đã là mấy chục tỷ rồi sao?”

Tô Nhã cười nói: "Chỉ riêng mảnh đất cậu ấy mua bây giờ ít nhất cũng có giá hai mươi tỷ mà còn chưa nói tới lợi nhuận sau này nhận được, mẹ đoán sau khi hoàn thành khu vực khai thác này, tài sản của Triệu Dật ít nhất cũng sẽ trên năm trăm tỷ.”

Đôi mắt Liễu Vũ Phi trừng lớn, ánh mắt khiếp sợ: "Cái này cũng là quá nhiều tiền, lúc này mới có bao lâu, anh lập tức kiếm được nhiều tiền như vậy..."

Triệu Dật cười nói: "Năm trăm tỷ mà dì Tô nói thì ít nhất phải ba hoặc thậm chí là năm năm sau. Còn bây giờ tài sản thực tế của anh chỉ có hai mươi tỷ, trong đó anh còn vay bốn tỷ. Nói cách khác, hiện tại tài sản của hạng mục này khoảng chừng trên dưới mười sáu tỷ, hơn nữa chỉ cần anh không bán đất thì tiền này cũng chỉ là con số không lấy ra được..."

Liễu Vũ Phi cười nói: "Anh mới năm nhất, còn chưa tốt nghiệp đại học thì đừng nói mười sáu tỷ, cho dù kiếm được một 160 nghìn thì anh cũng đã là nghìn người có một. Mười sáu tỷ, Em đoán toàn bộ Trung Quốc cũng không tìm ra người thứ hai…”

Hơi dừng lại một chút, trong mắt Liễu Vũ Phi không chút che giấu đắc ý và kiêu ngạo: "Mẹ xem mắt nhìn của con thật tốt, tìm cho mẹ một người con rể thật lợi hại.”

Tô Nhã không nhịn được cười: "Đúng vậy, ánh mắt của Phi Phi nhà ta tốt hơn ánh mắt của mẹ nhiều.”

Tô Nhã nói đến chuyện này lập tức không kìm được, tâm trạng trong nháy mắt trở nên sa sút.

Lúc trước mình sao lại bị mù như thế chứ.

Cũng may có con gái xinh đẹp hiểu chuyện như vậy làm chỗ dựa tinh thần duy nhất. Nếu không mấy năm nay hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.

Liễu Vũ Phi thấy trong mắt Tô Nhã hiện lên vẻ sa sút, đại khái cũng đoán được trong lòng mẹ đang nghĩ tới cái gì. Cô vươn tay, giữ chặt tay Tô Nhã: "Mẹ, có con ở bên mẹ.”

Nhìn thoáng qua Triệu Dật bên cạnh, Liễu Vũ Phi lại đưa tay nắm lấy tay Triệu Dật, đem tay ba người chồng lên nhau đặt một chỗ.

“Còn cả Triệu Dật, bọn con đều ở bên mẹ. Chắc chắn sẽ làm cho mẹ hạnh phúc.”

Tay Triệu Dật vừa ấm áp lại có lực, cứ đặt trên tay Tô Nhã như vậy.

Tô Nhã cảm nhận được sự ấm áp truyền đến trên tay, không thể kìm nén nhịp tim đang đột nhiên tăng nhanh.

Cô con gái chết tiệt này!

Trong lòng Tô Nhã mắng một tiếng nhưng không thể rút tay ra, dù sao Liễu Vũ Phi cũng đang an ủi cô.

Tay Triệu Dật phủ lên bàn tay mềm mại của Tô Nhã, xúc cảm kia làm cho Triệu Dật cũng hơi dao động. Hắn vội vàng điều chỉnh lại tâm trạng, mỉm cười chính trực nói: "Đúng vậy! Dì Tô, sau này đã có bọn con ở bên dì.”

Trong lòng Tô Nhã vừa cảm động, vừa buồn bã còn có vài phần ngại ngùng.

"Được, các con đều là những đứa trẻ ngoan. Dì cũng không mong gì, chỉ mong bọn con có thể vui vui vẻ vẻ, hạnh phúc bên nhau là tốt rồi. Tiền kiếm được nhiều hay ít cũng không quan trọng, quan trọng là tình cảm vợ chồng hòa thuận, chờ các con tốt nghiệp sau đó sinh một đứa con, đến lúc đó trong nhà sẽ náo nhiệt, không còn buồn tẻ như bây giờ."

Tô Nhã thừa cơ rút tay mình ra, đặt tay Liễu Vũ Phi và Triệu Dật cùng một chỗ, còn tay mình thì đặt ở trên cùng, trên tay Liễu Vũ Phi.

Bình Luận (0)
Comment