Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 696 - Chương 696: Chuyển Nhà, Ở Cùng Nhau

Chương 696: Chuyển nhà, ở cùng nhau Chương 696: Chuyển nhà, ở cùng nhau

Mặc dù Tô Nhã đã 37 tuổi, nhan sắc đã hơi giảm sút. Hơn nữa vì từng sinh con nên dáng người cũng không được như gái còn son, nhưng thật ra cũng không khác đi nhiều, vẫn ở mức 94 - 95 điểm. Tức là bây giờ Tô Nhã vẫn trông hấp dẫn và động lòng người.

Được 89 điểm đặc thù, có lẽ là vì đời cô cũng chỉ có một mối tình với cha của Liễu Vũ Phi mà thôi, lại còn là một mối tình chóng vánh.

Hai mươi năm đẹp nhất của cuộc đời, Tô Nhã vì con gái, một mình chèo chống nhà này, cũng không đón nhận bất cứ tình cảm nào mới. Thế nên có thể thấy được tình yêu thương của Tô Nhã đối với Liễu Vũ Phi là rất tốt.

Tô Nhã nói rằng từ lâu rồi cô đã không còn hận thù, cũng không còn thích người đàn ông kia nữa. Tô Nhã sinh Liễu Vũ Phi là bởi vì đó chính là con của mình chứ không phải là vì con của người đàn ông kia.

Đối với cuộc đời của Tô Nhã,Triệu Dật vừa kính nể, vừa đồng cảm và thương tiếc.Đọc chương dịch mới nhất tại: vipTruyenGG.com

Độ thiện cảm......89?

Rất cao đó.

89 là điểm ở mức bạn tốt thân thiết, quan hệ đạt chuẩn cực kỳ tốt và rất đáng tin. Còn trên 90 điểm nghĩa là tin tưởng tuyệt đối, không bao giờ phản bội.

Là nam thì nghĩa là tin tưởng, hơn cả trung thành. Là nữ mà không liên quan đến tình cảm thì là tình thân, tình bạn, tin tưởng và hơn cả trung thành. Còn nếu liên quan đến tình cảm thì nghĩa là Triệu Dật đã chinh phục được, tâm lý như kiểu người yêu, dạng tình cảm như vậy thì không thể thay đổi được.

89.

Rất tốt!

Sau khi ra khỏi rạp chiếu phim thì ba người vui vẻ đi siêu thị để mua một số món ăn và hải sản rồi cùng về nhà.

Tô Nhã vào bếp, Liễu Vũ Phi giúp mẹ còn Triệu Dật ngồi xem ti vi ở trên ghế sa lon.

Đến khi dọn cơm thì bất ngờ Triệu Dật lại nhớ ra một chuyện.

“Dì Tô, nhà này cách chỗ làm việc của dì hơi xa nhỉ.”

Tô Nhã cười nói: “Đúng vậy, đúng là hơi xa nhưng mà đi xe nên cũng ổn.”

Triệu Dật cười đề nghị: “Lúc trước cháu có mua một căn phòng ở tòa nhà Đức Phong kia. Bây giờ cũng đã sửa chữa hoàn thiện hết rồi, cũng để trống mấy tháng. Hay là dì Tô dọn qua chỗ đó ở đi, ở đó gần chỗ làm hơn, cũng gần trường cháu. Nếu cuối tuần Phi Phi về thì cháu cũng tiện qua đó hơn......”

Tô Nhã hơi sững sờ, liếc nhìn Liễu Vũ Phi theo bản năng: “Chuyện này cũng không hay lắm, Phi Phi qua đó ở là được rồi. Các con cũng có thể có thế giới của hai người......”

Triệu Dật cười nói: “Có nhiều thời gian để người trẻ tuổi có thế giới của hai người ạ. Hơn nữa chỗ đó ở ngay khu thương mại nên ngày nào cũng có thể đi dạo phố và xem phim, chỉ cần đi bộ xuống là đến rồi, rất là tiện. Không có bất tiện như hôm nay, phải lái xe đi xa như thế. Mặt khác, căn phòng kia có góc nhìn toàn cảnh 270 độ nên nếu ở đó thì tâm trạng sẽ rất thoải mái đấy ạ.”

Tô Nhã vẫn còn hơi do dự nên Triệu Dật tiếp tục khuyên nhủ: “Dì Tô, thế này là dì đang khách sáo với cháu phải không vậy. Lúc dì tặng cháu biệt thự, cháu đã nhận luôn chẳng nói nhiều, cũng có khách khí với dì như thế này đâu. Cháu biết là dì Tô cũng được, cháu cũng thế, chúng ta không ai thua kém ai. Nhưng mà chẳng qua cháu cảm thấy chỗ kia thuận tiện hơn một chút nên hàng ngày sau khi đi làm về thì dì cũng sẽ có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn, không làm thế thì…”

Mắt Liễu Vũ Phi sáng lên, kéo tay Tô Nhã: “Mẹ, mẹ nghe Triệu Dật đi, chúng ta là người một nhà mà nên không cần phải khách sáo như vậy đâu.”

Tô Nhã cưng chiều, xoa nhẹ đầu Liễu Vũ Phi, giận dỗi trách: “Còn còn chưa gả cho người ta đâu đó.”

Tô Nhã nói bóng gió rằng Liễu Vũ Phi còn chưa lấy chồng mà đã nghe theo Triệu Dật hoàn toàn rồi. Triệu Dật nói gì cũng đồng ý.

Liễu Vũ Phi không hề để tâm: “Lấy chồng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi mà, con đã quyết định ở với anh ấy cả đời này rồi nên tất nhiên là con sẽ nghe lời anh ấy. Hơn nữa con cảm thấy anh ấy nói rất hợp lý nha.”

Triệu Dật cười nói: “Đúng thế, đều là người một nhà rồi thì cần gì phải để ý nữa, mà nhà kia để đó cũng chỉ để không thôi.”

Liễu Vũ Phi gật đầu: “Mẹ, mẹ đồng ý đi mà.”

Thật ra cũng không phải là Liễu Vũ Phi muốn ở căn nhà mới to hơn mà chỉ là cô cảm thấy Triệu Dật nói rất hợp lý. Tô Nhã có thể đi làm gần hơn thì sẽ càng có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, đến công ty cũng tiện hơn. Mà chính mình cũng gần Triệu Dật hơn nên hai người cũng dễ gặp nhau hơn một chút.

Tô Nhã thấy hai người cùng nói vậy thì cũng suy nghĩ một chút, sau đó cũng không cố chấp nữa mà gật đầu đồng ý: “Được rồi, vậy thì nghe lời các con chiếm tiện nghi của tiểu Dật vậy.”

Triệu Dật cười nói: “Thế này sao có thể nói là chiếm tiện nghi được chứ, dì Tô nấu ăn ngon như thế mà, sau này dì Tô ở gần chúng cháu rồi thì cháu chỉ muốn đến ăn nhờ ở đậu thôi.”

Bình Luận (0)
Comment