Cuối tháng sáu, toàn bộ công ty điện ảnh Phi Dật và các diễn viên chính đều đã đạt được sự đồng thuận, bắt đầu lục tục ký kết hợp đồng. Kim Ji Hyun và người quản lý cũng đã bay tới Giang Châu.
Triệu Dật đích thân đến sân bay đón người cùng với Quan Tâm. Nếu chỉ đơn thuần là công việc thì ông chủ như hắn cũng chẳng cần đích thân đi đón người, nhưng Kim Ji Hyun vẫn là bạn bè.
Lúc Triệu Dật ở Hàn Quốc, Kim Ji Hyun là chủ nhà đã tận tình tiếp đãi. Bây giờ Triệu Dật là chủ nhà, đương nhiên hắn phải nhiệt tình một chút.
Kim Ji Hyun và trợ lý từ trong lối ra đi ra. Cô đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, che nửa khuôn mặt thế nhưng vẫn không ngăn nổi khí chất của cô.
Triệu Dật nhiệt tình nghênh đón.
“Đã lâu không gặp, chị Ji Hyun!”
Triệu Dật vừa đưa tay, Kim Ji Hyun cũng rất hào phóng mà đưa hai cánh tay ra.
Nụ cười trên mặt Triệu Dật tươi thêm hai phần, cũng đưa hai tay, hai người nhiệt tình ôm một cái.
“Chào mừng đến Giang Châu!”
Trợ lý của Kim Ji Hyun nhìn Kim Ji Hyun, trong mắt tràn đầy kinh sợ.
Kim Ji Hyun và Triệu Dật lại có quan hệ tốt đến vậy sao?
Đây là sân bay.
Thế mà một chút cũng không kiêng kị, chẳng lẽ không sợ người ta chụp ảnh sao?
…….
Kim Ji Hyun buông Triệu Dật ra, mỉm cười nói: “Lúc trước đã nghĩ đến nhưng vẫn luôn không tìm được lý do. Bây giờ cuối cùng cũng tìm được lý do thích hợp…”
Triệu Dật mỉm cười nói: “Từ Giang Châu bay thẳng đến Seoul chỉ mất ba tiếng đồng hồ, chị muốn đến lúc nào thì đến, đến thăm em còn cần tìm lý do hay sao?”
Kim Ji Hyun mím môi cười nói: “Cậu vẫn biết nói chuyện như vậy.”
“Đi, ra ngoài rồi nói.”
Dù sao cũng là nhân vật của công chúng, cộng thêm trai xinh gái đẹp rất dễ khiến người ta chú ý.
Triệu Dật dẫn Kim Ji Hyun rời đi. Ra đến cửa, Quan Tâm đã lái xe đợi sẵn bên ngoài.
Ánh mắt Kim Ji Hyun dừng lại trên người Quan Tâm: “Đây là…”
Triệu Dật cười nói: “Trợ lý của em, Quan Tâm.”
Kim Ji Hyun phất tay với Quan Tâm xem như chào hỏi, dù sao Quan Tâm cũng không biết tiếng Hàn.
Mấy người lên xe, Quan Tâm khởi động xe đi về phía Thiên Môn.
“Chúng ta về khách sạn cất đồ trước, buổi tối em sẽ giúp chị đón gió tẩy trần, mời chị ăn lẩu Giang Châu chính thống, có chút cay đó, chị đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Lần này Kim Ji Hyun tới đây đã sắp xếp thời gian rất thoải mái. Dù sao cũng là cô ấy tự mở phòng làm việc, tự làm chủ nên lộ trình gì đó đều là cô ấy tự sắp xếp.
Trước khi đến, cô đã xử lý xong những việc cần xử lý khẩn cấp. Những hoạt động còn lại có thể tạm thời để cho người khác giải quyết hoặc chuyện không quan trọng có thể từ chối.
Cô dành cho mình bốn ngày để du lịch ở đây, coi như cho mình nghỉ ngơi vài ngày.
Triệu Dật là ông chủ, cô là diễn viên nữ chính, công ty bên này và Kim Ji Hyun cũng đã đàm phán xong thù lao bộ phim cho nên lần này tới đây là để ký hợp đồng.
Công việc rất đơn giản, thời gian còn lại chính là để đi du lịch.
Triệu Dật là chủ đầu tư cũng tự mình đi cùng nên đương nhiên không cần đám người quản lý Tề đi cùng. Bọn họ cũng không hiểu tiếng Hàn, chẳng lẽ còn muốn ông chủ là Triệu Dật làm phiên dịch cho bọn họ sao?
Bữa tối là lẩu, nhà hàng dựa vào sườn núi mặt nhìn sông, phong cảnh đẹp đẽ, mùi hương của nồi lẩu thơm phức toả ra.
Hai người Triệu Dật cùng Kim Ji Hyun uống rượu, dù sao trước kia hai người bọn họ đã từng uống rượu cùng nhau, còn uống rất vui vẻ, thậm chí uống say đến ngủ cùng một chỗ, không có bất kỳ xa lạ hay khoảng cách nào.
"Quả nhiên là lẩu rất ngon, có hơi cay nhưng vẫn có thể chịu được. Hy vọng ngày mai tôi sẽ không bị đau bụng..."
Triệu Dật cười nói: "Chỉ cần ăn ngon là được. Không cần hoảng hốt, ăn xong nồi lẩu rồi uống mấy viên thuốc trị viêm ruột thì ngày mai đảm bảo chị sẽ không cảm thấy nóng rát hay khó chịu. Bình thường khi người không ăn cay đến Giang Châu thường sẽ chuẩn bị thuốc trị viêm ruột trước, nếu không sẽ vô cùng khó chịu.”
Kim Ji Hyun tò mò hỏi: "Chẳng trách tất cả các món ăn ở Giang Châu đều rất cay, không có món gì không cay sao?”
Triệu Dật cười nói: "Đương nhiên là có, ví dụ như canh cá quả, cá dưa chua, canh giò heo, gà Lương Sơn, hoa đậu nành… những thứ này đều không cay, mấy ngày này chị chỉ cần để bụng đói, em sẽ dẫn chị đi nếm thử ẩm thực Trung Quốc!”
Trong mắt Kim Ji Hyun lộ ra vẻ chờ mong: "Được thôi, dù sao ngoại trừ ký hợp đồng thì thời gian khác tôi đều rảnh, nhưng tốt xấu gì cậu cũng là ông chủ lớn, cậu có nhiều thời gian đi khắp nơi cùng tôi như vậy sao?”
Kim Ji Hyun biết Triệu Dật rất có tiền, có công ty đầu tư lại còn có cả 20% cổ phần của công ty Bighit. Tính ra bằng mười đại gia trẻ bây giờ, so với cô thì có tiền hơn nhiều.
Quan trọng hơn là tài sản của Triệu Dật đều là do hắn kiếm được, có lẽ đây cũng là điểm Kim Ji Hyun yêu thích nhất và cũng là điểm cô khâm phục Triệu Dật nhất.