Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người ( Dịch )

Chương 746 - Chương 746: Tôi Có Thể Gặp Nhóm Bạn Gái Của Cậu Không?

Chương 746: Tôi có thể gặp nhóm bạn gái của cậu không? Chương 746: Tôi có thể gặp nhóm bạn gái của cậu không?

Dù gì thì phụ nữ thường khâm phục những người đàn ông biết cố gắng. Mà người đàn ông lớn lên đẹp trai có phong thái tự nhiên càng dễ được người khác mến mộ.

Triệu Dật cười nói: "Chị cũng biết công ty của em là công ty đầu tư, ông chủ công ty đầu tư cũng sẽ không bận rộn như chị Ji Hyun. Bên dưới có người hỗ trợ làm việc, nên em chỉ cần quyết định có đầu tư hay không là được.”

Kim Ji Hyun trêu ghẹo: "Nhà tư bản thật thoải mái. Đúng rồi, kịch bản lần này thật sự là cậu viết sao?”

Đương nhiên là trên kịch bản có viết tên, lúc trước Triệu Dật trong điện thoại cũng từng nói qua nhưng Kim Ji Hyun vẫn muốn trực tiếp xác nhận một chút, ngộ nhỡ là Triệu Dật mua kịch bản của người khác sau đó tính là của mình thì sao?

Hứng thú của người giàu, đó là không thể nói chính xác.

Triệu Dật cười nói: "Xem ra Ji Hyun không có lòng tin với em gì hết.”

Kim Ji Hyun cười nói: "Không phải tôi đây đang xác nhận trực tiếp sao.”

Triệu Dật khẳng định: "Đúng vậy, là do em viết. Chị cảm thấy thế nào?”

"Rất tốt, rất thú vị, có xung đột, có căng thẳng hơn nữa rất có rất nhiều yếu tố lịch sử, chỉ là không ngờ rằng cậu lại hiểu rõ khoảng thời gian chiến tranh lạnh này nhiều như vậy,tra không ít tư liệu phải không?"

Triệu Dật cười nói: "Đó là đương nhiên, cũng không thể viết ra rồi bị người ta đánh vào mặt, vì viết sai kiến thức lịch sử…”

Ăn lẩu xong, Triệu Dật nâng cổ tay lên nhìn thời gian, cười nói: "Ji Hyun, chị đi đường xa đến, đường xá vất vả nên hôm nay sớm nghỉ ngơi một chút. Buổi sáng chị nghỉ ngơi thật tốt, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm nha.”

Kim Ji Hyun cũng không khách sáo với Triệu Dật, dù sao quan hệ của hai người cũng rất thân quen, có thể uống rượu say trước người kia thì đương nhiên đều là người có cùng chung sở thích. Hơn nữa có thể cùng ngủ trên một cái giường không thèm để ý đến người khác, có thể thấy được mối quan hệ thân thiết.

Nếu là mối quan hệ bình thường, nếu phát sinh chuyện như vậy, chỉ sợ sớm đã rất xấu hổ.

Ngày hôm sau, ăn trưa là món ăn Trung Quốc tại nhà hàng Thiên Môn. Buổi chiều tại công ty đầu tư Phi Dật, Phi Dật Điện Ảnh và Kim Ji Hyun hoàn thành việc ký kết hợp đồng. Bộ phim sẽ bắt đầu quay vào tháng chín, dự kiến có thể bắt kịp dịp Tết Nguyên đán, ngược lại coi như là một ngày tốt.

Sau khi hoàn thành ký kết, Triệu Dật dẫn Kim Ji Hyun đi dạo một vòng, sau đó gọi Giang Dĩnh cùng lên núi ăn một bữa canh cá quả không cay. Kim Ji Hyun luôn miệng khen ngợi, đồng thời cũng thỏa mãn giấc mơ được gặp thần tượng của Giang Dĩnh.

Dù sao thời điểm Kim Ji Hyun nổi tiếng, Giang Dĩnh vẫn còn là học sinh trung học cơ sở, khi đó Kim Ji Hyun hoàn toàn ở cấp độ thần tượng, có ảnh hưởng siêu lớn đối với học sinh.

Sau khi ăn cơm xong, Triệu Dĩnh lập tức ngoan ngoãn chủ động rời đi, Triệu Dật thì đi ngắm cảnh đêm cùng Kim Ji Hyun.

Đứng ở trên cao, nhìn toàn bộ cảnh đêm Giang Châu và cảnh đèn Thiên môn, Kim Ji Hyun đột nhiên hỏi: "Cô Giang kia cũng là bạn gái của cậu sao?”

Triệu Dật lắc đầu: "Không phải, chỉ là bạn bè.”

"Thật sự không phải?"

Triệu Dật cười khổ: "Nếu lúc trước em đã quyết định nói thẳng chuyện này với chị thì em cũng chẳng việc gì phải giấu làm gì.”

Kim Ji Hyun cười và nháy mắt: "Tôi có thể gặp nhóm bạn gái của cậu không?”

Triệu Dật sững sờ.

Kim Ji Hyun muốn gặp nhóm bạn gái của hắn ư?

Kim Ji Hyun chớp mắt mấy cái và hỏi: "Không tiện sao?"

Triệu Dật lấy lại tinh thần, cười gượng nói: "Chị Ji Hyun ơi, chị đang trêu chọc em đấy à?"

Kim Ji Hyun lắc đầu và mỉm cười nói: "Tất nhiên không phải, tôi thật sự muốn gặp mặt mà. Dù sao hiện tại cũng nhàn rỗi mà đúng không? Nếu không tiện gặp tất cả một lúc thì gặp từng người cũng được…"

Triệu Dật hỏi: "Đây chính là tâm lý thích bát quái của phụ nữ các chị hay sao?"

Kim Ji Hyun cong môi khẽ cười nói: "Tôi chỉ muốn hiểu rõ hơn về cậu thôi mà, lẽ nào cậu không muốn sao?"

Triệu Dật lắc đầu nói: "Không phải vậy."

Triệu Dật hơi do dự một chút rồi cười nói: "Nếu chị muốn gặp thì được thôi, em cũng không có ý kiến gì. Như vậy đi, vừa hay ngày mai là cuối tuần, em mời chị đến tham dự vào bữa tiệc gia đình của bọn em nha."

Ánh mắt Kim Ji Hyun lóe lên tia hy vọng, nói: "Thật sự có thể sao?"

Triệu Dật cười nói: "Ra ngoài ăn cơm không thoải mái bằng ăn ở nhà, chỉ cần chị không chê cơm nhà chúng em dở là được."

Kim Ji Hyun lắc đầu nói: "Được mời đến nhà cậu ăn cơm là vinh dự của tôi, sao dám chê bai được cơ chứ?"

Là một nghệ sĩ, Kim Ji Hyun hiểu rõ Triệu Dật làm vậy nghĩa là đã coi cô như người trong nhà, hoàn toàn tin tưởng và sẵn sàng chia sẻ những chuyện riêng tư với cô. Nếu không thì tại sao hắn lại mời cô đến nhà hắn ăn cơm gia đình?

Đến khách sạn ăn một bữa có phải tiện hơn không?

Triệu Dật có thiếu tiền không?

Hay là không gian của khách sạn sang trọng quá nên ăn không nổi?

Tất cả đều không phải, đơn giản là Triệu Dật coi cô như người nhà nên mới mời cô tới nhà, chỉ vậy thôi.

Bình Luận (0)
Comment