Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 735

Trong không trung, đối mặt với một kiếm đè ép, Ngưng Hàn Ý chỉ cảm thấy khí tức trên người mình ngưng trệ, ngay cả y phục cũng bị Kiếm Ý Phong Lôi bá đạo kia đè ép dán sát vào người.

Hiện tại một kiếm này đã không còn ngưng tụ đại thế của tông môn, nên Triệu Thiên Diệp không thể thi triển ra uy lực phá toái hư không như trước. Dù là như vậy, cuộn sóng không gian vẫn lấn lướt hoàn toàn Ngưng Hàn Ý.

- Phịch….. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thần Kiếm cấp Thanh Phàm trong tay Ngưng Hàn Ý nháy mắt đã phá nát, kế đó, Triệu Thiên Diệp giậm chân phải xuống một cái, cự kiếm Phong Lôi lập tức dừng lại giữa không trung.

Mũi kiếm linh hoạt sắc bén ngưng lại cách đỉnh đầu Ngưng Hàn Ý vài thước, cuộn sóng không gian kia cũng lập tức tiêu tan.

- Ta thua rồi sao…..

Ngưng Hàn Ý hơi lộ vẻ kinh ngạc nhìn cự kiếm trước mặt, uy thế của nó đã khắc sâu vào lòng y:

- Ta thật sự thua rồi sao, ngay cả linh thú còn chưa kịp triệu tập….. Không, ta không thua…..

- Tên ngốc, ngươi còn chưa hiểu hay sao?

Gần như trong nháy mắt, Thủy Như Mạng đã xuất hiện bên cạnh Ngưng Hàn Ý, gầm lên một tiếng như tiếng mõ sớm chuông chiều, gọi tỉnh Ngưng Hàn Ý.

- Sư thúc…..

- Sư tử vồ thỏ, cũng phải dốc hết toàn lực, huống hồ là so Kiếm Đạo khác nhau. Xem ra ngươi sống an nhàn đã lâu, đã quên mất những tháng ngày tu luyện gian khổ trước kia…..

Thủy Như Mạng trầm giọng nói:

- Lui ra, trở về động Lạc Thủy diện bích ba năm!

- Dạ, sư thúc!

Ngưng Hàn Ý khom người hành lễ, sau đó quay sang nhìn Triệu Thiên Diệp nói:

- Ngươi đã thắng!

Dứt lời lập tức bước ra một bước, về tới bên cạnh Thủy Tiêm Nhu.

- Trận đầu, Tử Hà tông thắng!

Ngay tức khắc, Thủy Như Mạng vận khởi kiếm nguyên cao giọng nói

Từng trận hồi âm vang lên trong hạp cốc, khiến cho nhiều Kiếm Giả nảy sinh chiến ý vô cùng mạnh mẽ, Đại Sư Tử Hà tông bọn họ đã thắng trận đầu!

Dù là hai trăm vạn, tông dân không có võ công của Tử Hà tông cũng truyền báo cho nhau, chỉ trong thoáng chốc, không ngờ đã truyền đi khắp hạp cốc.

- Tử Hà tông….. Thắng!

Ngay sau đó, tiếng rống như sấm dậy từ dưới hạp cốc vang lên, một tầng đại thế tông môn vô hình chậm rãi hội tụ lại, giáng xuống bên người bọn Tử Dương Kiếm Hoàng. Đây là ý chí tâm niệm của tất cả tông dân Tử Hà tông bên dưới, hiện tại hội tụ lại với nhau, đại thế vô hình mạnh mẽ tới nỗi sinh ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, hiện ra trên đỉnh đầu bọn Tử Dương Kiếm Hoàng.

- Đại Thế Ngưng Hình!

Thủy Như Mạng giật mình kinh hãi, đại thế của Tử Hà tông này quả thật sâu dày, thực tế rành rành khiến cho lão kinh hãi không thôi, hối hận trong lòng càng sâu hơn nữa.

- Trận tiếp theo, Thủy Đại Sư các vị đưa người đi!

Mộc Thanh Nguyên thản nhiên nói:

Nhìn Mộc Thanh Nguyên bên cạnh Tử Dương Kiếm Hoàng, Thủy Như Mạng biết đây cũng là một Kiếm Hoàng hơn nữa tu vi không kém.

- Trận kế tiếp…..

- Sư thúc, trận kế tiếp, để con ra đánh.

- Tiêm Nhu…..

Thủy Như Mạng nhìn thấy Thủy Tiêm Nhu trước mặt, tỏ vẻ do dự.

- Sư thúc không cần lo lắng, Tiêm Nhu thấy đại thế của Tử Hà tông như nước thủy triều trong lòng Kiếm Ý bốc cao, hiện giờ cũng muốn luận bàn với Chưởng tông của Tử Hà tông một phen.

Tuy thanh âm của Thủy Tiêm Nhu bình thản, nhưng trong đó chất chứa uy nghiêm không thể nào kháng cự.

- Được, vậy Tông chủ phải cẩn thận.

Thủy Như Mạng gật gật đầu, lập tức lui lại.

- Tâm Vũ, cẩn thận nàng ta là Kiếm Tông trung thiên vị.

Tử Dương Kiếm Hoàng trầm giọng nói, Lạc Tâm Vũ gật gật đầu, tiến lên một bước, tới bên cạnh Triệu Thiên Diệp.

- Kết thúc nhanh một chút đi thôi.

Triệu Thiên Diệp chỉ khẽ nói một câu, sau đó giậm chân một cái, trở về bên Nhiếp Thanh Thiên.

- Thắng bại trận này thế nào?

Nhiếp Thanh Thiên lấy ra một hồ lô rượu bên hông đưa cho Triệu Thiên Diệp, chính mình cũng lấy ra một cái khác, ngửa cổ tu một hơi.

- Không biết được, nàng này ta không nhìn thấu, nhưng đã có thể trở thành người đứng đầu một tông, ắt hẳn thực lực không tầm thường.

Triệu Thiên Diệp trầm giọng nói:

- Vậy…..

- Y sẽ không thua.

- Huynh tin vậy sao?

Nhiếp Thanh Thiên sửng sốt.

- Đại thế đã ngưng tụ, đây là trận chiến đầu tiên của y.

Bên cạnh, ba người Tầm Thiên Kính gật gật đầu, quả thật hiện tại thân là Tông chủ, lại là trận chiến đầu tiên của Lạc Tâm Vũ, bất kể thế nào cũng không thể thua.

- Ong…..

Lạc Tâm Vũ chậm rãi rút Ngũ Hành Thần Kiếm sau lưng ra, hào quang ngũ sắc từ trên thân kiếm toát ra, đưa mắt nhìn Thủy Tiêm Nhu trước mặt.

Lúc này Thủy Tiêm Nhu cũng chậm rãi, rút một thanh thần kiếm màu xanh đậm từ sau lưng ra, trên thân có một lớp hơi nước màu xanh đậm vờn quangiờ.

- Thận Thủy Thần Kiếm cấp Kim Thiên thượng phẩm, kiếm khí Thủy Thuận.

- Ngũ Hành thần kiếm cấp Kim Thiên thượng phẩm, kiếm khí Ngũ Hành.

- Cái gì, kiếm khí người sao? Không thể nào…..

Thủy Như Mạng mở to hai mắt, giờ phút này hoàn toàn không còn vẻ trấn định như lúc ban đầu:

- Ba đại kiếm khí tối cao, làm sao có thể như vậy được, giới Thanh Phàm ta làm sao xuất hiện kiếm khí Ngũ Hành được?

- Không có gì là không thể.

Lạc Tâm Vũ thản nhiên đáp:

- Chỉ cần có tồn tại, vậy sẽ có khả năng.

- Hay!

Thủy Tiêm Nhu quát một tiếng, nháy mắt đã kềm chế vẻ sợ hãi trên mặt, đồng thời một cỗ Kiếm Ý mờ mịt bốc lên. Trong không trung tiếng kiếm ngâm vô hình dường như vang lên từ bốn phương tám hướng, khiến cho người ta đoán không ra. Không ngờ Thủy Tiêm Nhu này lại có tâm tính kiên định như vậy.

Hai người Tử Dương Kiếm Hoàng nhìn nhau, Thủy Tiêm Nhu chính là người Lạc Nhạn Tông trấn tĩnh lại trước tiên, dù Thủy Như Mạng thân là Kiếm Hoàng cũng còn chậm hơn một chút.

- Chúng ta đây đều là người đứng đầu một tông, không thù không oán, không cần phải liều mạng sinh tử. Hay là như vậy, hai kiếm phân thắng bại.

Nhìn Lạc Tâm Vũ trước mặt, Thủy Tiêm Nhu hạ giọng nói:

- Được!

Lạc Tâm Vũ gật gật đầu, cánh tay phải khẽ rung động, Ngũ Hành thần kiếm lập tức phát ra tiếng kiếm ngâm liên miên bất tuyệt. Tiếng kiếm ngâm này tựa như sóng gợn khuếch tán ra bốn phương tám hướng, trong lúc nhất thời đè ép tiếng kiếm ngâm của Thủy Tiêm Nhu.

- Quả thật là bất phàm, ngươi chỉ là Kiếm Tông tiểu thiên vị, không ngờ có thể ngăn chặn tiếng kiếm ngâm của ta, Kiếm Khí Ngũ Hành là một trong ba đại kiếm khí tối cao, quả thật danh bất hư truyền. Tiếp kiếm thứ nhất của ta, Ảo Kiếm!

Thận Thủy thần kiếm trong tay Thủy Tiêm Nhu chậm rãi nâng lên. Nhưng trong khoảnh khắc này, Lạc Tâm Vũ chợt thấy thế giới quanh mình biến hóa, bất kể là hạp cốc dưới chân hay là bọn Triệu Thiên Diệp, ngay cả Thủy Tiêm Nhu trước mắt đều biến mất không thấy. Mà chân y lúc này đang giẫm lên nền tuyết của Tư Quá Nhai, bên cạnh còn có một bóng xanh, là Lục Thanh.

- Lục Thanh…..

Lạc Tâm Vũ thở nhẹ một tiếng:

- Đệ thật sự phải đi rồi sao?

- Phải đi rồi.

- Bao giờ trở về?

- Được rồi, không nói nữa, có mang rượu theo không?

- Lạc huynh đã có thể vượt qua, vậy chúng ta cùng nhau uống rượu.

Nhìn vò rượu đưa tới trước mặt, Lạc Tâm Vũ ngây ngẩn cả người, đây…..

Thế giới trước mắt lại biến hóa, lúc này Tư Quá Nhai ngập đầy bông tuyết, nhưng Lục Thanh đã biến mất.

- Vẫn không đủ, chúng ta không thể giúp gì được. Vừa rồi ta muốn lên, thế nhưng…..

- Ta cũng không dám…..

- Ta không dám…..

- Đúng vậy, ta cũng sợ, Tử Dương sư thúc tổ cũng sợ, chúng ta đều sợ, ngay cả Lục Thanh còn phải e ngại địch nhân, có thể biết rốt cuộc bọn chúng mạnh tới mức nào. Chúng ta đi chẳng những không giúp được gì, ngược lại còn làm liên lụy tới hắn. chúng ta đều sợ, nhưng một mạng này thì đáng kể gì?

- Không sai, một mạng này thì đáng kể gì?

Nghe lời nói nổi lên bên tai, khóe miệng Lạc Tâm Vũ dần dần nở một nụ cười, khẽ thì thào:

- Không sai, một mạng này thì đáng kể gì?

Trên không trung chỉ thấy Lạc Tâm Vũ đứng yên ngây ngẩn, cách đó không xa. Thủy Tiêm Nhu như đang diễn luyện kiếm pháp một mình. Kiếm thức của nàng vô cùng khó hiểu, tựa như dao động huyền ảo kỳ dị, có pha lẫn lực thiên địa trong đó, cao thâm khó lường.

Nhưng sau thời gian một lần hô hấp, Lạc Tâm Vũ thì thào một câu kỳ quái như vậy, cho dù là hai người Tử Dương Kiếm Hoàng cũng cảm thấy nghi hoặc trong lòng.

Nhưng hai người bọn Triệu Thiên Diệp bên cạnh lại khẽ chấn động, như nhớ lại chuyện gì, Kiếm Ý trên người mơ hồ chấn động. Giờ phút này Lạc Tâm Vũ múa may Ngũ Hành thần kiếm, hào quang ngũ sắc từ trên Ngũ Hành thần kiếm toát ra rực rỡ.

- ầm…..

Ngay sau đó, trên chin tầng mây vang lên một tiếng sấm sét, trong một mảnh thần quang ngũ sắc, một tiếng kiếm ngâm long trời lở đất vang lên từ trên người Lạc Tâm Vũ.

Hào quang ngũ sắc chói mắt từ giữa phóng xuất ra, tiếng kiếm ngâm thật lớn vang lên cuồn cuộn như nước thủy triều, khuấy động linh khí Ngũ Hành trong không gian.

Lập tức hư ảnh Kiếm Ý ngũ sắc cao năm trăm trượng hiện ra, Kiếm Ý mênh mông như trường giang đại hải, kéo dài liên miên bất tuyệt.

Cùng lúc đó, một cỗ lực Thiên Đạo mênh mông giáng xuống, dung nhập vào trong Kiếm Ý, uy thế vô biên truyền ra khiến cho không gian chấn động, không ngờ xuất ra một cuộn sóng không gian hung hãn.

Linh khí Ngũ Hành ngưng kết chỉ trong nháy mắt, một bức đồ ngũ sắc kỳ dị ngưng tụ lại trong hư không.

Trên mặt phổ đồ, linh khí Ngũ Hành chia ra thành năm phần Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ rõ ràng mà chính giữa đồ phổ ngũ sắc này, một đạo bạch quang chừng trăm trượng chiếu sáng chói lòa, cùng một cỗ linh lực hùng mạnh dao động phóng xuất ra. Trong không gian vang lên tiếng không gian phá nát.

- Vút…..

Ngay sau đó, trong không trung một đạo linh kiếm màu trắng tinh thuần từ giữa đồ phổ ngũ săc bắn nhanh ra. Lập tức trên mặt Lạc Tâm Vũ toát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, trong tay y, linh khí màu trắng tinh thuần xoay tròn giữa linh quang Ngũ Hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Bắt đầu từ linh khí hệ Kim nồng đậm bắn ra, đi nhanh vào trong linh quang hệ Thủy.

Lập tức linh quang hệ Thủy vốn đang yên ổn sau khi được linh khí hệ Kim rót vào bỗng nhiên bừng lên ánh sáng xanh. Khí hệ Thủy màu xanh lam mênh mông như nước ào ào tuôn chảy, bao phủ cả linh quang hệ Mộc. Trong lúc nhất thời, một cỗ sức sống vô biên chợt từ trong dòng nước bắn ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment