Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 736

Khí hệ Mộc xanh biếc toát ra một cột sáng xanh biếc, chui vào trong linh quang hệ Hỏa. Lúc này, linh quang Ngũ Hành đã thoát ra khỏi linh kiếm màu trắng của Lạc Tâm Vũ, trôi nổi trên không cao mười trượng.

Đột ngột một tiếng nổ rền vang như sấm, một chùm lửa đỏ từ trong linh quang ngũ sắc bay ra cho đến khi linh quang hệ Hỏa hoàn toàn bạo phát. Sức nóng toát ra khiến cho mọi người phải chấn động tâm thần, một luồng sức mạnh khổng lồ từ đó phát tán ra.

Vào lúc ánh lửa ngập trời kia nuốt lấy linh quang hệ Thổ, một cỗ sức sống vô biên bắt đầu bay lên. Khí hệ Thổ ngưng tụ gần như thành thực chất sáng như mặt trời, nháy mắt đã bắn vào trong linh quang hệ Kim.

Đến lúc này linh quang Ngũ Hành đã nối liền với nhau, một tiếng ùng oàng kỳ dị vang lên không trung, tiếng kiếm ngâm vô biên vang khắp cả đất trời.

- Đi!

Lạc Tâm Vũ khẽ kêu lên, thả lỏng linh kiếm, kiếm luân ngũ sắc lăng không đè ép tới, linh quang ngũ sắc lưu chuyển ẩn chứa kiếm cương Ngũ Hành bên trong. Không gian phá nát, một đạo không gian Động Hư đen ngòm lập tức vờn quanh kiếm luân Ngũ Hành này, đè ép về phía Thủy Tiêm Nhu.

- Phụt…..

Thế nhưng kiếm luân Ngũ Hành kia còn chưa bay tới, Thủy Tiêm Nhu đã phun ra một ngụm nghịch huyết.

- Ong…..

Ngay sau đó, bước chân Thủy Tiêm Nhu biến ảo, mũi chân khẽ nhấn giữa không trung lập tức biến mất ngay tại chỗ.

- Không thấy đâu nữa…..

Tầm Thiên Kính tỏ ra sửng sốt, trước mặt y lúc này đã hoàn toàn mất đi bóng dáng của Thủy Tiêm Nhu.

- Ầm…..

Kiếm luân Ngũ Hành ngưng trệ giữa không trung, Lạc Tâm Vũ khẽ cau mày nhìn khắp cả không gian trước mặt.

- Có thể nói cho tra biết, ngươi làm thế nào để phá giải một chiêu Ảo Kiếm của ta không?

Trong không gian, dường như từ bốn phương tám hướng đều vang lên giọng nói của Thủy Tiêm Nhu.

- Kiếm Khí Thuận Thủy thật là lợi hại, kiếm thức cũng huyền ảo vô cùng, thật không biết vị Đại Sư tiền bối nào đã sáng chế ra Thức Kiếm tinh thâm bực này. Với uy lực của nó, mặc dù chỉ đạt tới Kiếm Thức Tinh Thâm hạ phẩm, nhưng nếu nói về mức độ huyền ảo, cũng không hề thua kém Kiếm Thức Tinh Thâm trung phẩm.

Mộc Thanh Nguyên cất tiếng khen ngợi. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Không sai, Lạc Nhạn Tông có thể có được kiếm thức như vậy, có lẽ trước kia cũng từng có vài vị tiền bối cao nhân kinh tài tuyệt diễm.

Lạc Tâm Vũ nhìn không gian trống rỗng trước mặt, trầm giọng nói:

- Kiếm thức của nàng quả thật không tầm thường, không ngờ có thể bằng vào kiếm khí Thận Thủy dẫn động suy nghĩ của ta. Bất quá, nàng vẫn chưa thật sự hiểu rằng…..

- Hiểu chuyện gì?

- Kiếm thức của nàng chỉ có thể mê hoặc được mắt người khác, nhưng không thể nào mê hoặc được lòng người.

- Lòng người….. Ta đã hiểu, vậy hãy tiếp kiếm thứ hai của ta, Vạn Ảo Quy Nhất!

Chỉ trong thoáng chốc, khắp hư không vang lên tiếng kiếm ngâm liên miên. Lập tức trong mắt Lạc Tâm Vũ thế giới trước mắt lại biến hóa.

- Ầm…..

Trước mắt Lạc Tâm Vũ lúc này là đại hải vô biên, sóng biển xanh biếc cuồn cuộn bạc đầu dâng cao mấy trăm trượng. Mà xung quanh Lạc Tâm Vũ, lập tức có mười mấy bóng Thủy Tiêm Nhu xuất hiện, mỗi một bóng Thủy Tiêm Nhu đều cầm một thanh Thận Thủy Thần Kiếm, kiếm khí Thận Thủy màu xanh đậm cắt ngang không gian, mang theo từng đạo không gian Đại Sư chém tới ngang lưng Lạc Tâm Vũ.

Lạc Tâm Vũ hừ lạnh một tiếng, huy động thần kiếm, kiếm luân Ngũ Hành kia lập tức quét ra bốn phía:

- Còn muốn dung ảo cảnh mê hoặc ta sao?

- Phập….. phập…..

Lạc Tâm Vũ vừa dứt lời, mười mấy bóng Thủy Tiêm Nhu lập tức tan biến. Nhưng ngay tức khắc, Lạc Tâm Vũ sửng sốt vô cùng, vẫn chưa phá được ư?

Không sai, thế giới trước mặt Lạc Tâm Vũ vẫn tồn tại đại hải vô biên, có điều lúc này màu xanh biếc đã dần hóa thành màu xanh đậm. Giữa đại hải vô biên lúc này dâng lên một mũi kiếm khổng lồ, dài hàng ngàn trượng, sau đó nhanh chóng cao lên vạn trượng.

- Bùng…..

Từng đạo không gian loạn lưu đen ngòm bị dẫn động vờn quanh thân kiếm, hóa thành hình hai mũi kiếm. Ngay sau đó, vào lúc kiếm luân Ngũ Hành chạm vào không gian loạn lưu kia lập tức tan nát. Thân hình Lạc Tâm Vũ chớp lên một cái, phun ra một ngụm nghịch huyết, ánh mắt Lạc Tâm Vũ trở nên ngưng trọng chưa từng có từ trước tới nay.

Bất chợt Ngũ Hành thần kiếm trong tay Lạc Tâm Vũ phát ra tiếng kiếm ngâm kịch liệt, hào quang ngũ sắc từ thân thần kiếm toát ra, uy nghiêm của lực Thiên Đạo oai phong lẫm lẫm giáng xuống, đồng thời dung nhập vào trong. Chỉ trong thoáng chốc, một bức đồ phổ ngũ sắc chừng hai trăm trượng ngưng tụ lại giữa không trung.

Trên mặt đồ phổ ngũ sắc này phân ra Ngũ Hành rõ ràng, mà chính giữa đồ phổ ngũ sắc này, một đạo linh khí giống như không gian Động Hư đen ngòm to chừng trăm trượng hiện ra, một cỗ linh lực quái dị mà hùng mạnh từ trên mặt phóng xuất ra. Giữa không trung lúc này xuất hiện nhiều vết nứt không gian hẹp dài.

Ngay sau đó, giữa không trung một đạo linh kiếm đen như mực từ trong đồ phổ ngũ sắc bắn nhanh ra. Ngay tức khắc, trên mặt Lạc Tâm Vũ xuất hiện một tia khí đen như mực, linh quang Ngũ Hành bắt đầu xoay tròn xung quanh linh kiếm Ngũ Hành kia.

Lần này cũng bắt đầu từ linh khí hệ Hỏa, một đạo hỏa khí bắn mạnh ra ngoài, thế như chẻ tre chui vào linh quang hệ Mộc.

Lập tức linh quang hệ Mộc sau khi được khí hệ Hỏa rót vào đột nhiên khuấy động, mà thân thể của Lạc Tâm Vũ lúc này lảo đảo như sắp ngã. Một cột khí xanh biếc mang theo khí hệ Mộc bốc thẳng lên, bao vây linh quang hệ Thủy vào trong. Trong lúc nhất thời, đồ phổ ngũ sắc kia bắt đầu biến ảo vặn vẹo.

Ngay sau đó, khí hệ Thủy màu xanh biếc biến thành một cột nước, chui thẳng vào trong linh quang hệ Kim. Lúc này linh quang Ngũ Hành đã toát ra khỏi linh kiếm màu đen do Lạc Tâm Vũ nắm trong tay, trôi nổi trên không cao mười trượng.

- Ầm…..

Khí hệ Kim sôi sục như nước thủy triều giống như một thanh kiếm sắc, đâm vào linh quang hệ Thổ.

Không gian chấn động, sau đó đồ phổ ngũ sắc kia tan nát, dường như không chịu nỗi sức mạnh kinh khủng. Toàn thân Lạc Tâm Vũ như bị sét đánh, Kiếm Cốt trên người rung động gần như không chịu nỗi.

Mà lúc này, trước mặt Lạc Tâm Vũ chỉ còn lại một thanh linh kiếm dài trăm trượng đen như mực, một tầng hào quang ngũ sắc hỗn độn lưu chuyển không ngừng trên thân kiếm.

Thế nhưng khác với cự kiếm vạn trượng, trên không đánh xuống, linh kiếm màu đen này ngưng thật hơn nhiều, dường như bao vây tất cả vào trong, bất kể màu sắc, hào quang hay tất cả mọi vật.

- Ngũ Hành Luân Hồi kiếm, thức thứ hai, Ngũ Hành Nghịch Chuyển!

Lạc Tâm Vũ quát to một tiếng, Ngũ Hành thần kiếm chấn động lăng không bắn nhanh ra.

Gần như ngay lúc đó, không gian phá nát ra từng mảng lớn, giữa cự kiếm vạn trượng một điểm tối đen hiện ra, từng vết nứt rõ ràng lập tức lan tràn trên thân kiếm.

- Tiêm Nhu, trở về!

Bên ngoài mười dặm, Thủy Như Mạng biến sắc, kiếm chỉ điểm vào hư không, nháy mắt thân hình Thủy Tiêm Nhu lập tức hiện ra trên không.

- Ong…..

Một đạo pháp tắc hùng hậu ngưng tụ đè ép tới linh kiếm đen như mực.

Mà trong khoảnh khắc hư không phá nát, thế giới trước mặt Lạc Tâm Vũ cũng đã khôi phục lại bình thường. Lúc này Lạc Tâm Vũ chỉ cảm thấy trên thân kiếm có một lực pháp tắc hùng hậu đè ép xuống. Đó chính là trọng lực hùng hậu, cho dù hồn thức y dung hợp lực Thiên Đạo cũng không di chuyển được mảy may.

- Kiếm Ý thật là kỳ quái, kiếm thức thật là hùng mạnh!

Thủy Như Mạng hít sâu một hơi, trên người nổi lên một tầng lực pháp tắc màu xám, mới có thể chấn tan linh kiếm đen ngòm của Lạc Tâm Vũ. Lạc Tâm Vũ lui liền ba bước, lúc này mới có thể ổn định thân hình.

- Quả nhiên không hổ là kiếm khí Ngũ Hành, một trong ba đại kiếm khí tối cao. Trận này Tử Hà tông thắng, ba trận đã thắng hai, trận thứ ba không cần đánh nữa, Tử Hà tông toàn thắng.

Lúc này ánh mắt Thủy Như Mạng cũng trở nên bình thản, dường như chuyện thắng bại không để trong lòng.

Cũng như lần trước, lời Thủy Như Mạng truyền khắp sơn cốc rất rõ ràng, trong lúc nhất thời, toàn sơn cốc như sôi trào.

- Tông chủ…... Thắng…..

- Tử Hà tông….. thắng…...

Thanh âm mênh mông cuồn cuộn được hơn hai trăm vạn người kêu lên, gần như lan khắp Lạc Nhạn sơn mạch.

Lúc này Lạc Tâm Vũ cảm thấy một cỗ đại thế cuồn cuộn hội tụ về phía mình, nếu lúc trước y vừa trở thành Tông chủ Tử Hà tông, y chỉ có thể thoáng cảm nhận được đại thế của Tử Hà tông. Như vậy lần này đại thế kia đã truyền vào long y hết sức rõ ràng, giáng hạ trên thân hình y. Lúc này y cảm thấy tâm thần mình và hơn hai trăm vạn dân của Tử Hà tông cùng sinh ra cảm ứng. Gần như chỉ cần xoay chuyển ý niệm, y đã có thể cảm nhận được vô số ý niệm trong đầu. Thậm chí y còn có thể mơ hồ cảm ứng được tiếng la và cầu nguyện trong lòng của một ít hài tử.

Nhìn Lạc Tâm Vũ trước mặt, sắc mặt Thủy Tiêm Nhu trở nên tái nhợt. Ảo cảnh vừa rồi bị phá cũng biểu thị cho kiếm thức của nàng bị Lạc Tâm Vũ phá. Tâm thần tương liên, cho nên nàng bị trọng thương, mà tu vi của nàng lại cao hơn Lạc Tâm Vũ một thiên vị, nhưng Ảo Cảnh Kiếm thức của nàng lại bị một cỗ Kiếm Ý cực mạnh phá tan. Kiếm Ý Ngũ Hành quái dị kia, đặc biệt là thức thứ hai, theo như hiểu biết của Thủy Tiêm Nhu, đã hoàn toàn vượt ra khỏi biến hóa Ngũ Hành. Sức mạnh đối kháng như vậy, không ngờ rốt cuộc có thể dung hợp lại với nhau hết sức hoàn mỹ.

- Xin hỏi Lạc Tông chủ, bộ Kiếm Thức Tinh Thâm này tên là gì, một kiếm kia tên là gì?

- Ngũ Hành Luân Hồi Kiếm, Ngũ Hành Nghịch Chuyển.

Thủy Tiêm Nhu trầm ngâm một chút, bỗng chốc trước mắt sáng ngời.

- Hay cho một kiếm Ngũ Hành Luân Hồi, lấy Luân Hồi làm tên. Ngũ Hành Nghịch Chuyển, chỗ tinh thâm ảo diệu của nó quả thật mênh mông vô bờ bến, khó có thể tả bằng lời.

- Vậy Thủy tông chủ…..

- Lạc Nhạn Tông ta chịu thua lần đánh cuộc này.

Bình Luận (0)
Comment