Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không khách khí, thu hồi mộc trâm, gật đầu chắp tay đi ra phía ngoài. Doãn Thanh Ti đi theo, Lục Ly phóng Bản Mạng Châu ra bay lên, quay đầu lại phất phất tay với nàng, rồi bay về phía tây.
Doãn Thanh Ti nhìn về phương hướng Lục Ly bay đi, đợi đến khi Lục Ly bay xa, mới hơi thở dài nói:
- Lục công tử, chờ ta một năm, nếu Thanh Ti còn sống đi ra khỏi Ám Ngục, nhất định ta sẽ nghĩ biện pháp giải độc giúp ngươi.
- Hưu.
Dưới chân Doãn Thanh Ti xuất hiện Bản Mạng Châu, thân thể bay vụt lên, rất nhanh biến mất ở cuối chân trời phía đông.
...
- Phi hành hết tốc lực!
Sau khi Lục Ly rời đi, xác định xung quanh không có ai, Bản Mạng Châu dưới chân hắn xoay tròn, phóng ra áo nghĩa tốc độ, khiến tốc độ của mình đạt đến cực hạn.
Hắn rất muốn biết, sau khi hắn đột phá Quân Hầu cảnh, thực lực sẽ nâng cao bao nhiêu? Tốc độ là thứ hắn coi trọng nhất.
- Hưu.
Kết quả, hắn vừa mới bay hết tốc lực, đã đụng vào phía trên một tòa kim sơn, đụng cho toà kim sơn kia vỡ nát. Thân thể hắn tiếp tục bay về phía trước, mắt thấy sắp đụng vào phía trên một tòa kim sơn to lớn.
- Ngừng!
Lục Ly vội vàng khống chế Bản Mạng Châu ngừng lại, trong mắt loé lên tinh quang, trên mặt toàn là vẻ mừng như điên. Tốc độ vừa rồi quá nhanh, khiến hắn cũng không thích ứng nổi, ít nhất tốc độ của hắn gia tăng mấy lần.
Ban đầu tốc độ của hắn đã có thể sánh ngang Nhân Hoàng trung kỳ, lúc này hắn cảm giác ít nhất có thể sánh ngang Nhân Hoàng hậu kỳ. Mức độ tăng phúc tốc độ quá lớn, lớn đến mức khiến hắn vô cùng vui vẻ.
- Quả nhiên là như thế, quả nhiên là như thế!
Hắn nhếch miệng nở nụ cười, nhìn ấn ký ngân long sống động trên Bản Mạng Châu dưới chân, hắn càng nhìn càng vui mừng.
Không cần nghi ngờ, tốc độ của hắn có thể như thế tăng mạnh, tuyệt đối là công lao của ấn ký ngân long.
- Đến cùng ấn ký ngân long ẩn chứa cái bí mật kinh thiên gì?
Trong đầu Lục Ly hiện lên hình ảnh răng thú phong cách cổ xưa hắn đeo mười lăm năm kia, hắn có thể thức tỉnh huyết mạch ngân long, và toàn bộ sự tình kỳ lạ phát sinh phía sau, bao gồm chuyện hắn có được mấy cái thần kỹ huyết mạch, đều có liên quan đến cái răng thú thần kỳ kia.
Cái răng thú này là Lục Nhân Hoàng để lại cho hắn, hắn sinh ra đã mang trên người, sợ là chỉ có Lục Nhân Hoàng mới biết lai lịch của răng thú.
Chỉ có điều lúc này Lục Ly ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, Lục Nhân Hoàng vẫn không rõ tung tích, không biết hai người có cơ hội gặp mặt hay không. Nghĩ tới đây, nội tâm mừng như điên của Lục Ly lại ảm đạm xuống.
Lục Ly lắc đầu, để sự tình Lục Nhân Hoàng qua một bên, bây giờ không phải là thời điểm nghĩ chuyện này.
Lục Ly khống chế Bản Mạng Châu tiếp tục phi hành hết tốc lực, tốc độ Nhân Hoàng hậu kỳ cho hắn sức mạnh cường đại, trừ phi gặp phải Nhân Hoàng cường đại, một khi Nhân Hoàng không đuổi kịp hắn, hy vọng sống sót của hắn sẽ lớn hơn vài phần.
Tiếp tục phi hành một đoạn đường, rốt cục hắn cũng làm quen với tốc độ tăng mạnh, hắn dò xét thân thể một thoáng, phát hiện nhục thân đã trở nên cường đại hơn vài phần, huyền lực càng thêm hùng hậu, trừ những thứ đó ra còn lại không khác biệt quá lớn với trước kia.
Chênh lệch giữa Quân Hầu cảnh và Mệnh Luân cảnh là ở Bản Mạng Châu, đây là một hạt châu có thể nghịch thiên, có được Bản Mạng Châu chính là tiến bộ và nâng cao lớn nhất.
Nhục thân và cảnh giới tăng lên, nhất định sẽ có trợ giúp đối với việc phóng thích Thăng Long Thuật, đương nhiên không có kẻ địch, Lục Ly không thể ngu ngốc đi thử nghiệm được.
- Đi!
Lục Ly khống chế Bản Mạng Châu thả chậm tốc độ một chút, biết điều bay sát sơn mạch. Trong Kim Ngục khá nhiều lão quái vật, nếu quá mức lớn lối, mà lại là một võ giả nho nhỏ vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh, sẽ dễ dàng bị người ta chụp chết.
Sau khi phi hành nửa ngày trời, trừ gặp phải rất nhiều Hỗn Độn Thú ra, còn lại trên đường đều hết sức an toàn. Lục Ly bay đến phát chán, nhớ tới một chuyện, hình như có được Bản Mạng Châu sẽ càng thêm thân cận với thiên địa? Càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa thì phải?
Lục Ly suy nghĩ một chút rồi ngồi xếp bằng ở trên Bản Mạng Châu, tâm niệm yên lặng chìm vào trong hạt châu, khiến mình dung nhập vào Bản Mạng Châu, thử thông qua Bản Mạng Châu đi cảm ngộ cái thế giới này.
- Ầm.
Ngân long bắt đầu bay lượn trên Bản Mạng Châu, đột nhiên Lục Ly có một loại cảm giác, vào thời khắc này cả thế giới trở nên vô cùng rõ ràng, vô cùng thấu triệt và thân cận.
Cũng cảm giác hắn biến thành Bản Mạng Châu, hoàn toàn dung nhập vào thế giới. Cảm giác này giống như lần đầu tiên Lục Ly hiểu phóng thích thần niệm vậy, vô cùng thần kỳ, không thể dùng lời nói hết được.
- Thứ tốt, quả nhiên là đồ tốt!
Nội tâm Lục Ly liên tục vui mừng, bỗng nhiên hắn có một loại tự tin to lớn, sau khi hắn có được Bản Mạng Châu, cảm ngộ áo nghĩa sẽ vô cùng dễ dàng, vô cùng nhanh.
Bản Mạng Châu có rất nhiều công dụng, không ai dạy Lục Ly những chuyện này. Lục Ly đã từng hỏi thăm qua đám người Minh Vũ, Minh Vũ lại nói hắn phải tự mình đi tìm hiểu, như vậy mới có thể hiểu càng thấu triệt.
Lục Ly tùy ý tìm hiểu một chút, đã có thể cảm thụ được sự huyền diệu của Bản Mạng Châu rồi. Đáng tiếc, bây giờ không phải là thời điểm tìm hiểu, hắn cần lên đường, cần chăm chú quan sát tình huống bốn phía. Phía trước đã vui quá hóa buồn mấy lần, không thể lại phạm sai lầm nữa, Kim Ngục quá nguy hiểm.
Lục Ly thu hồi tâm niệm, dùng thần niệm quét nhìn xung quanh, chuyên tâm lên đường. Thực ra trong lòng hắn nhớ ra một chuyện, một sự tình nhức đầu.
Lãnh Vô Tuyết!
Một tên công tử chi thứ Lãnh gia, thiên tư không tồi, có lẽ địa vị ở trong gia tộc cũng không tệ lắm. Mặc dù không bằng Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Hinh, nhưng bằng chừng ấy tuổi có thể đột phá Nhân Hoàng, đương nhiên là thiên tài.
Lãnh Vô Tuyết muốn giết hắn, bị Doãn Thanh Ti hù dọa chạy, nhưng Lãnh Vô Tuyết đã gặp qua hắn, nhìn thấy Huyết Hoàng Lệnh của hắn. Nếu như hắn đi Lãnh gia, bị Lãnh Vô Tuyết thấy, có lẽ sẽ không để cho hắn gia nhập Lãnh gia.