Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vẫn cho rằng “Cao hơn người một bậc” là nghĩa xấu, hôm nay thấy Lãnh Vô Thương mới biết được, kỳ thực bốn chữ này cũng không hoàn toàn là nghĩa xấu.
Bởi vì Lãnh Vô Thương sẽ làm cho các nam tử khác cảm giác tự ti mặc cảm, cảm thấy kém người một bậc.
Đây mới thực sự là quý công tử!
Chuyện này cũng không phải nói thái độ Lãnh Vô Thương lớn lối đến cỡ nào, khí trường mạnh đến cỡ nào, lúc này Lãnh Vô Thương đang cười nhạt, dịu dàng như ngọc, nhẹ nhàng ôn nhã, nhìn không thấy nửa điểm hung hăng vênh váo. Quý khí trên người hắn cũng cho Lục Ly một loại cảm giác, người này là trăng sáng trên bầu trời, khiến người ta không dám tranh nhau phát sáng với hắn.
Lãnh Vô Thương mang theo Lãnh Vô Hinh và bảy tám người bay xuống, Lục Ly phát hiện bọn họ phân biệt vòng qua bức tượng Đấu Thiên đại đế, không dám bay qua phía tượng Đấu Thiên đại đế.
Lãnh Vô Thương mặc một bộ áo bào trắng, bên hông đeo đai lưng màu lục, trên đai lưng trừ một khối ngọc trắng ra, thì không còn đồ trang sức gì khác.
Bước chân hắn nhẹ nhàng vững trãi, dẫn người đi tới trước mặt Lục Ly một trượng mới chắp tay nói:
- Tại hạ Lãnh Vô Thương, bái kiến Lục công tử, hoan nghênh Lục công tử tới Lãnh Đế Thành làm khách.
Lãnh Vô Hinh và một đám tiểu thư cúi người thi lễ, những công tử còn lại đồng thời chắp tay hành lễ, nhưng không có tự giới thiệu, hiển nhiên tất cả lấy Lãnh Vô Thương làm chủ.
Không ra tay đánh người đang cười, huống chi Lục Ly còn chưa có tư cách đi đánh mặt đệ nhất công tử Lãnh gia, hắn gật đầu nói:
- Vô Thương công tử khách khí, chư vị khoẻ.
Lãnh Vô Thương thấy thái độ Lục Ly tốt như vậy, nụ cười trên mặt lập tức trở nên nồng đậm hơn, hắn còn tưởng rằng Lục Ly sẽ đại náo ở trước mặt mọi người. Nếu Lục Ly đã nể mặt như thế, tự nhiên hắn sẽ càng thêm nể mặt rồi, hắn chắp tay nói:
- Mời Lục công tử vào phủ, để Vô Thương tận tình chủ nhà?
Lục Ly vẫn đúng mực như cũ, nói:
- Làm phiền rồi.
- Mời!
Lãnh Vô Thương nhẹ nhàng vẫy tay, khí độ ung dung phi phàm, mặc dù Lục Ly ăn mặc bình thường, nhưng hắn không ngại, ngạo nghễ đi đến bên cạnh Lãnh Vô Thương, sau đó được một đám người vây quanh đi tới phủ đệ Lãnh gia.
Tướng mạo Lục Ly rất trẻ, hơn nữa ở Trung Hoàng Giới cũng không có siêu cấp gia tộc họ Lục. Lục Ly ăn mặc bình thường, phẩm cấp không gian giới trên tay cực thấp. Mười tám mười chín tuổi mới đột phá Quân Hầu cảnh, thiên tư như này ở Trung Hoàng Giới cũng là bình thường.
Cho nên...
Sau khi Lục Ly vừa đi theo đám người Lãnh Vô Thương, trên quảng trường đã lập tức náo nhiệt lên, giống như là một đám vịt, đâu đâu cũng có tiếng cười huyên náo.
- Người kia là ai? Sao lại chảnh như vậy?
- Ở cái tuổi này mới đột phá Quân Hầu cảnh, coi như là con cháu siêu cấp gia tộc, cũng không được gia tộc đánh giá cao. Vì sao Lãnh gia lại coi trọng hắn như thế?
- Đúng vậy, Vô Thương công tử và Hinh tiểu thư đã đi ra, người này còn làm bộ chảnh chó như thế, xem ra địa vị không phải bình thường.
- Chẳng lẽ là đồ đệ của một lão quái lánh đời nào sao? Cũng không đúng... làm sao lão quái lánh đời có thể thu đồ đệ tư chất như vậy?
“...”
Lục Ly đi theo đám người Lãnh Vô Thương vào một tòa đại viện xa hoa rộng lớn, bên ngoài vẫn không ngừng vang lên tiếng nghị luận. Đoán chừng hôm nay rất nhiều địa phương trong Lãnh Đế Thành sẽ bàn luận chuyện này, dù sao cũng thật kỳ lạ.
Lãnh gia rất khí phái!
Đây mới thực sự là quyền thế, cánh cửa cao lớn như vách đá kia đã biểu lộ rõ nội tình Lãnh gia, Lục Ly vừa vào cửa đã tùy tiện đảo qua, hoa viên hắn tiến vào tựa như một cánh rừng rậm.
Nơi xa có một mảnh pháo đài ở giữa rừng rậm, toát ra từng đám đầu nhỏ, phóng tầm mắt nhìn không thấy bờ, cũng không biết bên trong có bao nhiêu pháo đài.
Một cái hành lang bạch ngọc thẳng tắp rộng rãi, kéo dài đến cuối tầm mắt. Bên cạnh con đường có quân sĩ đứng chỉnh tề, tất cả đều là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, chiến giáp màu trắng ở dưới ánh chiều chiếu rọi phản xạ ra vẻ sắc bén, nối liền thành hai đường thẳng.
- Đến cùng Lãnh gia có bao nhiêu cường giả?
Lục Ly đi theo đám người Lãnh Vô Thương men theo con đường bạch ngọc đi tới, thấy cứ cách mỗi một thước sẽ có một quân sĩ Quân Hầu cảnh đỉnh phong, thì âm thầm líu lưỡi.
Hắn có thể nhìn ra được, những quân sĩ này không phải vì hắn mà bày ra để phô trương. Chỉ bằng thân phận giả mạo của hắn, còn chưa đủ tư cách khiến Lãnh gia bày ra phô trương, nói như vậy bình thường những quân sĩ này thật sự đứng ở nơi này?
Sau khi đi bộ nửa dặm, con đường bạch ngọc bắt đầu kéo dài lên phía trên, Lục Ly có thể thấy ở cuối tầm mắt có vài toà đại điện to lớn. Từ phía dưới nhìn lên, đại điện tựa như thần điện, uy nghiêm khí phái, phô bày hết nội tình đại gia tộc.
Thế nhưng...
Lãnh Vô Thương không có dẫn Lục Ly đến chủ điện, rõ ràng Lục Ly còn chưa đủ tư cách, các trưởng lão Lãnh gia không có ai ra mặt.
Lục Ly ngược lại có thể hiểu được, nếu như là Huyết Hoàng đích thân đến, đoán chừng tộc trưởng Lãnh gia cũng sẽ ra mặt nghênh đón chiêu đãi. Hắn chỉ là một tên đệ tử chưa được chứng thực của Huyết Hoàng, phái Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh ra nghênh đón, đã coi như là vô cùng nể mặt rồi.
Là một trong tam đại thế gia nắm giữ Trung Hoàng Giới, nên Lãnh gia không hề sợ hãi bất luận ai và thế lực nào. Sở dĩ khách khí với Lục Ly như thế, là không muốn trêu chọc phiền toái, dù sao Huyết Hoàng cũng rất nổi danh, Lãnh Vô Tuyết còn suýt chút nữa giết Lục Ly.
Lục Ly được Lãnh Vô Thương dẫn vào trong một tòa đại điện xa hoa, trong đại điện đã sớm chuẩn bị yến tiệc, thảm chân màu trắng cũng kéo ra ngoài điện, ngoài cửa có hơn mười thị nữ xinh đẹp quỳ.
Tiến vào đại điện, Lãnh Vô Thương ngồi lên chủ vị, Lục Ly ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái, Lãnh Vô Hinh thì ngồi ở vị trí thứ nhất bên phải, những công tử tiểu thư còn lại thì dựa theo thứ tự ngồi xuống.
Bọn thị nữ không ngừng tiến vào, dâng lên các loại mỹ tửu và món ăn, giữa điện có một đám vũ nữ mặc quần áo hở hang nhẹ nhàng nhảy múa, nhạc vui mừng vang lên, yến hội Lãnh gia chuẩn bị cho Lục Ly vô cùng cao.