Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lãnh Vô Thương đợi rượu và thức ăn dâng đủ, mới nâng chén nói:
- Nào, chúng ta kính Lục công tử một chén, hoan nghênh Lục công tử tới Lãnh gia làm khách. Tải ebook TruyenGG tại: vipTruyenGG.com
Lục Ly cầm chén rượu, trên đường đi tới hắn vẫn luôn nghĩ một chuyện, đường sau này hắn đi như thế nào? Lãnh Vô Hinh bảo hắn gia nhập Lãnh gia, từ từ quật khởi ở Lãnh gia, đợi đến khi thực lực đầy đủ, thì tới gần Lãnh Vô Thương sau đó chém giết hắn.
Hiện tại hắn giả mạo đệ tử Huyết Hoàng, tự nhiên không thể gia nhập Lãnh gia rồi. Lãnh Vô Thương ở ngay trước mặt, vấn đề là hắn dám giết sao? Hắn có thể giết sao?
Không thể gia nhập Lãnh gia mà nói... Hắn phải đi đâu? Hắn tu luyện như thế nào? Làm sao lấy được giải dược từ Lãnh Vô Hinh?
Đúng lúc mọi người bưng chén rượu lên, đột nhiên Lục Ly có một cái chủ ý, ánh mắt của hắn quét qua người Lãnh Vô Hinh không giống như lúc trước, mà dừng lại vài giây, lúc này mới bưng chén rượu lên, gật đầu nói với Lãnh Vô Thương và chư vị Lãnh gia:
- Đa tạ Vô Thương công tử, đa tạ chư vị!
Lục Ly uống xong một chén rượu, ánh mắt lạnh lẽo lại quét nhìn Lãnh Vô Hinh lần nữa, mở miệng hỏi:
- Vô Thương công tử, không giới thiệu cho ta một chút sao?
Lãnh Vô Thương cười nhạt, đưa tay chỉ vào Lãnh Vô Hinh nói:
- Vị này là tỷ tỷ ta, Lãnh Vô Hinh.
Lục Ly đưa tay lên, một thị nữ quỳ bên cạnh vội vàng rót rượu cho Lục Ly. Hắn bưng chén rượu lên nhìn chằm chằm Lãnh Vô Hinh nói:
- Nào, ta kính Vô Hinh tiểu thư một chén, Vô Hinh tiểu thư, ngươi rất đẹp!
Hôm nay Lãnh Vô Hinh không có ăn mặc hở hang như lần trước, mà mặc một bộ váy dài màu đen, cộng với búi tóc hình trăng lưỡi liềm, để lộ ra vẻ đoan trang và trang nhã. Bên tai mang theo hai viên bảo thạch màu đen, da của nàng rất trắng và mịn, mặc váy đen càng lộ vẻ trắng nõn, vô cùng mỹ lệ.
Lãnh Vô Hinh không biết Lục Ly giở trò quỷ gì, chỉ có thể làm bộ như không nhận ra, không tự nhiên đứng dậy cầm chén rượu nhấp một ngụm, còn nói một câu:
- Cảm ơn Lục công tử khen ngợi.
Sau đó Lãnh Vô Thương lại giới thiệu những người còn lại cho Lục Ly, bất kể trong lòng mấy vị công tử còn lại có vừa mắt Lục Ly hay không, ngoài mặt đều biểu hiện rất khách khí.
- Đây mới là con cháu đại gia tộc chân chính, lòng dạ đều rất sâu.
Lục Ly âm thầm cảm khái, hắn đã xác định trăm phần trăm, đám người kia trừ Lãnh Vô Hinh ra, còn lại đều coi thường hắn. Nhưng hắn vẫn không cảm thấy các loại tâm tình lạnh nhạt chán ghét, ngược lại cảm thấy mọi người Lãnh gia đều vô cùng tốt, văn vẻ nho nhã, nhiệt tình hiếu khách.
Giới thiệu một vòng, Lục Ly nói đến chính sự, ánh mắt của hắn nhìn về phía Lãnh Vô Thương, làm bộ như tùy ý dò hỏi:
- Vô Thương công tử, nghe nói nhà các ngươi có một vị công tử gọi là Lãnh Vô Tuyết đúng không? Vì sao hôm nay không thấy vậy.
Lời nói của Lục Ly khiến không khí trong phòng đột nhiên ngột ngạt một ít, vừa rồi những công tử tiểu thư kia biểu hiện rất dửng dưng, lúc này sắc mặt lại hơi trầm xuống.
Không thức thời...
Trong đầu tất cả mọi người đều là ba chữ kia, Lãnh gia đưa ra lễ nghi nghênh đón Lục Ly cao quý như thế, ý tứ còn không rõ ràng sao? Không phải là hi vọng biến chiến tranh thành ngọc bạch? Hi vọng Lục Ly và Lãnh Vô Tuyết xóa bỏ thù hận sao?
Nếu Lục Ly đã đồng ý đi vào tham gia yến hội, rượu cũng đã uống hết một vòng rồi, vì sao còn đưa ra chuyện này? Đây không phải là tổn thương tình cảm song phương, khiến mọi người lúng túng sao?
Nếu như ngươi không muốn hoà giải, thì đi vào uống rượu làm gì? Trực tiếp làm lớn chuyện ở quảng trường, bọn hắn sẽ không cần xử lý chuyện này nữa, để Trưởng Lão Đường Lãnh gia xử lý.
Lãnh Vô Thương không nói gì, mà cúi đầu rót rượu cho chính mình, hiển nhiên là đang áp chế sự khó chịu trong lòng. Chờ hắn rót đầy rượu ngẩng đầu lên, trên mặt đã khôi phục vẻ tươi cười một lần nữa, hắn cười nói:
- Nghe nói Vô Tuyết va chạm Lục công tử trong Kim Ngục? Lúc này đang bị Thiên Ngạo thúc của ta giáo dục lại. Lục công tử, nếu như Vô Tuyết có chỗ nào không tốt, ta thay hắn bồi tội với ngươi.
Lãnh Vô Thương đã cho mặt mũi khá lớn rồi, ngôn ngữ khéo léo, Lục Ly không khỏi âm thầm bội phục. Trên mặt hắn hiện lên nụ cười như tắm gió xuân, ha ha một tiếng, nói:
- Như vậy thì làm sao được? Ta và Lãnh Vô Tuyết công tử chỉ có chút mâu thuẫn nhỏ, kỳ thực ta cũng có sai, lần này Lục mỗ tới Lãnh Đế Thành là muốn bồi tội với Vô Tuyết công tử.
Lời nói của Lục Ly khiến nội tâm đám người Lãnh Vô Thương thở phào nhẹ nhõm, xem ra Lục Ly rất thức thời, không có tính toán truy cứu, mà còn cho Lãnh gia đường lui.
Đại gia tộc rất để ý thể diện, ngươi mời ta một phần, ta trả lại ngươi ba phần, Lục Ly hiểu chuyện như thế khiến thái độ của đám người Lãnh Vô Thương đối với hắn có thay đổi lớn, đám người liên tục mời rượu, thân mật không thôi.
Sau khi uống hết ba tuần rượu, Lãnh Vô Thương làm bộ như rất tùy ý lấy Huyết Hoàng Lệnh từ trong giới chỉ ra, bảo thị nữ trả lại cho Lục Ly, mở miệng nói:
- Lục công tử, ngàn năm trước tôn sư đã danh chấn Trung Hoàng Giới rồi, là một trong tam đại quỷ tài Trung Hoàng Giới, hiện nay Trung Hoàng Giới còn lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về tôn sư đấy. Đúng rồi hiện tại tôn sư vẫn đang tiềm ẩn bên trong Hỗn Độn Luyện Ngục sao? Nếu có cơ hội mà nói, chúng ta làm hậu bối, nên đi bái phỏng một thoáng.
- Đến rồi!
Lục Ly cười lạnh một tiếng trong lòng, đám người Lãnh Vô Thương nín lâu như vậy, rốt cục cũng lộ đuôi cáo ra rồi? Hắn đã sớm đoán được Lãnh gia sẽ hỏi thăm chuyện Huyết Hoàng, nghĩ biện pháp nghiệm chứng thân phận của hắn. Nếu như trong lời nói của hắn có bất kỳ sơ hở nào, đoán chừng sẽ bị đánh chết ngay tại chỗ.
Lúc trước Lục Ly đã suy nghĩ rất nhiều về sự tình Huyết Hoàng, hắn không chần chờ, bưng rượu lên ra vẻ có một chút phiền muộn cảm khái, nói:
- Lão đầu tử đi Hồn Ngục rồi, cũng không biết đời này còn có cơ hội nhìn thấy lão nhân gia hay không. Nếu như chư vị muốn gặp người, sợ là cơ hội không lớn, sư phụ nói lần này không thành công cũng thành nhân.