Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1022 - Chương 1010: Thiên Vận Đạo Ngân

Bất Diệt Long Đế Chương 1010: Thiên Vận Đạo Ngân

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đứa bé này thoạt nhìn ngây thơ đáng yêu, nhưng lại là một con hồ ly tinh, đùa bỡn rất nhiều công tử Lãnh hoàng triều ở trong tay, nàng sợ Lục Ly bị nó mê hoặc, làm hỏng đại sự.

Lục Ly cũng không phải là thằng khờ tình trường, hắn gặp rất nhiều loại gái hồng lâu như này, mấy lần Yên phu nhân muốn hấp dẫn hắn, hắn đều chịu được, sức chống cự của hắn đối với nữ sắc rất mạnh.

- Hắc hắc, ta chỉ ngưỡng mộ Vô Hinh tiểu thư thôi.

Lục Ly híp mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Vô Hinh, đúng lúc liếc nhìn cái cổ áo trắng nõn của nàng một cái, nhất thời trong mắt Lãnh Vô Hinh loé lên vẻ sắc bén, Lục Ly sợ tới mức vội vàng xoay đầu đi.

Lãnh Vô Hinh quét mắt liếc nhìn Lãnh Vương Bá bên này một cái, hừ lạnh hai tiếng nói:

- Lục công tử muốn theo đuổi ta, vẫn nên tu luyện tới Nhân Hoàng trước rồi nói sau, ngươi bây giờ không đủ tư cách.

- Được!

Lục Ly đã nhận ra ánh mắt Lãnh Thiên Bá, lớn tiếng nói như đinh đóng cột:

- Ta vốn là người lười biếng, vì Vô Hinh tiểu thư sẽ liều một lần, không phải là Nhân Hoàng cảnh thôi sao? Cho ta một năm thời gian, ta sẽ ung dung đột phá!

- Ha ha.

Lãnh Vô Hinh cười nhạt một tiếng rời đi, nơi xa khóe miệng Lãnh Thiên Bá hơi co lại, lộ ra một chút khinh thường. Dưới ánh mắt của hắn, Lục Ly đã mười tám tuổi rồi, mới là Quân Hầu cảnh, muốn một năm đột phá Nhân Hoàng? Nằm mơ sao.

Nghỉ ngơi hồi lâu, mọi người tiếp tục đi về phía trước, lần này đi trọn một ngày thời gian, rốt cục cũng tới đích.

Nơi cần đến là một hòn đảo giữa sông, chỗ này có một con sông khác giao lưu với Hằng Hà, nơi giao nhau giữa hai con sông xuất hiện một hòn đảo nhỏ.

- Lục huynh!

Lãnh Vô Thương chỉ vào tiểu đảo giữa sông nói:

- Bên trong tiểu đảo chính là một cái bí cảnh, không biết nơi đây là do thiên nhiên hình thành hay là hậu thiên tạo thành, thiên địa huyền khí trên đảo nồng đậm hơn bên ngoài vạn lần. Hơn nữa rất nhiều địa phương đều có Thiên Vận Đạo Ngân, là bảo địa tuyệt hảo để tu luyện.

Trên đảo cây cối um tùm, không giống với bên này đều là cây Phong, bên kia có đủ loại cây cối, từ xa còn có thể thấy một chút linh quả, hoa tươi.

Lục Ly nhìn lòng sông rộng rãi, hỏi:

- Chúng ta đi thuyền qua sao?

- Không!

Lãnh Vô Thương lắc đầu cười nói:

- Bất luận là bay qua, hay là đi thuyền qua, đều không thể tới hòn đảo giữa sông, cho nên đảo này mới có rất ít người đi tới. Đi thuyền mà nói... Bất luận chất liệu thuyền là gì, cũng sẽ bị sinh vật lạ kỳ bên trong dòng sông hủy diệt.

- Vậy chúng ta qua như thế nào?

Lục Ly rất tò mò, Lãnh Vô Thương cười thần bí, không có giải thích mà nhìn Lãnh Vô Song một cái, nói:

- Làm phiền Vô Song thúc!

Lãnh Vô Song gật gật, đi đến bờ sông vũ động hai tay, nương theo hắn vũ động thiên địa huyền khí điên cuồng tụ tập về phía hắn, Lục Ly vội vàng nhìn chăm chú, đây chính là áo nghĩa Địa Tiên cảnh phóng thích, rất khó có cơ hội nhìn thấy.

Lãnh Vô Song lớn lên tướng mạo bình thường, lúc này phóng thích ra khí thế, khí huyết như sông như núi trên người liền tràn ngập mà ra, khiến người ta cảm thấy bị đè nén đến cực hạn. Giống như hắn không phải là một người, mà là một tòa núi cao khổng lồ, hơi thở hùng hậu ép cho vài người hít thở không thông.

- Ào ào.

Sự tình thần kỳ đã xảy ra, nước trong dòng sông rộng ít nhất mấy trăm trượng quay cuồng, nhấc lên sóng gió ngập trời, nước sông bắt đầu chảy về phía thượng du.

Vậy mà nước sông lại chảy ngược.

- Lục huynh, đi!

Lãnh Vô Thương vung tay lên, thân thể dẫn đầu chạy nhanh qua lòng sông, đám người Lãnh Vô Hinh theo sát phía sau, Lục Ly vội vàng vận chuyển huyền lực nhanh chóng đuổi theo.

- Hưu.

Thoáng cái đã vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, Lãnh Thiên Bá Lãnh Vô Song cũng đi theo. Con sông kia vẫn đang chảy ngược, sóng to gió lớn cuồn cuộn, uy thế kinh thiên.

Đến khi mọi người xông lên hải đảo, Lãnh Vô Song mới đánh ra một đạo huyền lực, thiên địa huyền khí trên sông biến mất, nước sông cuồn cuộn trút xuống, dòng sông lại khôi phục bình thường.

- Ồ?

Vừa lên đảo Lục Ly đã cảm thấy không khí mát mẻ hơn vài phần, hắn vội vàng nhắm mắt lại cảm ứng một phen, tùy tiện vận chuyển công pháp hấp thu huyền lực, liền phát hiện huyền lực bên trong Thần Hải toát ra như suối.

- Thật thần kỳ!

Lục Ly mở mắt, trong mắt toàn là vẻ ngạc nhiên, ít nhất thiên địa huyền khí nơi đây nồng nặc hơn so với bên ngoài vạn lần, so với Trung Châu nồng nặc hơn mười vạn lần, quả nhiên nơi đây là bảo địa tu luyện tuyệt thế.

- Trời ạ.

Lục Ly nghĩ, nếu như ném một đám trẻ con vào đây tu luyện, sợ là tu luyện từ Huyền Vũ cảnh tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong cũng chỉ nửa tháng mà thôi? Thiên địa huyền khí nồng đậm như thế, đào tạo thế hệ trẻ tuổi sẽ rất dễ dàng.

- Khó trách đám người Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh còn trẻ như vậy đều là Nhân Hoàng.

Nhân Hoàng Trung Hoàng Giới nhiều như chó, nơi này có nhiều bảo địa và thiên tài địa bảo như vậy. Tự nhiên tư chất đời này sang đời khác sẽ càng ngày càng tốt, càng ngày càng nhiều thiên tài, mười mấy tuổi đột phá Nhân Hoàng cũng không phải là chuyện hiếm lạ.

- Lục huynh!

Lãnh Vô Thương mở miệng nói:

- Chúng ta đi lên trước đóng quân đi, trên đảo này rất an toàn, chỉ cần ngươi không xuống sông, còn lại có thể tùy tiện dạo chơi trên đảo, rất nhiều địa phương trên này đều có Thiên Vận và Đạo Ngân, có thể cảm ngộ hay không phải xem vận khí của ngươi. Đúng rồi đừng ăn linh tinh trái cây trên đảo, sợ có vấn đề.

Đám người đi vào bên trong, đóng quân trên một bãi đất trống, mỗi người một cái lều, Lãnh Vô Song lấy ra rất nhiều lương khô, nước sạch, mỹ tửu đặt ở bên ngoài, để mọi người tùy tiện lấy dùng.

- Lục huynh, chúng ta ăn chút gì đó, lát nữa sẽ chia nhau đi tìm kiếm cơ duyên, nắm chắc cơ hội đấy.

Lãnh Vô Thương đưa cho Lục Ly một khối thịt khô, một chén mỹ tửu, sau đó chớp chớp mắt với Lãnh Vô Hinh bên kia, ý tứ rất rõ ràng, ý bảo Lục Ly nắm chắc cơ hội theo đuổi Lãnh Vô Hinh.

Lục Ly cười hắc hắc, đáp lại bằng một ánh mắt mà nam nhân đều hiểu, sau đó bưng chén rượu lên từ từ thưởng thức.

Bình Luận (0)
Comment