Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Yên tĩnh tu luyện một tháng, rõ ràng không có bất luận kẻ nào tới gần.
Tất cả mọi người đang bế quan, cho dù có người tỉnh lại, cũng chỉ là đến dẦm trướng nghỉ ngơi chốc lát, ăn một ít đồ ăn, sau đó tiếp tục tìm địa phương tiềm tu.
Cổ Thần Cấm Địa cứ ba năm mở ra một lần, một lần đi vào chỉ có thời gian một năm, thời gian ở bên trong vô cùng quý giá. Chẳng ai muốn chủ động sinh sự, trừ phi hai người tranh đoạt một cái bí cảnh. Cái tiểu đảo này rất bí ẩn, người bình thường không biết nơi này là một cái bí cảnh, cho nên đám người Lục Ly tu luyện vô cùng an nhàn.
Lục Ly tu luyện một tháng vẫn chưa xuất quan, chỉ thỉnh thoảng nuốt mấy viên đan dược bổ sung năng lượng thể lực mà thôi. Một tháng qua huyền lực của hắn tu luyện rất nhanh, Bản Mạng Châu hấp thu vô số huyền lực, đã hoàn toàn chân thật rồi, cho dù gặp đòn nghiêm trọng cũng sẽ không bị vỡ vụn băng liệt.
Một tháng trôi qua, áo nghĩa Lục Ly cảm ngộ có một chút tiến bộ, một loại áo nghĩa phong hệ chuẩn bị tới lúc nhập môn rồi, nhưng hắn vẫn chưa xác định cụ thể nó là dạng áo nghĩa gì, chỉ có thể xác định nó là phong hệ. Đã có một cái phương hướng chung chung, bây giờ chỉ cần thôi diễn theo phương hướng kia.
Một tháng trôi qua!
Cái áo nghĩa này vẫn chưa nhập môn, Lục Ly chút kích động. Không biết cái áo nghĩa này lợi hại hay không, nhưng chắc chắn nó không phải là áo nghĩa cấp thấp, nếu không hắn đã sớm nhập môn rồi.
Lục Ly tiếp tục tu luyện huyền lực, đồng thời bắt đầu luyện hóa một ít linh dược bồi bổ linh hồn. Trong không gian giới của hắn có rất nhiều linh dược loại này, Lãnh Vô Hinh cho một ít, tự hắn có một ít. Linh dược bồi bổ linh hồn rất dễ luyện hóa, sau khi luyện hóa sẽ có một đoàn năng lượng truyền đến Hồn Đàm, để Hồn Đàm chậm rãi hấp thu, không ngừng bổ dưỡng linh hồn.
Huyền lực, linh hồn, áo nghĩa!
Đây là ba cái trụ cột tu luyện của võ giả, bất kỳ mặt nào quá yếu cũng không thể trở thành cường giả. Đáng lẽ nhục thân cũng cần tôi luyện, nhưng hiện tại nhục thân Lục Ly đã rất mạnh, hắn cần cảm ngộ áo nghĩa, không có thời gian đi tôi luyện.
Lục Ly bế quan liên tục một tháng, khiến Lãnh Thiên Bá trong dẦm trại lại nhìn hắn với cặp mắt khác xưa. Áo nghĩa càng tốn thời gian cảm ngộ thì càng lợi hại, chẳng lẽ Lục Ly trực tiếp cảm ngộ áo nghĩa bảy tám phẩm hay sao?
Lãnh Vô Thương cảm ngộ một tháng, không trở lại lần nào. Lãnh Vô Hinh không có thu hoạch quá lớn, Lãnh Vô Mật cũng giống như thế. Lãnh Bất Ky ngược lại không tệ, dường như đã cảm ngộ một loại áo nghĩa nào đó, gần đây vẫn đang tiềm tu.
Lại sáu ngày trôi qua, nhưng Lục Ly vẫn chưa xuất quan, đột nhiên Lãnh Thiên Bá ở trấn thủ trong dẦm địa mở hai mắt ra. Hắn nghiêng tai lắng nghe một trận, trong mắt nhất thời bắn ra hàn khí, thân thể bay vút ra, vọt tới bên ngoài đảo nhanh như chớp.
- Không tốt!
Rất nhanh tiếng hét của Lãnh Thiên Bá vang lên, đánh thức đám người Lục Ly, Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh:
- Thương thiếu, các ngươi mau tới đây, đảo này không thể ở lâu, phải lập tức rút lui!
- Hưu hưu hưu.
Tất cả mọi người bay vụt đến, Lục Ly không chần chờ, lập tức vọt tới bên cạnh Lãnh Thiên Bá, ánh mắt theo Lãnh Thiên Bá nhìn về phía Hằng Hà.
Hằng Hà không có vấn đề gì, nhưng dường như nước sông vô cùng vẩn đục? Lãnh Thiên Bá không có giải thích với mọi người, mà nhìn về phía Lãnh Vô Song nói:
- Vô Song, nhanh!
Lãnh Vô Song vội vàng phóng ra áo nghĩa thủy hệ, khiến nước sông nghịch lưu, lòng sông cạn ráo xuất hiện, mọi người theo lòng sông đi qua bên đối diện.
- Ầm ầm.
Thời điểm mọi người vừa mới xông qua không bao lâu, nơi xa truyền đến một tiếng nổ vang, tiếp theo từng đạo sóng lớn ngập trời từ phía thượng du cuốn đến. Sóng lớn cao gần mười trượng, gào thét ập đến như vạn mã bôn đằng, mang theo uy thế kinh người, nếu như người vẫn ở trong đảo mà nói... Phỏng chừng sẽ bị sóng nước nhấn chìm.
- Lui về phía sau một ít!
Lãnh Thiên Bá phất tay, mọi người lui về phía sau vài trăm thước, sóng triều đã gào thét đi qua, bao phủ toàn bộ hòn đảo nhỏ.
Sóng nước không phải một đạo, mà là liên miên không dứt, một đạo so với một đạo càng mãnh liệt hơn. Sóng nước không quá khủng bố, nhưng Lục Ly có thể thấy bên trong sóng nước có một số con sâu màu đen ẩn nấp, sở dĩ Hằng Hà khủng bố như vậy, nhất định là vì đám sâu này.
- Chuyện gì vậy?
Trong mắt Lãnh Vô Thương hiện lên một chút tức giận, sóng lớn không đáng kể, nhưng nó dễ dàng hủy diệt Thiên Vận Đạo Ngân trên đảo. Hắn vừa mới có chút cảm ngộ, nếu như bí cảnh bị hủy rồi, sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Không biết!
Lãnh Thiên Bá nhíu mắt nhìn về phía thượng du, chân mày nhíu chặt nói:
- Khả năng khu vực thượng du có người đại chiến, xúc động cổ cấm chế trong cấm địa, nếu không sẽ không có động tĩnh lớn như thế.
- Chết tiệt!
Lãnh Vô Thương giận dữ, khuôn mặt tuấn tú cũng trở nên vặn vẹo. Nếu như xúc động cổ cấm chế, rất nhiều địa phương trong Cổ Thần Cấm Địa cũng sẽ xảy ra biến dạng, có thể một số chỗ vốn an toàn, sẽ trở nên nguy hiểm, khả năng những bí cảnh Lãnh gia thăm dò ra cũng sẽ biến mất.
- Cũng không hoàn toàn là chuyện xấu!
Trong ánh mắt Lãnh Vô Song hiện lên một chút hưng phấn, trên gương mặt bình thưởng bao phủ một tầng ánh sáng, hắn nhếch miệng cười nói:
- Mỗi lần cổ cấm chế bị xúc động, Cổ Thần Cấm Địa sẽ xảy ra biến đổi lớn. Rất nhiều bí cảnh vốn bị giấu kín có thể hiển lộ ra ngoài, kéo theo một số bảo tàng hiện thế, nói không chừng thần binh thần giáp của Hằng Đế hiển hiện cũng không biết chừng?
- Hả?
Ánh mắt đám người nhất thời sáng lên, trong truyền thuyết Hằng Đế mang một thanh thần binh và một món thần giáp từ Thần Giới. Đáng tiếc nhiều năm trôi qua, nhưng không ai có cơ duyên lấy được, có lẽ lần này chính là một cái cơ duyên to lớn.
- Thần binh thần giáp?
Chỗ sâu trong mắt Lục Ly hiện lên một chút khát vọng, nếu như hắn có thể lấy được thần binh hoặc là thần giáp thì chiến lực của hắn sẽ tăng mạnh, tất cả vấn đề khó khăn đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
- Rầm rầm rầm.