Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lục công tử, cứu người!
Lãnh Vô Hinh nhìn Lãnh Vô Thương mấy lần, đột nhiên lên tiếng nói. Lục Ly ngạc nhiên nhìn Lãnh Vô Hinh một cái, thấy thần thái trong mắt nàng hết sức kiên định, hắn chỉ có thể phi thân về phía trước, xông vào bên trong sơn động.
- Hít...
Quả nhiên Linh Phong nơi đây vô cùng mạnh mẽ, màng nhĩ Lục Ly bị đâm cho đau nhức, thế nhưng linh hồn lại không bị ảnh hưởng quá lớn. Hắn một tay đỡ Lãnh Vô Thương, một tay ôm Lãnh Vô Mật đã ngất đi bay ra phía ngoài.
Đi ra khỏi cửa động ngàn trượng, là không còn Linh Phong nữa, Lục Ly để Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Mật lại, nhìn Lãnh Vô Hinh hỏi:
- Vậy hai vị Địa Tiên thì sao? Có phải cứu không?
Lãnh Vô Thương thở dốc từng ngụm, hít vài hơi mới nói:
- Cứu, nhanh đi cứu, Linh Phong bên trong mạnh hơn, ngươi cẩn thận chút.
Lãnh Vô Hinh gật đầu, nói:
- Lục công tử, phiền ngươi đi cứu Vô Song thúc và Thiên Bá thúc.
Lục Ly và Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt nàng thấy được ngụ ý đặc biệt. Nội tâm Lục Ly rùng mình. Lãnh Vô Hinh quá hung tàn, vậy mà lại bảo hắn tìm cơ hội thủ tiêu hai vị Địa Tiên?
Xem ra vừa rồi Linh Phong ở cửa động còn chưa đủ để giết chết Lãnh Vô Thương, cho nên Lãnh Vô Hinh mới bảo hắn cứu hai người. Hai vị Địa Tiên không có đi ra, rất có thể đã bị Linh Phong vây khốn rồi, có cơ hội thì có thể giết.
Lục Ly cắn răng đi vào trong hang đá, sau khi tiến vào hắn lập tức thả chậm cước bộ, hắn cũng không muốn chết, ngộ nhỡ ấn ký ngân long không ngăn cản được Linh Phong cường đại thì sao?
Hắn vận chuyển huyền lực xung quanh màng nhĩ, khiến màng nhĩ không bị tổn thương, nếu như màng nhĩ thủng mà nói... Trong thời gian ngắn hắn sẽ biến thành người điếc.
Càng đi vào bên trong, hang đá càng kéo dài xuống phía dưới, Linh Phong vẫn từ chỗ sâu trong hang đá thổi ra, càng đi vào Linh Phong càng mạnh.
Đi mấy dặm đường vẫn chưa thấy hai vị Địa Tiên, nội tâm Lục Ly lại hơi thanh tĩnh lại. Linh Phong nơi đây đã vô cùng khủng bố rồi, nhưng linh hồn của hắn vẫn chưa có bất kỳ cảm giác đau nhói nào, xem ra ấn ký ngân long có lực chống cự rất mạnh đối với Linh Phong.
Tiếp tục đi về phía trước, cước bộ Lục Ly càng ngày càng chậm, cái hang động này rất hẹp, chỉ có thể cho phép một người đi về phía trước, Lục Ly suy nghĩ một chút, vung nắm tay đánh về phía vách đá.
- Phanh!
Một quyền này Lục Ly không có dùng toàn bộ khí lực, nhưng ít nhất cũng có mấy vạn cân khí lực. Nắm đấm nện lên vách đá cảm giác như nện lên một miếng sắt, phát ra thanh âm nặng nề, vách đá lại không hư hao chút nào.
- Phanh!
Lục Ly toàn lực đánh ra một quyền, vách đá vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, mà chỉ truyền đến một tiếng nổ vang, Lục Ly bĩu môi tiếp tục đi về phía trước.
- A, a...
Tiếp tục đi về phía trước mấy dặm đường, Lục Ly mơ hồ nghe được một tiếng kêu thảm thiết, hình như là tiếng của Lãnh Vô Song?
Lục Ly lập tức ngừng lại cẩn thận lắng nghe, sau khi nghe thì xác định là tiếng kêu thảm thiết của Lãnh Vô Song, nhưng không nghe thấy tiếng của Lãnh Thiên Bá. Hai mắt hắn trở nên lạnh lùng, không có đi về phía trước nữa, mà tiếp tục đứng ở đây.
Lãnh Vô Hinh nắm sinh tử hắn của hắn trong tay, cho nên hắn phải nghĩ biện pháp chém giết Lãnh Vô Thương. Muốn giết Lãnh Vô Thương, thì nhất định phải thủ tiêu hai vị Địa Tiên này, nếu không cho dù có thể giết chết Lãnh Vô Thương, hắn cũng sẽ bị giết.
Bây giờ là cơ hội tốt nhất!
Lục Ly ngừng thở tiếp tục chờ đợi, ước chừng qua nửa nén hương thời gian, Lãnh Vô Song không hề truyền đến tiếng kêu thảm thiết nữa, Lục Ly mới rón rén đi về phía trước.
Một ngàn thước, hai ngàn thước, rốt cục Lục Ly phát hiện hai bóng người đen thùi lùi, con đường bằng đá đen nhánh một mảnh, hắn thông qua cảm ứng hô hấp cùng tiếng tim đập phát hiện được hai người.
Dường như Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đã ngất đi? Hô hấp của hai người vô cùng chậm chạp, tim đập yếu ớt, nhưng lại không có chết đi.
- Có giết hay không?
Người ngất đi lực phòng ngự sẽ vô cùng thấp, lúc này khẳng định linh hồn hai người đã gặp phải thiệt hại nặng, giết hai người sẽ không có mạo hiểm quá lớn.
- Giết.
Lục Ly cắn răng quyết định, thủ tiêu hai vị Địa Tiên, hắn mới có hy vọng sống. Hắn áp chế sát ý trong lòng, chậm rãi đi về phía trước, một mực tập trung cao độ đi cảm ứng hô hấp và nhịp tim của hai người.
Sau khi tiến tới gần hai người, Lục Ly quát khẽ:
- Vô Song đại nhân, Thiên Bá đại nhân, các ngươi không sao chứ? Tỉnh lại đi, ta tới cứu các ngươi ra ngoài đây.
Lục Ly hô một tiếng, nhưng hai người vẫn nằm bất động trên mặt đất như xác chết, Lục Ly tranh thủ kéo Lãnh Vô Song ra phía ngoài, sau khi đi mấy chục thước liền để Lãnh Vô Song xuống.
- Hưu!
Lục Ly vận chuyển huyền lực, đồng thời phóng ra thần kỹ Nhiên Huyết, đột nhiên vung nắm tay đánh về phía đầu Lãnh Vô Song.
Hắn muốn dùng Toái Hồn Bí Thuật chấn giết Lãnh Vô Song.
Nhất định Lãnh Vô Song có bán thần khí, chiến giáp Thánh giai và bán thần khí đều có một cái năng lực vô cùng lợi hại, đó là có thể ẩn tàng ở trong cơ thể, thời điểm mấu chốt sẽ hiện ra, phòng ngự toàn thân.
Cho nên Lục Ly muốn chấn giết Địa Tiên, thì Thăng Long Thuật không đủ dùng, chỉ có Toái Hồn Bí Thuật mới có thể xuyên qua phòng ngự mạnh mẽ, chấn vỡ linh hồn của hắn!
Lực lượng của hai mươi bảy tầng sóng chấn động và mười hai tầng sóng linh hồn theo nắm tay Lục Ly dũng mãnh tràn vào đầu Lãnh Vô Song. Sau khi thân thể Lãnh Vô Song và nắm tay Lục Ly đụng chạm vào nhau, toàn thân hắn lập tức hiện ra một món chiến giáp màu lam.
Trên chiến giáp loé lên tia sáng, vô cùng xinh đẹp hoa lệ, phù văn thần bí lấp lánh, rõ ràng là chiến giáp bán thần khí. Nắm tay Lục Ly không có nện lên đầu hắn, mà đập vào phía trên mũ chiến giáp màu lam.
- Ầm.
Đúng vào lúc này Lãnh Vô Song mở hai mắt ra, bên trong toàn là sát khí lạnh lẽo, hiển nhiên linh hồn truyền đến nguy cơ trí mạng, khiến hắn từ trong hôn mê tỉnh lại.
Lục Ly sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán, nhưng lúc này có thể làm gì nữa?