Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nghỉ ngơi chốc lát đi!
Lãnh Vô Thương phất tay, có lẽ thân thể mọi người không quá mệt mỏi, nhưng khẳng định tinh thần sẽ rất mệt mỏi. Linh hồn luôn luôn căng thẳng, không thư giãn một tí nếu như gặp phải tình hình nguy hiểm khác, sẽ dễ dàng gặp chuyện không may.
Mọi người thu hồi Bản Mạng Châu, lấy nước và lương khô ra ngồi trên cỏ ăn, vừa mới ăn xong một miếng thịt khô, phía bắc đã truyền đến tiếng xé gió rất nhỏ.
- Đi!
Nhất thời mọi người bị kinh sợ bay lên giống như thỏ, Bản Mạng Châu ngưng hiện, thân thể gào thét bay về phía nam như lợi kiếm.
- Ha ha ha!
Chỉ một nén hương thời gian, phía sau đã truyền đến tiếng cười lớn:
- Lãnh Vô Thương, ngươi không chạy được đâu, nếu hôm nay để các ngươi trốn tiếp, tên Quân Mộng Trần ta sẽ viết ngược!
Bên trong lời nói của Quân Mộng Trần tràn ngập sát ý, bọn họ cũng ngồi Bản Mạng Châu bay tới, tốc độ đều đạt tới Nhân Hoàng hậu kỳ. Hai vị Địa Tiên phân biệt mang theo một người, cho nên tốc độ rất nhanh.
Lục Ly cũng không quá gấp gáp, cho dù tốc độ người phía sau nhanh hơn một so với bọn hắn một ít, thì cũng sắp tới phong động rồi, hắn sợ gì chứ?
Thấy Lãnh Vô Thương đã hoàn toàn luống cuống, hai mắt hắn chuyển động, trong đầu hiện lên từng cái ý niệm, một lát sau hắn quát khẽ:
- Vô Thương công tử chúng ta đi vào trong phong động, cho dù các ngươi chết ngất ở bên trong, ta cũng có biện pháp giữ được mạng của các ngươi. Nếu dám bọn họ đi vào, ta có thể làm cho bọn họ chịu không nổi.
- Hả?
Lãnh Vô Thương liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, lúc này mới nhớ tới Lục Ly không e ngại Linh Phong? Ít nhất có thể đi vào bên trong phong động rất xa, khẳng định Địa Tiên không chống đỡ được.
Chẳng qua là
Nếu như tiến vào phong động, bọn hắn cũng không trụ được? Côn kích linh hồn của Linh Phong rất hung tàn, ngộ nhỡ mọi người không trụ được linh hồn sụp đổ thì sao?
Nội tâm Lãnh Vô Hinh hơi động, đây cũng là cơ hội vô cùng tốt, ở bên trong phong động Lục Ly có thể nhẹ nhàng thủ tiêu Lãnh Vô Thương. Lãnh Vô Hinh không sợ Lục Ly thủ tiêu chính mình, dù sao nàng chết rồi hắn cũng không có giải dược, lúc đó hắn chỉ thể chết theo.
Lãnh Vô Hinh trầm ngâm chốc lát, tiếp lời:
- Đúng, hiện tại trừ phong động ra, không còn đường nào khác. Lục công tử, nếu như lần này ngươi có thể cứu chúng ta, nhất định Vô Hinh sẽ có hậu báo!
Lãnh Vô Thương thấy hai mắt Lục Ly sáng lên, vẻ mặt như sẵ quỷ, thì nội tâm đề phòng cũng buông xuống không ít. Hắn đánh mắt với Lãnh Vô Mật, Lãnh Vô Mật lập tức tỏ vẻ đáng thương nhìn Lục Ly nói:
- Lục ca ca, nếu như ngươi có thể bảo vệ chúng ta sống sót, Vô Mật làm nô tỳ hầu hạ ngươi.
Vẻ mặt Lục Ly nhất thời hồng hào, vỗ ngực nói:
- Yên tâm, yên tâm, có ta ở đây, các ngươi tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may!
- Được, đi phong động, sau khi chuyện này Vô Thương tất có hậu báo!
Lãnh Vô Thương yên tâm, nếu như lần này Lục Ly có thể giúp bọn hắn vượt qua kiếp nạn, gả Lãnh Vô Hinh hoặc là Lãnh Vô Mật cho Lục Ly thì có làm sao?
Nhóm người tiếp tục bay về phía trước, lúc tới bên ngoài phong động, Lãnh Vô Thương quan sát bên ngoài động khẩu một chút, nhưng không thấy có bất kỳ dấu hiệu nào, hai mắt hắn ảm đạm xuống, thời gian đã trôi qua mấy tháng, xem ra Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá chết đến không thể chết lại rồi.
Xung quanh có dấu vết người từng tấn công qua phong động, xem ra có người tới đây dò xét, cuối cùng không vào được, nổi giận muốn nện vỡ phong động.
- Đi!
Mấy chấm đen đã xuất hiện phía sau, nhiều nhất là mười mấy tức thời gian nữa sẽ chạy đến, tất cả mọi người không dám dừng lại, thu hồi Bản Mạng Châu chạy như điên vào trong phong động.
- Đi vào bên trong, đừng sợ, có ta ở đây, các ngươi không chết được!
Lục Ly làm đầu tầu gương mẫu gầm lên, mọi người đi theo Lục Ly chạy như điên, lần này cùng giống lần trước, sau khi xông vào ba ngàn trượng, Linh Phong lại từ bên trong thổi ra.
Nếu là lúc trước mọi người sẽ quay đầu bỏ chạy, nhưung lúc này lại không có cách nào, họ chỉ có thể cắn răng tiếp tục đi về phía trước.
- A
Linh Phong thổi qua, Lãnh Vô Mật là người đầu tiên không trụ được, nàng ôm lấy đầu quay cuồng trên mặt đất. Đám người Lãnh Vô Hinh cũng đi không nổi, mặt đầy vẻ thống khổ đứng yên, Lãnh Bất Ky tựa vào vách tường, giống như tùy thời đều có thể ngã xuống.
- Nơi đây Địa Tiên vẫn có thể ung dung tấn công các ngươi, ta mang các ngươi đi vào bên trong, các ngươi chịu đựng, nếu như thật sự không được thì cứ ngất đi.
Lục Ly quát khẽ, nhưng nội tâm lại vui mừng, chỉ cần mang nhóm người này vào bên trong, đợi tất cả ngất đi, là sẽ hoàn mỹ.
Hắn vươn tay ôm Lãnh Vô Mật lên, cánh tay còn lại đỡ Lãnh Vô Thương chạy như điên vào bên trong. Sau khi đi về phía trước mấy ngàn trượng, Lãnh Vô Mật không trụ được kêu thảm thiết mấy tiếng, ngất đi.
Lãnh Vô Thương đau đến mức ôm lấy đầu không ngừng tru lên, Lục Ly tiện tay vứt hai người trên mặt đất, lại trở về mang Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Hinh đi vào.
Lãnh Vô Hinh ôm lấy đầu thống khổ kêu rên, thấy tay Lục Ly nắm lất cánh tay của nàng, nàng liền đưa ra một ánh mắt, bên trong toàn là cảnh cáo của nàng với Lục Ly, nếu như hắn dám làm xằng làm bậy vậy thì mọi người cùng nhau chết.
- Phù phù...
Bên trong sơn động truyền đến rất nhiều tiếng bước chân, một vị Địa Tiên bắn thẳng đến, giọng nói đằng đằng sát khí của Quân Mộng Trần vang lên ở phía sau:
- Cửu thúc, trừ Lãnh Vô Thương ra, thủ tiêu toàn bộ! À giữ lại Lãnh Vô Hinh, ta muốn vui đùa với nàng một chút.
- Linh Phong thật mạnh?
Địa Tiên xông tới, đi về phía trước mấy trăm trượng, Linh Phong đã thổi qua. Sắc mặt hắn hơi thay đổi, mơ hồ thấy thân ảnh Lục Ly ở nơi xa, tay của hắn loé sáng, dùng thiên địa huyền khí ngưng tụ thành một cây trường thương, vung phía trước, phẫn nộ quát:
- Chết.
- Xì xì.
Thiên địa huyền khí hóa thành trường thương phá không bay đi, tốc độ nhanh như hồng quang, trong nháy mắt đã tới phía sau lưng Lục Ly.
- Lãnh công tử, xin lỗi rồi!
Lục Ly không quay đầu, cảm thụ không gian phía sau kịch liệt dao động, hắn tiện tay ném Lãnh Bất Ky ra sau, còn mình mang theo Lãnh Vô Hinh tiếp tục đi về phía trước.