Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1036 - Chương 1024: Bị Chơi Xỏ?

Bất Diệt Long Đế Chương 1024: Bị chơi xỏ?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Phanh!

Trên người Lãnh Bất Ky có chiến giáp bán thần khí, nhưng công kích của Địa Tiên khủng bố bực nào? Trường thương do thiên địa huyền khí ngưng tụ thành đánh lên chiến giáp của Lãnh Bất Ky, một tiếng nổ lớn vang lên, Lãnh Bất Ky bị nện bay ra ngoài, miệng mũi tai mắt đều có máu tươi tràn ra, không chết phỏng chừng cũng bị thiệt hại nghiêm trọng.

Sóng khí cồng bạo đẩy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh tiến vào bên trong sơn động, hai người lăn trên mặt đất vài vòng. Lãnh Vô Hinh tự động vươn hai tay ra ôm lấy Lục Ly, hai người bị đánh bay ra ngoài mấy trăm trượng xa, quay cuồng chung một chỗ, nhưng thật ra không bị thương thế gì quá nặng.

Lãnh Vô Thương nghe thấy tiếng kêu thảm thiết sau cùng của Lãnh Bất Ky, thì cắn răng gầm lên giận dữ:

- Bất Ky, ngươi sao rồi?

Lãnh Vô Hinh bị Lục Ly đè ở phía dưới, gương mặt toàn là máu do Lục Ly phun ra. Nàng cảm ứng hơi thở Lãnh Bất Ky dần dần yếu đi, mắt hạnh trợn tròn, phẫn nộ nói:

- Lục Ly, ngươi dám xằng bậy, muốn chết phải không?

Lục Ly nhếch miệng cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

- Không dùng Lãnh Bất Ky đi ngăn chặn, dùng ngươi ngăn chặn à?

Linh Phong nơi đây rất khủng bố, Lãnh Vô Hinh không có sức nói nhiều, kêu rên hai tiếng, ngược lại hiểu cách làm của Lục Ly. Vừa rồi quá nguy hiểm, nếu như Lục Ly không dùng Lãnh Bất Ky đi ngăn cản, Lục Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Lục Ly chết rồi các nàng cũng phải chết.

- Hưu!

Phía sau vang lên tiếng xé gió, Địa Tiên Quân gia cường hoành xông tới. Lục Ly không dám dừng lại, không đi quản Lãnh Bất Ky, bò dậy tiện tay đánh ra một cái đại thủ ấn về phía sau, sau đó ôm Lãnh Vô Hinh chạy như điên về phía trước, tốc độ đạt đến cực hạn.

- Ầm!

Đại thủ ấn của Lục Ly bị Địa Tiên nhẹ nhàng chấn tan, nhưng đại thủ ấn của hắn ấn dẫn dắt rất nhiều Linh Phong ra, khiến tốc độ vị Địa Tiên kia hơi chậm lại. Linh hồn Địa Tiên rất mạnh, nhưng cũng không trụ được công kích linh hồn mạnh mẽ của Linh Phong.

- A ...

Lãnh Vô Hinh không ngừng kêu thảm thiết, ôm lấy đầu, Lục Ly càng điên cuồng chạy vào bên trong, linh hồn nàng càng bị tấn công mạnh mẽ. Vì quá đau đớn khó chịu nên nàng dứt khoát giơ tay lên vỗ một cái về phía đầu, khiến mình ngất đi, như vậy sẽ không đau khổ nữa.

Lục Ly điên cuồng chạy đi rất nhanh đã tới gần Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Thương vẫn đang cường hoành chống đỡ, gương mặt tuấn tú đã bị bóp méo, hắn trợn mắt nhìn Lục Ly gầm lên:

- Lục Ly, Bất Ky đâu?

- Chết rồi!

Lục Ly không biểu cảm nói:

- Bị Địa Tiên Quân gia giết, ta không cứu được hắn.

- Quân Mộng Trần, ta thề giết ngươi!

Lãnh Vô Thương nổi giận gào lên, bởi vì lửa giận công tâm, nên không cách nào chú ý linh hồn, đau đến mức lăn lộn trên mặt đất. Lục Ly không nói lời thừa, nơi đây còn chưa tính là tuyệt đối an toàn, một tay ôm Lãnh Vô Mật, Lãnh Vô Hinh, tay còn lại đỡ Lãnh Vô Thương phóng vào phía trong.

- Chuyện lạ!

Địa Tiên phía sau tiến tới, thấy Lục Ly vô tư chạy trốn, trong mắt toàn là vẻ kinh nghi. Linh Phong nơi đây đã vô cùng khủng bố rồi, tại sao một tên Quân Hầu cảnh nho nhỏ như Lục Ly lại không xảy ra chuyện gì?

- Bỏ đi ...

Tiếp tục truy sát ngàn trượng, Địa Tiên không dám đi sâu vào nữa, công kích Linh Phong nơi đây đã rất hung tàn rồi, nếu như hắn tiếp tục đi vào bên trong, sẽ dễ dàng bị ám toán.

Hắn quay người lui ra ngoài, mang theo thi thể Lãnh Bất Ky, một cánh tay nắm chiến giáp bán thần khí tự động thoát khỏi Lãnh Bất Ky. Lần này không tính là thất thu, ít nhất cũng được một món chiến giáp bán thần khí.

Lục Ly nghe tiếng bước chân phía sau bắt đầu rút lui, thở ra một hơi, hắn tiếp tục đi về phía trước mặt mấy trăm trượng, ngừng lại.

Lãnh Vô Thương vẫn còn đang kêu thảm thiết, ý chí của hắn không tồi, lúc này vẫn chưa ngất đi. Thế nhưng vẻ mặt đã hoàn toàn bị bóp méo, nhìn dáng vẻ giống như nhận công kích linh hồn vô cùng cường đại.

Lục Ly đặt Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Mật ở trên mặt đất, hắn ngồi ở bên cạnh, bắt đầu suy tư xử lý chuyện về sau thế nào đây.

Hiện tại Lãnh Vô Thương ở trong tay của hắn như con kiến hôi, tiện tay có thể bóp chết, Lãnh Vô Hinh cũng có thể tùy ý bóp chết. Hiện tại vấn đề là ... giết chết Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh có giúp hắn giải độc hay không.

Bởi vì Lục Ly không xác định điểm này, nên hiện tại mới không có lập tức động thủ chấn giết Lãnh Vô Thương. Thế nhưng bây giờ cũng là cục diện tốt nhất, Lãnh Vô Hinh trong tay hắn, hắn có thể tùy ý giết chết nàng.

Lục Ly trầm tư chốc lát, đưa tay vỗ một chưởng lên gáy Lãnh Vô Thương, đánh ngất Lãnh Vô Thương, hắn tiếp tục ngồi một lát, lấy nước ra tưới lên mặt Lãnh Vô Hinh.

Tưới hết một bình nước nhưng Lãnh Vô Hinh không tỉnh lại, Lục Ly chỉ có thể tiếp tục tưới, một lát sau Lãnh Vô Hinh mới lơ mơ tỉnh. Sau khi Lục Ly lấy ra một viên đan dược bồi bổ linh hồn cho nàng ăn, lúc này mới ngưng tiếng hỏi:

- Hiện tại Lãnh Vô Thương đã bị ta nắm ở trong tay, có giết hay không?

Lãnh Vô Hinh không ngừng kêu rên, đầu cũng chưa quá thanh tỉnh, nghe thấy Lục Ly nói... Nàng dừng một thoáng, điên cuồng gầm lên:

- Giết, lập tức giết chết Lãnh Vô Thương!

- Giải dược!

Lục Ly đưa tay nói:

- Đưa giải dược cho ta trước, ta không có ngu như vậy.

Giới chỉ Lãnh Vô Hinh phát sáng, tám chín viên thuốc xuất hiện, nàng đưa tay vung loạn một trận, kêu lên:

- Đều cho ngươi, mau ra tay!

Lục Ly nhặt bảy tám viên thuốc lên, nhìn thoáng qua một chút cau mày nói:

- Đây chỉ là giải dược nửa năm phục dụng một lần, ta muốn giải dược giải độc hoàn toàn.

- Không có!

Dáng vẻ Lãnh Vô Hinh như không còn chút sức sống, thân thể xụi lơ trên mặt đất, ôm lấy đầu hữu khí vô lực nói:

- Giải dược chân chính phải ra ngoài mới có thể điều chế, ngươi giết hắn trước, tự nhiên trở về ta sẽ giúp ngươi điều chế.

- Không có?

Sắc mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, cảm giác bị chơi xỏ!

Không thể hoàn toàn giải độc, mạng của hắn vẫn bị Lãnh Vô Hinh nắm chặt, cảm giác như vậy vô cùng không tốt, khiến Lục Ly có xung động cuồng bạo.

- Phanh!

Bình Luận (0)
Comment