Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1067 - Chương 1055: Thiếu Một Ít Chiêu Thức

Bất Diệt Long Đế Chương 1055: Thiếu một ít chiêu thức

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Các ngươi đồng ý với ta một điều kiện, ta sẽ lập tức thả người. Ta lấy danh nghĩa Đấu Thiên đại đế ra thề, nếu như ta không thả người ta sẽ không sống quá ngày mai!

- Hả?

Ngô Quảng Đức hơi có chút kích động, Đấu Thiên đại đế là đại năng Thần Giới, người bình thường không dám lấy danh nghĩa Đấu Thiên đại đế ra thề. Ngộ nhỡ bị Đấu Thiên đại đế cảm ứng được, giáng xuống thần phạt lập tức giết chết.

Ngô Quảng Đức nặng nề gật đầu nói:

- Ngươi nói đi, chỉ cần không quá phận, đều được!

- Ha ha, tuyệt không quá phận!

Lục Ly cười nhạt, sau đó giọng nói trở nên đằng đằng sát khí:

- Các ngươi liên thủ giúp ta giết Hóa Thần Hạo gia, ta lập tức thả người!

Bá bá bá

Sắc mặt Hạo Trường Quận lập tức trở nên âm trầm, hắn vốn bị đứt một cánh tay, nguyên khí tổn thương nặng nề, còn liên tục công kích lâu như vậy, phóng ra mấy lần áo nghĩa mạnh nhất, thương thế càng nặng hơn rồi. Lúc này chiến lực không bằng bảy thành lúc đầu, đối mặt hai tên điên Ma Hoàng Giới, hắn tuyệt đối phải chết không thể nghi ngờ.

Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên liếc nhau một cái, trong mắt hai người chợt lóe sát cơ. Chỉ cần cứu được Ngô Tà, Ngô Quảng Đức sẽ không tiếp tục kiêng kị, hai người liên thủ tấn công Thiên Tà Châu, khả năng đoạt được hạt châu này sẽ rất lớn.

Ma Hoàng Giới đều là người điên, bình thường nội đấu rất gay gắt, nhưng lúc ra ngoài lại vô cùng đoàn kết. Trước tiên liên thủ giết chết người phía ngoài, sau đó lại chiến một trận cũng không muộn.

Nếu như tiêu diệt Hạo Trường Quận, nhất định hạt châu này là của Ma Hoàng Giới rồi. Trong lòng hai người vốn có ý định, ba người liên thủ tấn công, một khi lấy được hạt châu, hai người lại kích sát Hạo Trường Quận trước.

Nhất thời trong thân thể hai người có sát khí tuôn ra, ánh mắt đồng thời khóa chặt Hạo Trường Quận. Nội tâm Hạo Trường Quận run lên, không dám chần chờ, thân thể hóa thành một đầu cuồng long bay thẳng về phía đông nam, sau khi bay ra một khoảng cách, thân thể lập tức biến mất ở giữa không trung.

- Muốn chạy trốn sao? Muộn rồi.

Trần Vô Tiên vung tay lên, huyết sắc đại thủ ấn vẫn luôn ngưng tụ trên bầu trời, đột nhiên chụp xuống phía dưới, nương theo bàn tay to chụp xuống, không gian chấn động kịch liệt.

Thân thể Hạo Trường Quận lập tức hiện lên giữa không trung, tốc độ giảm đi, giống như động tác bị chậm lại, tốc độ chậm gấp mấy chục.

- Giết!

Trong tay Ngô Quảng Đức xuất hiện một cây trường thương, thân thể hóa thành tàn ảnh vọt tới, trong nháy mắt đã tới phía sau Hạo Trường Quận. Trên đầu thương ố vàng của hắn loé lên tia sáng lấp lánh, bốn phía không xung quanh mũi thương trực tiếp nát vụn, cũng không biết là cái áo nghĩa gì.

- Xuy.

Trường thương đâm vào phía sau lưng Hạo Trường Quận nhanh như chớp, chiến giáp bán thần khí bên ngoài cơ thể Hạo Trường Quận hiện lên, nhưng trường thương lại trở nên hư ảo, tiếp tục đâm vào.

- Ngô Quảng Đức!

Trong miệng Hạo Trường Quận phun ra một ngụm máu tươi, hai tay kết ấn, liều chết ngưng tụ ra một thanh Hủy Diệt Chi Kiếm, mạnh mẽ đánh về phía Ngô Quảng Đức ở sau lưng.

- Ha ha ha!

Ngô Quảng Đức nhếch miệng cười lớn, thân thể không lùi, trường thương tiếp tục đâm vào, đồng thời vung tay phải chụp xuống đầu Hạo Trường Quận.

- Ầm!

Hủy Diệt Chi Kiếm đánh xuống, thân thể Ngô Quảng Đức và Hạo Trường Quận đều bị nện xuống dưới. Phía dưới sơn băng địa liệt, đá vụn bắn tung toé, bụi mù cuồn cuộn, mặt đất trong vòng ngàn dặm đều chấn động.

- Hưu.

Trong bụi mù, thân thể Ngô Quảng Đức nhiễm đầy máu bay vụt lên, trong tay của hắn nắm một cỗ thi thể, chính là Hạo Trường Quận.

Thân thể hắn bay về phía Thiên Tà Châu, gầm lên:

- Lục Ly, thả người đi, Hạo Trường Quận đã bị ta giết chết.

- Hưu.

Thân thể Trần Vô Tiên bay đi, Địa Tiên Hạo gia vừa định lẩn trốn bị hắn dùng một chưởng chụp chết.

- Không tồi!

Giọng nói Lục Ly truyền ra, tiếp theo Thiên Tà Châu chợt lóe sáng, Ngô Tà bay ra ngoài. Ngô Tà vừa đi ra lập tức vui mừng bay đến chỗ Ngô Quảng Đức, uất ức gào to:

- Gia gia!

- Không tệ! Lục Ly ngươi quả nhiên là một nhân vật!

Ngô Quảng Đức nuốt một viên đan dược chữa thương, sau khi dùng thần niệm dò xét Ngô Tà, thấy trong đầu hắn đã không còn Hồn Dẫn, khôi phục tự do thì tán thành gật đầu.

Bên kia Trần Vô Tiên bay tới, liếc mắt nhìn Ngô Tà một cái, rồi hướng ánh mắt về phía Thiên Tà Châu, mở miệng nói:

- Lục tiểu hữu, ngươi đã từng nghe nói qua một câu cổ ngữ thất phu vô tội hoài bích có tội, thực lực của ngươi quá thấp, ngươi không cách nào chiếm cứ hạt châu này. Đưa ra điều kiện đi, phải như thế nào mới có thể nhường hạt châu lại?

- Ngươi muốn Thiên Tà Châu?

Giọng nói âm u của Lục Ly truyền ra, hắn trầm ngâm chốc lát nói:

- Vấn đề là hạt châu chỉ có một, mà các ngươi lại có hai người. Nếu không các ngươi chiến một trận trước, còn dư lại một người chúng ta sẽ bàn tiếp?

- Hả?

Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức liếc mắt nhìn nhau, Ngô Quảng Đức rùng mình, vừa rồi hắn vì giết chết Hạo Trường Quận, mà đã thừa nhận một kích Hủy Diệt Chi Kiếm, bị thương rồi. Nếu như Trần Vô Tiên động thủ, rất có thể hắn sẽ bị giết.

- Ha ha!

Trần Vô Tiên lại cười nhạt, đùa cợt nói:

- Lục tiểu hữu, hình như ngươi dùng chiêu khích bác ly gián này rất điêu luyện thì phải. Đừng sỉ nhục chỉ số thông minh của chúng ta, bớt dùng chiêu trò đi, chân thành một chút không được sao?

Lúc trước Lục Ly đã dùng qua một chiêu này rồi, mượn đao của Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức tiêu diệt Hạo Trường Quận, hiện tại lại tới khích bác ly gián?

Nếu như Trần Vô Tiên chỉ là trẻ con vắt mũi chưa sạch, có lẽ sẽ bị lừa. Nhưng Lục Ly chưa đưa ra cái hứa hẹn gì, đã muốn để Trần Vô Tiên thủ tiêu Ngô Quảng Đức?

Nếu như Lục Ly cũng lấy Đấu Thiên đại đế ra thề giống như vừa rồi, có lẽ Trần Vô Tiên còn có thể suy nghĩ một chút, nhưng chỉ mấy câu nói đã muốn mượn đao giết người, hắn đang sỉ nhục chỉ số thông minh của Trần Vô Tiên sao.

Đương nhiên, những lời này của Lục Ly không phải là không có tác dụng, ít nhất lúc này Ngô Quảng Đức đang thời thời khắc khắc đề phòng, phòng ngừa Trần Vô Tiên hạ sát thủ.

Bình Luận (0)
Comment