Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1070 - Chương 1058: Chân Chính Lòng Dạ Ác Độc Chính Là Các Ngươi

Bất Diệt Long Đế Chương 1058: Chân chính lòng dạ ác độc chính là các ngươi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly ở bên trong cũng nhức đầu, đám người kia quyết tâm muốn phá vỡ Thiên Tà Châu rồi, nhiều người điên cuồng oanh tạc như vậy, năng lượng trong hạt châu sẽ nhanh chóng giảm bớt, sợ là không chống đỡ được một hai năm.

- Xin lỗi rồi, là lão tổ nhà các ngươi muốn các ngươi chết!

Con ngươi Lục Ly trở nên lạnh lẽo, nhìn về phía đám người Quân Mộng Trần. Đám người Quân Mộng Trần nhất thời kinh hoàng không ngớt, nội tâm Lục Ly không có bất kỳ chút dao động nào, tâm niệm hơi động trừ Lãnh Vô Hinh ra toàn bộ con cháu trẻ tuổi đều được truyền tống ra ngoài.

- Rầm rầm rầm Ầm

Bên ngoài toàn là lưu quang, công kích của mấy chục người không ngừng bay qua, sau khi nhóm người bị truyền tống khỏi đây, trong nháy mắt bị các loại tấn công bao phủ.

Chiến giáp bán thần khí trên thân thể bọn họ đều bị Lục Ly tháo xuống rồi, kết cục không cần nhiều lời, toàn bộ bị đánh thành tro bụi, căn bản không có biện pháp cứu

- Mộng Trần!

Quân Hồng Diệp bi phẫn hét lớn một tiếng, giương mắt nhìn đứa cháu trai mình yêu thích nhất bị đánh thành thịt nát, chuyện này khiến nội tâm của hắn thương tổn lớn vô cùng, trong nháy mắt Quân Hồng Diệp cảm giác như mình già đi mấy chục tuổi.

Nhâm gia và người của Lý gia cũng giận dữ không thôi, tấn công càng thêm mãnh liệt, bắt đầu điên cuồng sử dụng áo nghĩa cường đại tấn công.

- Đây là do các ngươi tự tìm đến!

Giọng nói lạnh lùng của Lục Ly truyền đến:

- Tham niệm trong lòng các ngươi hại chết bọn họ, không phải là Lục Ly ta lòng dạ ác độc, lòng dạ ác độc chân chính chính là các ngươi.

Sau khi nói xong Lục Ly cũng không nhìn bọn họ nữa, mà bắt đầu điên cuồng gia tăng huyền lực. Hắn truyền toàn bộ huyền lực hắn tu luyện ra vào trong Thiên Tà Châu, muốn tăng tốc luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất trong Thiên Tà Châu.

- Không sai.

Lục Ly cảm ứng một phen, sau khi hắn điên cuồng truyền huyền lực vào, quả nhiên tốc độ luyện hóa tăng lên mấy lần, cứ tiếp tục như vậy nhiều nhất một năm là có thể cởi bỏ tầng phong ấn thứ nhất.

Hiện tại hắn đặt toàn bộ hi vọng lên việc phá giải tầng phong ấn thứ nhất, nếu như sau khi phá giải phong ấn, hắn vẫn không có cách nào tự vệ, vậy chỉ có thể vùi thân tại đây rồi.

Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, chín vị Địa Tiên ngồi xếp bằng bên cạnh lại hoảng sợ không chịu nổi một ngày. Thông qua lời nói của Lục Ly... Bọn họ có thể đoán được tình huống đại khái bên ngoài. Công tử tiểu thư của gia tộc bọn họ đều đã chết hết, ai biết Lục Ly có ném bọn họ ra ngoài hay không?

Lãnh Vô Hinh ở trong góc luyện dược, trên mặt một mảnh tĩnh mịch. Nàng không biết Lãnh gia đã bị huỷ diệt, thế nhưng trong lòng cũng đoán được đại khái, nhiều gia tộc liên thủ tấn công như vậy, làm sao Lãnh gia có thể gánh vác được?

Nếu như có thể tự sát mà nói, Lãnh Vô Hinh đã sớm tự sát rồi!

Bởi vì một cái quyết định của nàng, mà nàng đã hại chết vô số người Lãnh gia, điều này làm cho nàng cảm giác sống không bằng chết. Nàng rất hối hận tại sao lại đi Hỏa Ngục? Vì sao phải trêu chọc Lục Ly?

Lục Ly một lòng yên lặng tu luyện, điên cuồng vận chuyển công pháp tu luyện huyền lực, sau đó truyền toàn bộ huyền lực tu luyện ra vào trong Thiên Tà Châu, xung kích tầng phong ấn thứ nhất.

Năm vị lão quái Hóa Thần và hơn bốn mươi vị Địa Tiên bên ngoài thì điên cuồng công kích Thiên Tà Châu, trong lòng đám người Quân Hồng Diệp đã quyết định cho dù tất cả bọn họ chết ở đây, cũng muốn phá vỡ hạt châu này, băm vằm Lục Ly.

Tôn nghiêm của mấy đại gia tộc không thể khiêu khích, huống chi người khiêu khích bọn họ còn là một võ giả Quân Hầu cảnh nhỏ, chuyện này đối với mấy đại gia tộc mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã, không cách nào nhịn được.

Một tháng!

Nguyên cả đám oanh ở chỗ này suốt một tháng, Thiên Tà Châu lại vẫn cứ không ngừng lấp lánh quang mang, chẳng hề có dấu hiệu gì là sẽ bị phá mở.

May mắn một tháng qua không thấy Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên xuất hiện thêm lần nào. Lần trước năm tên Hóa Thần trong cơn phẫn nộ, truy sát hai người mấy ngày mấy đêm, dự tính lúc này hai người kia đang trốn ở đâu đó chữa thương.

Phùng Hoàng triều và Tề Hoàng triều không có bất cứ động tĩnh nào, tựa hồ không muốn nhúng tay vào chuyện này. Chẳng qua vẫn có thám báo được phái tới, giám sát tình huống bên này. Quân Hồng Diệp không muốn chọc giận hai đại Hoàng triều thế nên chẳng mấy để ý tới đám thám báo kia.

Công kích một tháng, Thiên Tà Châu vẫn không có gì dị dạng, đám người Quân Hồng Diệp khá là nản lòng. Song vẫn không bởi thế mà từ bỏ, nếu không người nhà bọn hắn liền chết vô ích, bọn hắn cũng uổng phí thời gian suốt một tháng qua.

Lục Ly ở bên trong điên cuồng tu luyện suốt một tháng, Huyền lực tu luyện ra được đều quán chú vào trong Thiên Tà Châu, khiến cho tốc độ luyện tăng nhanh. Đương nhiên muốn triệt để luyện hóa mà không mất chừng một năm thì căn bản không thể.

Song phương cứ thế giằng co, thời gian tiếp tục trôi đi, mười ngày sau, cục diện bế tắc rốt cục bị đánh vỡ.

Xuy xuy

Từ phương bắc truyền đến một tiếng xé gió nhỏ nhẹ, tiếp sau một bàn tay khổng lồ màu máu ngưng tụ giữa trời. Bàn tay kia lớn chừng trăm trượng, như cánh tay của Thần trùng trùng vỗ xuống.

- Thối lui!

Quân Hồng Diệp lập tức kịp có phản ứng, lấy ra một thanh chiến đao cực lớn, bất thần bổ lên không trung, mấy tên Hóa Thần lão quái cũng đồng thời phóng thích công kích.

Ầm ầm!

Trên không trung, bàn tay khổng lồ bị xé toang, tầng tầng không gian chấn động, từng khe nứt to tướng hiện ra. Cuồng phong gào thét, khí tức khủng bố tràn ngập ra khắp nơi, chấn cho đám thám báo đang tiềm phục xung quanh không khỏi rung lên.

- Trần Vô Tiên!

Quân Hồng Diệp hét lớn một tiếng, thân hình như cuồng Long lướt đến, bốn tên Hóa Thần Cảnh còn lại cũng bay lên, muốn lần nữa đánh trọng thương Trần Vô Tiên.

- Ha ha ha!

Trần Vô Tiên cười lớn bay vút về hướng bắc, lại không phóng thích Huyết Độn, mà từ đầu chí cuối vẫn giữ khoảng cách chừng mấy ngàn trượng với đám người kia.

- Không đúng!

Sau khi đuổi theo ngàn dặm, Quân Hồng Diệp đột nhiên hồi thần lại, kinh hô:

- Điệu hổ ly sơn, đi về!

Bình Luận (0)
Comment