Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nhóm người bên ngoài kia cũng không cần để ý, bằng vào bọn hắn thì vẫn không phá nổi vụ trận trong núi đâu.
- Lợi hại vậy ư?!
Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi, hơn hai mươi tên Hóa Thần mà vẫn không phá nổi đại trận, chẳng lẽ đại trận này cũng là thần trận?
Lục Ly suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Doãn tiểu thư lại cứu ta một mạng, giữa chúng ta ai thiếu nợ ai, giờ thật nói không rõ.
- Nói không rõ vậy thì đừng nói nữa.
Doãn Thanh Ti khẽ cười lắc đầu nói:
- Giữa bằng hữu với nhau, ai giúp ai có gì mà phải so bì khác biệt, từ nhỏ đến lớn Thanh Ti không có người bạn thực sự nào, Lục công tử tính là người duy nhất.
Lục Ly nâng chén dốc cạn một hơi, cười nói:
- Lục mỗ rất vinh hạnh.
Doãn Thanh Ti rất thần bí, Thiên Tàn lão nhân lại càng thần bí. Trong Thiên Tàn Cốc này cất giấu rất nhiều bí mật, chẳng qua Doãn Thanh Ti không nói, Lục Ly cũng sẽ không hỏi, càng sẽ không phóng thích thần niệm đi thăm dò.
Lục Ly và Doãn Thanh Ti ngồi uống rượu trong phong đình suốt hơn nửa canh giờ, hơn hai mươi tên Hóa Thần phía ngoài vẫn không thấy tiến vào, điều này khiến Lục Ly triệt để yên tâm.
Con đường tiếp theo nên đi như thế nào?
Lục Ly chưa nghĩ ra, song chí ít trước mắt hắn đã an toàn, Doãn Thanh Ti giúp hắn tranh thủ thời gian đủ để luyện hóa Thiên Tà Châu, nếu có thể phá mở thêm mấy tầng phong ấn Thiên Tà Châu, thực lực Lục Ly nhất định sẽ tăng mạnh.
- Lục công tử!
Doãn Thanh Ti chỉ vào gian nhà gỗ nói:
- Ngươi có thể an tâm ở lại đây, tuỳ ý ở bao lâu cũng được. Thiên Tàn Cốc tuyệt đối an toàn, điểm này ngươi có thể yên tâm.
Doãn Thanh Ti lần nữa nhấn mạnh điểm này, khiến Lục Ly càng thêm an tâm, hắn khẽ gật đầu, bước theo Doãn Thanh Ti tiến vào nhà gỗ.
Nhà gỗ rất đơn sơ, bên trong chỉ có một chiếc giường và một gian phòng tắm, ngoài ra còn một chiếc ghế, một chiếc bồ đoàn. Dù đơn sơ song lại rất sạch sẽ, Lục Ly nhìn lướt qua một phen, mãn ý nói:
- Đa tạ Doãn tiểu thư, ngươi cứ bận việc của mình ta, ta phải tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu.
Lục Ly không chút kiêng dè, lấy ra Thiên Tà Châu ngay trước mặt Doãn Thanh Ti, kẻ sau quay đầu nhìn sang, mỉm cười nói:
- Hằng Đế thiên tư tung hoành, ngạo thị quần hùng, tới Thần giới rất nhanh liền cũng quật khởi. Ánh mắt của hắn rất cao, Lục công tử, ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của hắn được đến thần khí này, quả thực không dễ.
Lục Ly không thấy tia hâm mộ hay đố kỵ nào trên mặt Doãn Thanh Ti, có chẳng chỉ là mừng thay cho hắn, trong lòng hắn không khỏi càng thêm tò mò về Doãn Thanh Ti. Võ giả có ai mà không động tâm đối với Thần khí? Trừ phi chính bản thân Doãn Thanh Ti cũng có được Thần khí.
Lần trước ở Hỗn Độn Luyện Ngục, Doãn Thanh Ti bị người đuổi giết thiếu chút chết đi, cho nên trên thân nàng không khả năng có được Thần khí. Như vậy chỉ có thể giải thích, Doãn Thanh Ti là thật coi hắn làm bằng hữu, bằng hữu còn hơn cả người thân ruột thịt.
Trong lòng Lục Ly dâng lên cảm giác ấm áp, mỉm cười nói:
- Ta chỉ là có chút may mắn, cảm ngộ ra được một loại áo nghĩa trong cấm địa Cổ Thần. Áo nghĩa kia có thể khống chế Linh Phong, ta thông qua khống chế Linh Phong mới tiến vào được trong một đại điện dưới lòng đất, nhờ đó cơ duyên xảo hợp được đến hạt châu này.
- Linh Phong?
Trên mặt Doãn Thanh Ti chớp qua một tia dị sắc, nàng cũng đã từng tiến vào cấm địa Cổ Thần, biết được sự lợi hại của Linh Phong, không khỏi giơ ngón tay cái tán thưởng nói:
- Đấy không phải may mắn, có thể khống chế Linh Phong liền bằng với thông qua được tầng khảo nghiệm đầu tiên của Hằng Đế. Hạt châu này chỉ ngươi mới có thể được đến, những người còn lại căn bản không khả năng lấy được.
Điểm này Lục Ly cũng nghĩ tới, hắn mỉm cười ôn hòa, nhìn vào mắt Doãn Thanh Ti hỏi:
- Doãn tiểu thư, tròng mắt ngươi có khả năng chữa khỏi được không? Nếu cần linh tài gì, quay đầu ta sẽ nghĩ cách tìm giúp ngươi.
- Có!
Doãn Thanh Ti trầm tư một lát rồi đáp:
- Lão tổ nói chỉ cần được đến một loại linh thảo liền có thể chữa lành, loại linh thảo kia tên là Quân Thiệt Lan, chẳng qua các đại giới diện hẳn là không có loại linh dược này.
- Đúng rồi …
Nói đến đây thần niệm Doãn Thanh Ti thăm dò vào trong cốt tủy Lục Ly, nói:
- Kịch độc trong người ngươi còn chưa được giải? Ta đã tìm hiểu được bí phương giải độc, đợi sau này sẽ luyện chế giải dược giúp ngươi.
- Không cần.
Lục Ly lắc đầu nói:
- Độc này là do Lãnh Vô Hinh hạ, hiện tại Lãnh Vô Hinh cũng ở ngay trong Thiên Tà Châu, chính đang giúp ta luyện chế giải dược.
- Vậy là tốt rồi!
Doãn Thanh Ti gật đầu nói:
- Vậy Lục công tử nghỉ ngơi trước đi, ta tu luyện ngay trong phòng bên cạnh. Nếu có gì cần, cứ việc sai thị nữ bên ngoài gọi ta.
- Được rồi!
Lục Ly đưa mắt nhìn Doãn Thanh Ti rời đi, sau đó ngồi lại trong phòng, lấy ra Thiên Tà châu bắt đầu luyện hóa. Hắn cứ thế khoanh chân tu luyện, rất nhanh liền phát hiện ra một vấn đề.
Thiên địa Huyền khí ở trong Thiên Tàn Cốc này không ngờ lại chẳng hề yếu thua trong Thiên Tà Châu, nơi đây nhất định phải có Tụ Linh đại trận. Lại nghĩ đến sự khủng bố của vụ trận bên ngoài, Lục Ly liền cũng thoải mái, Thiên Tàn lão nhân hẳn phải rất tinh thông các loại thần trận kinh thiên.
Lớp phong ấn thứ nhất đã được luyện hóa một nửa, lấy tốc độ luyện hóa như bây giờ của Lục Ly, cùng lắm chỉ khoảng nửa năm sau là có thể luyện hóa xong hết thảy.
- Vẫn nên vào trong Thiên Tà Châu thì hơn.
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó thân thể lóe lên tiến vào trong tiểu điện Thiên Tà Châu, ở bên trong hay bên ngoài đều có thể luyện hóa, nhưng trong Thiên Tà Châu sẽ càng thêm an toàn.
Hắn để Lãnh Vô Hinh tiếp tục luyện chế giải dược, những người còn lại thì nhập định tu luyện, hắn cũng khoanh chân ngồi xuống bế quan.
...
Doãn Thanh Ti không về lại nhà gỗ của mình ngay mà tiến vào nhà gỗ của Thiên Tàn lão nhân, đi tới dưới gốc đại thụ phía sau hậu viện.
Thiên Tàn lão nhân đang chơi cờ một mình, mí mắt khép hờ, nước trong ấm trà bên cạnh sớm đã lạnh ngắt, tay hắn lại vẫn lơ lửng giữa trời, nhìn hệt như một pho tượng.