Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quang mang phong ấn không sáng lấp lánh thêm lần nào, điều này chứng tỏ tốc độ Thiên Tà Châu vẫn chưa được đến đề thăng, không biết sau khi phá mở lớp phong ấn thứ nhất, tốc độ liệu có gia tăng ngang với Hóa Thần Cảnh không?
Tình hình ngoài sơn mạch vẫn giống hệt nửa năm trước, một đám Hóa Thần cuồng oanh loạn tạc Thiên Tàn Sơn Mạch, gần như không phút nào ngừng nghỉ. Người Phùng gia và Tề gia đều không dám tới, bởi thế bên này mãi không xảy ra biến cố nào đặc biệt cả.
Nhưng phía Phùng Hoàng triều và Tề Hoàng triều lại có biến!
Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia tộc bắt đầu trả thù, hai người biết cường giả Ma Hoàng Giới dốc toàn lực nhúng tay vào tranh đoạt thần khí lần này, cả Thiên Tàn lão nhân cũng bị quấn vào.
Bởi thế hai người đã từ bỏ tranh đoạt Thiên Tà Châu, chuyển một bụng lửa giận trong người tiết lên thân các đại gia tộc Trung Hoàng Giới.
Chỉ trong vòng nửa năm, hai người đã ra tay tổng cộng mười lăm lần!
Hai người xuất thủ cùng lúc, đánh chết hơn ngàn Nhân Hoàng, mấy chục Địa Tiên, hai tên Hóa Thần và vô số Quân Hầu Cảnh của các đại gia tộc Trung Hoàng Giới.
Mỗi lần tập kích xong, hai người lập tức trốn đi xa xa, chui vào ẩn núp trong hoang sơn dã lĩnh. Các đại gia tộc Trung Hoàng Giới phái ra mấy trăm vạn thám báo, tản ra lục soát khắp nơi song căn bản không thấy được bóng dáng hai người.
Thần niệm Hóa Thần Cảnh quá mạnh, bằng vào một đám Quân Hầu Cảnh Nhân Hoàng Cảnh thì làm sao có thể tìm được? Mấy đại gia tộc không dám phái Địa Tiên đi ra, bởi vì đi ra liền sẽ bị giết. Hóa Thần chỉ nhiều chừng đó, lại không dám hành động một mình, căn bản không cách nào truy tra cho nổi.
Phùng gia Tề gia và các đại gia tộc Trung Hoàng Giới không khỏi luống cuống, cứ tiếp tục thế này cường giả gia tộc bọn hắn đều sẽ lần lượt bị giết sạch, sau cùng chỉ thừa lại mỗi đám lão gia hỏa bọn hắn.
Cuối cùng Phùng gia và Tề gia hết cách, đành phải dán thông báo ra khắp nơi, thỉnh cầu hai người ngưng chiến đàm phán. Bọn hắn tình nguyện trả ra một ít đại giá, cũng phải tống tiễn hai tên sát thần này đi.
Mỗi thành trì đều dán thông báo, hai người Quân Hồng Diệp tự nhiên có thể dễ dàng biết được. Cục tức trong lòng hai người sớm đã được xả hết, cũng không muốn tiếp tục cầm cự thế này, nếu có thể được đến chút lợi ích đền bù tổn thất, hai người quay về gia tộc cũng không tính là quá mất mặt.
Thế là cả hai giở công phu sư tử ngoạm, phái người đưa tin cho tộc trưởng Phùng gia Tề gia, đòi con số linh tài và bảo vật trên trời.
Hai đại tộc trưởng tức giận đến phát run, lại đành phải tiếp tục dán thông báo cò kè mặc cả với hai người, mười ngày sau, song phương rốt cục hoàn tất đàm phán. Trung Hoàng giới bỏ ra đại giá cực lớn, cuối cùng Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia cũng đồng ý ngưng chiến.
Hỗn Độn Thành vẫn còn nằm trong tay Ma Hoàng Giới, chẳng qua nơi đó giờ đã không có Hóa Thần. Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia hiện thân, Địa Tiên bên kia không dám ngăn cản, vội truyền tống hai người vào trong Hỗn Độn Luyện Ngục.
Sau khi nghe được thám báo truyền tin về nói hai người đã rời đi, đám cường giả Phùng gia và Tề gia khóc không ra nước mắt, trong lòng càng thêm ghi hận Lục Ly.
Tất cả đều là bởi vì tên ôn thần Lục Ly kia, chính vì hắn mới khiến cho Trung Hoàng Giới thảm hại thế này, chính hắn đã gần như đẩy Trung Hoàng Giới vào trong một trường hạo kiếp. Lúc này thậm chí đám lão quái Ma Hoàng Giới còn chưa rút đi, không ai biết tiếp sau sẽ còn xảy ra chuyện gì?
Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia vừa đi, ánh mắt cường giả Trung Hoàng Giới lập tức chuyển về Thiên Tàn Sơn Mạch.. Đương nhiên bọn hắn không dám tới gần, chỉ là thời thời khắc khắc lưu ý tình hình bên kia.
Thậm chí bọn hắn còn không dám đoạt lại Hỗn Độn Thành, một khi khiến cường giả Ma Hoàng Giới cho rằng bọn hắn có ý định phản công, sự tình liền sẽ phiền phức to, lấy số lượng cường giả Trung Hoàng Giới bây giờ thì hoàn toàn không cách nào đương cự lại được với Ma Hoàng Giới.
Đám kẻ điên Ma Hoàng Giới kia đã quyết định oanh kích ba năm, bất luận thành bại, một khi bọn hắn đã quyết định chuyện gì thường thường sẽ làm cho đến cùng, danh tiếng kẻ điên cũng không phải tự dưng mà có.
Người Trung Hoàng Giới đứng ngoài tọa sơn quan hổ đấu, nhưng khiến bọn hắn có chút thất vọng chính là lần này Thiên Tàn lão nhân không ra tay, cứ thế mặc cho người Ma Hoàng Giới điên cuồng oanh kích, bằng không Trung Hoàng Giới đã có thể làm ngư ông đắc lợi.
Có người hoài nghi nói Thiên Tàn lão nhân không nắm chắc đối chiến được với hơn hai mươi tên Hóa Thần Ma Hoàng Giới, có người lại đặt nghi vấn nói lần này sợ rằng Thiên Tàn lão nhân thật đã sắp chết, chiến lực không còn cường hoành như trước.
Trong Thiên Tàn Cốc, Thiên Tàn lão nhân vẫn cứ một mực duy trì bộ dạng như tượng đá, không biết là hắn đang hạ cờ hay nhập định tu luyện.
Doãn Thanh Ti xuất quan qua mấy lần, thấy Lục Ly một mực bế quan, nàng liền cũng chỉ nghỉ ngơi một hai ngày sau đó lại tiếp tục bế quan.
Thời gian lại qua hai tháng, Lục Ly rốt cục xuất quan, bởi vì lớp phong ấn thứ nhất của Thiên Tà Châu đã hoàn toàn bị xông phá.
Ngay vừa rồi, lớp phong ấn thứ nhất đột nhiên lấp lánh quang mang, sau đó phong ấn chậm rãi tiêu tan, Lục Ly có thể cảm nhận được trong hạt châu xuất hiện một tầng phong ấn mới.
Tinh thần hắn đại chấn, vội vàng tử tế cảm giác biến hóa trong hạt châu, muốn nhìn xem hạt châu liệu có xuất hiện công năng mới.
Kết quả khiến hắn rất thất vọng, hạt châu không thấy truyền ra bất kỳ tin tức gì. Hắn tử tế tra tìm một phen, phát hiện hạt châu chỉ đề thăng tốc độ thêm một chút, ngoài ra không còn thêm công năng nào khác.
Bởi vì lúc này đang ở trong Thiên Tàn Cốc, Lục Ly không dám quá mức rêu rao, bởi thế vẫn chưa biết được hiện tại tốc độ Thiên Tà Châu đã nhanh đến cỡ nào? Chẳng qua dựa theo quy luật trước kia mà luận, lúc này tốc độ hạt châu chí ít hẳn phải sánh ngang Hóa Thần cảnh sơ kỳ.
Lục Ly không tin tà, lại tử tế mò mẫm Thiên Tà Châu một phen, hi vọng có thể được đến càng nhiều năng lực. Sau nửa ngày mò mẫm, rốt cục hắn cũng phát hiện một loại năng lực mới, một loại thần thông gân gà …