Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hạt châu có thể biến lớn!
Hạt châu có thể biến lớn cỡ một ngọn núi nhỏ, phương viên lớn nhất lên đến trăm trượng, nhìn không khác gì viên vẫn thạch.
Ngoại hình biến lớn, tiểu điện bên trong lại vẫn như cũ. Không ít binh khí Thánh giai và bán Thần khí cũng có thể biến lớn, Thiên Tà Châu biến lớn được cũng chẳng có gì là lạ.
Lục Ly hi vọng Thiên Tà Châu có được năng lực mới cường đại, trợ giúp mình đề thăng chiến lực, song thực tế lại khiến hắn khá là thất vọng.
Chẳng qua…
Nghĩ kỹ mới thấy, bản thân Thiên Tà Châu đã có được năng lực phòng ngự khủng bố, cộng thêm tốc độ sánh ngang Hóa Thần, chỉ riêng điều này liền đã rất nghịch thiên. Phải biết hiện tại mới chỉ mở ra tầng phong ấn đầu tiên, nếu có thể tiếp tục luyện hóa thêm mấy tầng phong ấn, khẳng định sẽ có công năng cường đại mới xuất hiện.
Lục Ly về lại trong gian phòng, bắt đầu luyện hóa lớp phong ấn thứ hai, rất nhanh hắn phát hiện một vấn đề, lấy cảnh giới bây giờ của hắn tựa hồ không cách nào luyện hóa được lớp phong ấn thứ hai.
Hắn có thể cảm ứng được lớp phong ấn thứ hai, nhưng khi quán chú Huyền lực tiến vào, phong ấn không có bất kỳ ba động nào, sau khi thử đi thử lại mấy lần, trong lòng hắn không khỏi có chút hoảng hốt.
Quân Hầu Cảnh mà vẫn không thể luyện hóa tầng thứ hai, chẳng lẽ phải đợi đến Nhân Hoàng mới có thể luyện hóa? Cứ vậy mà tính, lớp phong ấn thứ ba cần phải là Địa Tiên, lớp thứ tư phải là Hóa Thần, thế đến lớp thứ năm thì sao? Chẳng lẽ khi ấy phải cần là Chân Thần mới có thể luyện hóa ?
Lục Ly ngấm ngầm đau đầu, giày vò suốt một ngày, xác định không cách nào luyện hóa, cuối cùng đành phải tạm thời vứt sang một bên.
Hắn phóng thích thần niệm vào trong Thiên Tà Châu, thấy Lãnh Vô Hinh đã đình chỉ luyện dược, thân hình lập tức lóe lên, tiến vào trong tiểu điện, Lãnh Vô Hinh đưa qua một viên đan dược màu nâu, nói:
- Giải dược đã luyện chế xong, uống vào Thi Hoàng Độc sẽ lập tức được giải.
Lãnh Vô Hinh là Hồn Nô của Lục Ly, tuyệt đối sẽ không dám hại hắn. Lục Ly tiếp lấy giải dược nuốt vào, lát sau trong người quả nhiên có phản ứng, cảm thấy bụng rất là đau.
Hắn vội vàng truyền tống ra ngoài, tiến thẳng đến nhà xí, xả một lần thống khoái đầm đìa, sau đó nội thị một phen, phát hiện độc tố trong cốt tủy quả nhiên biến mất, Thi Hoàng Độc đã được giải.
Chi chi!
Cửa phòng Doãn Thanh Ti mở ra, nàng khẽ cười đi tới nói:
- Lục Ly, hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên ngươi xuất quan. Làm sao? Có thu hoạch gì à?
- À …
Lục Ly liếc nhìn Doãn Thanh Ti một cái, phát hiện khí tức nàng đã hùng hậu hơn trước mấy phần, tử tế cảm ứng một phen, sau đó vội vàng chắp tay nói:
- Chúc mừng Doãn tiểu thư đột phá Nhân Hoàng Cảnh trung kỳ.
Trên mặt Doãn tiểu thư lộ ra ý cười ngọt ngào, gật đầu nói:
- Vừa mới đột phá không lâu, Lục Ly, sau này ngươi cứ gọi ta Thanh Ti là được rồi. Gọi Doãn tiểu thư quá khách khí, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta.
- À à!
Lục Ly cười khổ nói:
- Vẫn chưa có tiến triển gì quá lớn, hoang phế hơn nửa năm, tình hình bên ngoài thế nào rồi?
Doãn Thanh Ti ngẩng đầu nhìn lên sương trắng trên trời cao một cái, hé miệng nói:
- Đám kẻ điên Ma Hoàng Giới kia vẫn chưa từ bỏ, còn đang liều mạng phá trận.
Lục Ly nhíu mày, cũng ngước mắt nhìn lên cao không, không khỏi có chút nhức đầu. Nếu đám người kia cứ một mực đứng bên ngoài oanh kích, không lui về Ma Hoàng Giới, chẳng lẽ đời này hắn sẽ bị nhốt ở đây?
Còn nữa …
Dù người Ma Hoàng Giới thối lui, Hỗn Độn Thành khẳng định sẽ bị đám người Phùng gia Tề gia nắm xuống, đến lúc đó hắn vẫn sẽ không cách nào từ Hỗn Độn Thành truyền tống đến Hỗn Độn Luyện Ngục.
Doãn Thanh Ti nhận ra tình tự trầm thấp của Lục Ly bèn trầm giọng hỏi:
- Lục Ly, ở lại đây có gì không tốt ư?
Lục Ly miễn cưỡng cười nói:
- Không phải không tốt, mà là ta có việc gấp cần phải đi Hỗn Độn Luyện Ngục. Người bên ngoài không lui, ta liền không cách nào tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Ai! Mà dù bọn hắn thối lui, người Phùng gia và Tề gia cũng sẽ không để ta dễ dàng tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục.
Doãn Thanh Ti trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Lão tổ sẽ không rời khỏi Thiên Tàn Cốc, bởi thế ngươi đành phải chờ người Ma Hoàng Giới lui đi. Sau đó ta sẽ nghĩ cách câu thông với người Phùng gia Tề gia, xem xem có thể giúpngươi tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục không.
- Ừm!
Thiên Tàn lão nhân có thể thu lưu hắn ở lại Thiên Tàn Cốc, còn không đoạt đi Thiên Tà Châu, Lục Ly đã rất mang ơn, làm sao còn xa vọng đối phương giúp mình càng nhiều?
Chờ người Ma Hoàng Giới thối lui?
Ai biết đến lúc nào bọn hắn mới chịu thối lui? Giả như sau mười năm vẫn không rút đi thì sao?
Đầu Lục Ly bất giác to như cái đấu, càng nghĩ lại càng cảm thấy, chỉ có mau chóng đột phá Nhân Hoàng Cảnh, sau đó luyện hóa lớp phong ấn thứ hai. Như thế may ra mới có khả năng thoát được khỏi nơi này.
Khó được có lúc Lục Ly xuất quan, Doãn Thanh Ti sai hạ nhân chuẩn bị rượu thịt, thống ẩm một phen với Lục Ly trong phong đình. Lục Ly có chuyện trong lòng, uống đến ngà say, sau đó lắc lư về lại phòng đi ngủ.
Đợi khi tỉnh dậy, Lục Ly lần nữa tiến vào Thiên Tà Châu, bắt tay dốc hết toàn lực xung kích cảnh giới. Hiện tại hắn đã không cần phải luyện hóa Thiên Tà Châu, tốc độ xung kích cảnh giới theo đó nhanh hơn hẳn, hắn dự định trong vòng ba tháng xung kích đến Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, sau đó tích lũy một đoạn thời gian, lại tiếp tục xung kích Nhân Hoàng Cảnh.
Hắn đã rời khỏi Đấu Thiên Giới hơn hai năm, cách thời điểm bốn đại gia tộc tiến công Bắc Mạc còn chừng sáu năm, nếu trong vòng sáu năm này Lục Ly còn không tìm ra cách tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, như vậy đám người Lục Linh sợ rằng sẽ đi đứt.
Lục Linh tinh thông mưu lược, vấn đề là bốn đại gia tộc không phải không có nhân tài ở phương diện này, khoan nói những người khác, chỉ nói riêng mỗi Lục Toan thôi, năng lực suy tính của người này cũng đã rất nghịch thiên.
Thời gian dài như vậy, bốn đại gia tộc lại đã biết về sự tồn tại của Hoang giới, bọn hắn há sẽ không bố cục, không mưu tính?