Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau cùng chúng nhân vẫn khó mà áp xuống được hận ý và sát ý trong lòng, bởi vì Lục Ly mà Trung Hoàng Giới chết nhiều người như vậy, nếu cứ thế thả hắn rời đi, khúc mắc trong lòng sao mà nuốt trôi cho được.
Kết quả thương nghị đi ra, lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia quyết định đích thân đến Thiên Tàn Cốc, bái phỏng Thiên Tàn lão nhân.
Nếu Thiên Tàn lão nhân lên tiếng, bọn hắn đương nhiên sẽ không làm khó Lục Ly. Còn nếu Thiên Tàn lão nhân không có ý giúp Lục Ly, bọn hắn chẳng cần phải nể mặt Doãn Thanh Ti làm gì.
Sau khi hai đại gia tộc phái người truyền lời, nói lão tổ hai nhà muốn tới bái kiến Thiên Tàn lão nhân, Doãn Thanh Ti cười khổ, thở dài nói với Lục Ly ngồi ở bên cạnh:
- Hai đại gia tộc không nể mặt ta, lão tổ không khả năng giúp ngươi. Lục Ly, hay là ngươi tiếp tục ở lại đây một đoạn thời gian, quay đầu ta sẽ lại nghĩ cách.
- Không cần!
Lục Ly lắc đầu, Doãn Thanh Ti đã giúp hắn đủ nhiều, việc này vẫn nên để chính hắn xử lý thì hơn. Hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lấy ra Thiên Tà Châu, thân hình chợt lóe tiến vào, hạt châu cứ thế hóa thành một đạo lưu quang bay vút lên cao không.
Xoáy vòng một lượt trên không trung, tiếp sau lại bay vụt xuống, Doãn Thanh Ti mở ra cấm chế cho Lục Ly bay vào.
Ông
Lục Ly truyền tống đi ra từ trong Thiên Tà Châu, nét mặt tràn đầy hưng phấn nói:
- Thanh Ti, nếu hai đại gia tộc kia đã không muốn bỏ qua, vậy ta liền bồi bọn hắn chơi đùa, đùa đến khi bọn hắn chịu phục mới thôi.
Thiên Tà Châu không khiến Lục Ly thất vọng, tốc độ đã đạt đến Hóa Thần Cảnh, hơn nữa hẳn còn nhanh hơn cả Hóa Thần bình thường. Bởi thế hiện tại Lục Ly đã không có quá nhiều cố kỵ, ít nhất hắn đã đứng ở thế bất bại.
Hóa Thần Ma Hoàng Giới không rút lui, Lục Ly bó tay hết cách, nhưng Hóa Thần Trung Hoàng Giới thì lại khác.
Bởi vì nơi này là địa bàn Trung Hoàng Giới, những gia tộc kia đều có con em ở Trung Hoàng Giới. Trừ phi bọn hắn di chuyển toàn bộ tộc đàn đưa vào trong tổ giới, bằng không Lục Ly không thiếu cách để khiến bọn hắn khuất phục thỏa hiệp.
Tốc độ Thiên Tà Châu đã sánh ngang Hóa Thần, người có thể đuổi kịp Thiên Tà Châu đã không quá nhiều.
Điểm then chốt nhất chính là, sau mấy năm dừng lại ở Thiên Tàn Cốc, năng lượng trong Thiên Tà Châu lại được gia tăng.
Nói cách khác, Thiên Tà Châu có thể tự động hấp thụ bổ sung năng lượng từ trong thiên địa. Vốn năng lượng Thiên Tà Châu chỉ còn lại chừng trên dưới ba bốn thành, song giờ đã hồi phục hơn phân nửa, dù có bị nguyên một đám Hóa Thần đuổi theo oanh kích, chí ít vẫn có thể kiên trì nửa năm.
Thế là Lục Ly quyết định đi ra, Thiên Tàn lão nhân không giúp mình, hắn không thể tiếp tục khiến Doãn Thanh Ti phải khó xử, thiếu nợ người khác quá nhiều, trong lòng hắn cũng không thoải mái.
- Thanh Ti, ta trước ra ngoài một chuyến, đến lúc nào rời khỏi đây, ta lại tới tạm biệt ngươi.
Lục Ly mím môi một cái, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Thật ra nhà của ta không phải ở Hỗn Độn Luyện Ngục, mà là ở trong tầng dưới cùng, Hỏa Ngục. Nơi đó có thông với một tiểu giới diện, lần này ta muốn trở về đó!
- Ách?
Doãn Thanh Ti không giấu được vẻ ngạc nhiên, miệng anh đào nhỏ nhắn há hốc, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi một mình từ Hỏa Ngục xông vào Kim Ngục?
- Không phải xông vào!
Lục Ly cười khổ nói:
- Mà là bị Lãnh Vô Hinh bắt lên, người nhà còn đang chờ ta trở về, thế nên ta mới gấp gáp như vậy.
- Ừm ừm!
Doãn Thanh Ti gật đầu nói:
- Ngươi đi đi, đừng cố quá, nếu có gì cần cứ tìm đến Thanh Y Các.
Lục Ly ngơ ngác nhìn Doãn Thanh Ti một lúc, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu quang bay mất.
- Hỏa Ngục?
Doãn Thanh Ti nhìn theo hướng Thiên Tà Châu bay đi, nhịn không được khen ngợi nói:
- Giới diện nối liền với Hỏa Ngục chắc là loại nhỏ thôi, tiểu giới diện như thế mà có thể sinh ra được thiên tài như hắn thì cũng tính là kỳ tích. Chỉ là … đáng tiếc …
Sau khi bay ra Thiên Tàn Sơn Mạch, Lục Ly lập tức lao thẳng về phía Phùng Hoàng triều. Hắn không đề thăng tốc độ Thiên Tà Châu tới đỉnh điểm mà chỉ giới hạn ở tốc độ Địa Tiên, cứ thế một đường bay thẳng tới Phùng Đế thành.
Thiên Tà Châu lần nữa xuất hiện, rất nhanh liền dẫn lên thám báo chú ý, chờ khi tin tức được thám báo truyền về Phùng Đế thành, trong thành lập tức xôn xao.
Chúng nhân đều tưởng rằng Thiên Tà Châu sớm đã bị Thiên Tàn lão nhân nắm xuống, giờ lần nữa xuất hiện, chẳng lẽ là Thiên Tàn lão nhân ngồi trong Thiên Tà Châu? Hắn định tới Phùng Đế thành?
Nhưng Thiên Tàn lão nhân chưa từng đi ra Thiên Tàn Cốc, hơn nữa bọn hắn cũng sắp tới Thiên Tàn Cốc một chuyến, vì sao Thiên Tàn lão nhân còn phải chủ động tìm đến Phùng Đế thành?
Sau một phen suy đoán, chúng nhân được đến kết luận, Thiên Tà Châu vẫn còn ở trong tay Lục Ly!
Sau khi được đến kết luận này, cường giả Trung Hoàng Giới vốn đã từ bỏ hi vọng lập tức kích động không thôi. Thiên Tàn lão nhân không quản Lục Ly, vậy chẳng phải đồng nghĩa với bọn hắn vẫn còn hi vọng được đến Thiên Tà Châu?
Liên tưởng đến Doãn Thanh Ti phái người tới cầu tình, tâm tình chúng nhân càng thêm nóng rực. Người ra mặt giúp Lục Ly là Doãn Thanh Ti, mà không phải Thiên Tàn lão nhân!
Đám Hóa Thần Ma Hoàng Giới công kích Thiên Tàn Sơn Mạch ròng rã ba năm, Thiên Tàn lão nhân lại không động thủ lấy một lần. Chuyện Vô Cực lão tổ chết đi, đến nay người Trung Hoàng Giới còn chưa biết.
Bởi vậy người Phùng gia Tề gia suy đoán ra một kết luận động trời, liệu có phải Thiên Tàn lão nhân đã chết? Bằng không lấy tính cách Thiên Tàn lão nhân, hẳn đã sớm khai chiến với Hóa Thần Ma Hoàng Giới từ lâu rồi mới đúng?
Tham lam luôn luôn là thứ có thể che đậy mắt người, một tia may mắn có thể dẫn dắt vô số người đi xuống vực sâu vạn trượng. Thiên Tà Châu chủ động bay tới Phùng Đế thành, trong lòng ai nấy đều không khỏi kích động.
Sau nửa ngày thương nghị, lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia quyết định phái người đi trước chặn đường, nhìn xem trong Thiên Tà Châu rốt cục là Lục Ly hay Thiên Tàn lão nhân?