Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1100 - Chương 1088: Mười Tám Phúc Địa (13/40)

Bất Diệt Long Đế Chương 1088: Mười tám phúc địa (13/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tốc độ Thiên Tà Châu quá nhanh, những Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh Nhân Hoàng Cảnh kia căn bản trốn không xa. Lục Ly dạo quanh bốn phía thành trì, một đường đuổi giết, không thèm quan tâm tới mấy tên Hóa Thần lão quái đang đuổi theo phía sau.

Lại tru diệt thêm hơn mười vạn võ giả, sau đó Lục Ly ngừng lại Thiên Tà Châu, thần niệm khóa chặt mấy tên lão quái phía sau lưng, quát lạnh nói:

- Năng lượng Thiên Tà Châu còn đủ chống đỡ thêm bốn năm năm, các ngươi có thể tiếp tục đuổi giết. Ta nghĩ thời gian bốn, năm năm chắc cũng đủ huyết tẩy sạch sẽ võ giả Trung Hoàng Giới. Nếu các ngươi chịu phục thì cứ đánh tiếp đi!

Dứt lời, Thiên Tà Châu lại tăng tốc bay về hướng đông nam, mục tiêu hắn nhắm đến lần này chính là Phùng Đế Thành, Phùng Đế Thành cách chỗ này không xa, cùng lắm chỉ một ngày là sẽ tới nơi.

- Bốn năm năm?

Lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt cả hai đều không khỏi khó coi. Nếu đúng như lời Lục Ly nói, vậy thì không chừng Phùng Hoàng triều và Tề Hoàng triều sẽ bị huyết tẩy sạch sẽ một lần.

- Còn tiếp tục nữa không?

Trong đầu năm người theo ở phía sau bất giác hiện lên câu hỏi này, thời gian bốn, năm năm... liệu còn sẽ có bao nhiêu người bị Lục Ly đồ sát? Nhân khẩu Trung Hoàng Giới sẽ giảm đến mức nào? Khi ấy tuyệt đối sẽ là nguyên khí đại thương, không mất mấy ngàn mấy vạn năm sợ rằng khó mà khôi phục lại được.

Cứ thế từ bỏ...

Đã nhiều người chết vô ích vậy rồi, bọn hắn mà ngừng tay chẳng phải sẽ biến thành trò cười cho các giới. Trước đây ở trong các giới diện, thực lực Trung Hoàng Giới được tính là không sai, nhưng sau lần này e là sẽ luân lạc thành tiểu giới diện, bị các giới diện còn lại ức hiếp, thậm chí có thể sẽ bị đại gia tộc từ các giới diện khác xâm lược.

- Không!

Hai tên lão tổ lắc đầu, đây không phải kết quả mà hai người muốn thấy, đã chết nhiều người vậy rồi, chết nhiều thêm một chút lại đã có sao, bọn hắn quyết liều đến cùng.

Hoặc là từ đây Trung Hoàng Giới không gượng dậy nổi, hoặc là nắm xuống Thiên Tà Châu, một bước lên trời!

- Truyền tin của ta!

Lão tổ Phùng gia truyền âm nói với lão Tam:

- Để con em các gia tộc di chuyển hết vào tổ giới, coi người Trung Hoàng Giới có chết sạch, ta cũng phải nắm xuống Thiên Tà Châu.

Lão tổ Phùng gia muốn liều, lão tổ Tề gia chỉ còn biết khẽ thở dài, cũng để một tên Hóa Thần đi truyền tin, bắt đầu bố trí đường lui.

Hai tên lão tổ quyết định đập nồi dìm thuyền, không nắm xuống Thiên Tà châu, không phanh thây xẻ thịt Lục Ly thì quyết không dừng lại.

Đợi lúc Lục Ly sắp bay đến Phùng Đế Thành, con em trực hệ Phùng gia đã được di dời hơn phân nửa.

Trong hoàng cung Phùng gia có một cánh cửa truyền tống cực lớn, có thể trực tiếp truyền tống vào trong tổ giới, con em Phùng gia không ngừng đi vào, chỉ sau một ngày đã di chuyển mấy trăm vạn người.

Chẳng qua, trong thành vẫn còn rất nhiều võ giả, vô số tộc nhân chi thứ đều tụ tập ở đây. Phùng gia là hào môn lịch sử trăm vạn năm, có được vô số chi thứ. Tộc nhân không biết bao nhiêu mà kể, thậm chí đến cả tộc trưởng Phùng gia đều không biết con số chính xác.

Khi Lục Ly còn cách Phùng Đế Thành chừng trăm vạn dặm, lão tổ Phùng gia lập tức sai người đưa tin, võ giả trong thành chạy sạch, biến nơi đây thành một tòa thành trống.

Phùng Đế Thành là đế đô của Phùng Hoàng triều, cư trú ở bên trong đều là con em gia tộc, bình dân gần như không có, bởi thế tốc độ rút lui tính ra tương đối nhanh.

Khi Lục Ly tiến vào Phùng Đế Thành, tòa cổ thành khổng lồ với hơn trăm triệu nhân khẩu này đã di tản được tám chín thành.

Thần niệm Lục Ly quét qua một lượt, không khỏi giận tím mặt, mới bay có một ngày, Phùng Đế Thành lại đã trống trơn? Trong cơn phẫn nộ, hắn điều khiển Thiên Tà Châu điên cuồng đập phá hoàng cung.

Rầm rầm rầm!

Trong hoàng cung sớm đã không người, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay múa ở trong đó, san bằng từng tòa cung điện thành bình địa. Hóa Thần Phùng gia nhìn mà mắt trợn trừng tưởng như muốn nứt ra, dù những cung điện này dựng lên không tính khó, nhưng đây chính là đại bản doanh của Phùng gia. Bị Lục Ly hủy đi ngay trước mặt như vậy, không tức đến thổ huyết mới là lạ.

Rất nhanh hoàng cung đã biến thành một vùng phế tích, không có lấy một tòa cung điện hoàn chỉnh nào, đình đài lầu các sân viện bên trong đều bị Lục Ly hủy đi từng mảnh từng mảnh lớn.

Nhưng Lục Ly vẫn chưa hết giận, tiếp tục điều khiển Thiên Tà Châu xung kích tới đại viện của các hào môn trong thành. Những đại viện kia đều là của các đại gia tộc, bên trong rất vắng vẻ, Lục Ly không chớp mắt lấy một lần, cứ thế nện tới, lần lượt hủy đi từng tòa đại viện.

Oanh!

Lão tổ Phùng gia tận mắt chứng kiến cảnh cả tòa đế đô đang yên đang lành, chỉ sau mấy nén hương đã bị Lục Ly nện cho hoang tàn xơ xác. Thế là hắn cũng điên lên, để chúng nhân tiếp tục oanh kích Thiên Tà Châu, rốt cuộc thành trì cũng đã hủy, sau này đập đi xây lại là được đi.

Tất cả Hóa Thần sớm đã được truyền tống tới, cả đám Hóa Thần đồng loạt phóng thích công kích, lập tức biến tòa đại thành phía dưới thành một mảnh phế khu.

Đã có người phá giúp, Lục Ly dứt khoát không nện nữa mà chuyển sang điều khiển Thiên Tà Châu dọa quanh trong thành, để đám Hóa Thần phá hủy giúp hắn.

Sau chừng ba nén hương, Lục Ly bay ra từ trong Phùng Đế Thành, nguyên một tòa cự thành nguy nga lộng lẫy, mấy chục vạn năm không bị công phá, giờ đây lại đã biến thành một tòa phế tích. Trong thành không còn kiến trúc nào là hoàn chỉnh, số ít con dân ở lại cũng bị mười mấy tên Hóa Thần oanh giết.

- Xem ra Phùng gia Tề gia quyết đấu mới cùng!

Lục Ly không khỏi có chút đau đầu, đến cả Phùng Đế Thành đều không thèm để ý, người trong nhà đều giết, chừng đó đủ để thấy được quyết tâm của Tề gia và Phùng gia lớn đến cỡ nào.

Hắn đã rời khỏi Thiên Tàn Sơn Mạch, luôn lý nào lại quay trở về. Huống hồ Thiên Tàn Sơn Mạch cũng không phải của Doãn Thanh Ti, Thiên Tàn lão nhân lại không muốn giúp hắn.

Năng lượng trong Thiên Tà Châu còn tương đối nhiều, vấn đề là hiện tại hắn không cách nào bức hiếp đám Hóa Thần kia ngưng chiến.

Bình Luận (0)
Comment