Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1131 - Chương 1119: Huyết Chiến

Bất Diệt Long Đế Chương 1119: Huyết chiến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trên không trung, Nhị điện chủ vung đao bổ lên trên Thiên Tà Châu, hạt châu bị nện bay, quang mang trên đó không ngừng lấp lánh, song không thấy có bất cứ vết tích hư hại nào.

- Hừ!

Nhị điện chủ lần nữa vung lên trường đao, xé rách hư không, thân thể chớp lóe, tiếp tục phóng tới thiên Tà Châu, từng đao từng đao liên tục bổ lên Thiên Tà Châu. Hạt châu không ngừng lấp lánh quang mang, mỗi lần lại bị đánh bay mấy ngàn trượng.

Rất nhanh hạt châu đã biến mất khỏi tầm mắt chúng nhân, Nhị điện chủ lại vẫn đuổi sát không bỏ, liên tục chém lên, dần dần cũng khuất khỏi tầm mắt mọi người.

- Hay lắm!

Trong lòng Lục Nhân Hoàng lại không khỏi mừng thầm, Nhị điện chủ bổ xuống nhiều đao như vậy, hạt châu kia vẫn không thấy vỡ tan, xem ra Lục Ly quả thực có vốn liếng để đối chiến với Nhị điện chủ. Chỉ cần kéo dài nửa canh giờ, phía bọn hắn liền có thể nhẹ nhàng kết thúc chiến đấu, cường giả năm tộc đều sẽ bị chém tận giết tuyệt.

- Lục Ly, ngươi phải cố trụ vững a…

Khương Vô Ngã âm thầm cầu nguyện, mỗi lần hạt châu bị đánh bay, lại không thấy Lục Ly phóng thích bất cứ thần thông nào để phản công, tâm tình Khương Vô Ngã lại thêm một lần thấp thỏm.

- Chẳng lẽ hạt châu này cũng là bán Thần khí?

Tròng mắt Ngũ thái công thoáng lấp lánh, Nhị điện chủ mang theo uy thế kinh thiên, liên tục bổ xuống nhiều đao như vậy, song hạt châu vẫn không hề bị phá mở, cảnh này khiến Ngũ thái công thấy được một tia hi vọng.

- Ha ha!

Đám Địa Tiên thủ hạ Lục Ly lại không ngừng cười lạnh, hạt châu kia chính là Thần khí, mỗi lần bị đánh bay đều là do Lục Ly cố ý điều khiển. Mục đích chính là vì muốn dẫn ra Nhị điện chủ, để bên này dễ dàng tiến hành đồ sát.

Lão Cửu Quân gia đoán được ý đồ của Lục Ly, hắn hú dài một tiếng nói:

- Các ngươi không cần lo lắng cho Lục công tử, bằng vào cái tên điện chủ khỉ khô kia thì còn chưa đủ sức thương hại được hắn, võ giả ở cái cấp bậc này có tới cả trăm tên cũng không cần lo!

- Ách?

Chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, chiến lực lão Cửu Quân gia cũng không yếu, là Địa Tiên hậu kỳ, chắc chắn sẽ không nói lung tung, hắn đã nói vậy khẳng định là có nắm chắc rất lớn.

- Tốt!

Bọn Khương Vô Ngã Ngũ thái công càng thêm yên tâm, sĩ khí đại chấn, toàn lực ra tay tấn công cường giả năm tộc.

Bọn Cơ Ngạo Tiên nghe được lời này của lão Cửu Quân gia, thần sắc ai nấy đều đại biến. Võ giả ở cấp bậc thế này tuyệt đối sẽ không khoác lác, nói như vậy Nhị điện chủ thật không phải đối thủ của Lục Ly?

Điều này sao có thể?

Lục Ly mới bao nhiêu lớn, tính ra còn chưa đến hai ba, hai mươi ba tuổi liền có thể đối chiến thiên kiêu? Chẳng lẽ Lục Ly là Đấu Thiên Đại Đế chuyển thế? Mà dù có là Đấu Thiên Đại Đế thì ở tuổi hai ba cũng không khả năng đột phá thiên kiêu được?

- Mộng Điềm, các ngươi rút lui trước!

Trong lòng Cơ Ngạo Tiên có dự cảm chẳng lành, bờ môi khẽ động truyền âm cho đám Cơ Mộng Điềm. Khôi lỗi thú đã bị tiêu diệt gần hết, bọn Cơ Mộng Điềm có ở lại đây cũng chẳng nghĩa lý gì, bất luận kết cục thắng bại thế nào, cứ rút lui đi trước thì hơn.

Dương Bất Sính Điệp Hoa bà bà cũng truyền âm đi xuống, để bọn Dương Hiên Dương Vũ Điệp Phi Vũ âm thầm triệt thoái. Đại chiến giữa Địa Tiên với nhau, đám hậu bối tuổi trẻ lưu lại cũng không giúp được gì, ngược lại còn sẽ bị liên lụy.

- Đi!

Cơ Mộng Điềm quay sang phất phất tay với Cơ Mộng Dao và mấy tên công tử tiểu thư Cơ gia, sau đó bay vút về nơi xa, đám Dương Hiên Dương Vũ Điệp Phi Vũ cũng chạy theo.

Trên mặt ba người Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao Dương Hiên đều hiện vẻ thất lạc, các nàng đều là thiên chi kiêu tử, tự nhận là thiên tài tuyệt thế. Trước đó ba người Lục Linh Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh vừa đả kích qua các nàng một lần, lúc này Lục Ly xuất hiện càng là phá tan tự tin trong lòng các nàng thành mảnh nhỏ.

Điệp Phi Vũ đầy mặt lo lắng bất an xen lẫn hối hận, Lục Ly một mực là tâm ma của nàng, lần này nàng vốn không muốn nhúng tay vào. Nhưng Bách Hoa Các muốn tìm về mặt mũi, nàng đành phải miễn cưỡng tùy quân xuất chiến.

Lại không ngờ cục diện sẽ biến thành thế này, nghĩ đến Bách Hoa Các có khả năng bởi vì trận chiến này mà bị diệt tộc, cả người Điệp Phi Vũ không khỏi lạnh run.

Không chỉ riêng mỗi bọn Cơ Mộng Điềm, Cơ Ngạo Tiên còn để một ít Nhân Hoàng tuổi trẻ len lén triệt thoái, bảo tồn thực lực cho Luân Hồi Cung. Chiến đấu giữa Địa Tiên với nhau, binh sĩ đi cùng không giúp được gì nhiều, tốt nhất vẫn nên lưu lại chút hỏa chủng thì hơn.

Phanh phanh phanh

Sĩ khí phía năm đại tộc rõ ràng xuống thấp không ít, Lục Nhân Hoàng chiến lực bưu hãn, đám Địa Tiên dưới tay Lục Ly cũng đều hung hãn không sợ chết, rất nhanh bên này đã chiếm cứ thượng phong. Nếu không phải có Dương trưởng lão và Lý trưởng lão của Thí Ma Điện gánh lấy, sợ rằng sớm đã tan tác.

Ầm!

Sau một nén hương, Lục Nhân Hoàng vung thương đâm chết một tên Địa Tiên Luân Hồi Cung. Lục Nhân Hoàng cảm ngộ được áo nghĩa hàn băng, một loại áo nghĩa cường đại dưới Hàn Băng Thâm Uyên, lúc tấn công nếu kẻ địch bị hàn đông đông kết, về cơ bản chỉ còn nước chờ chết.

Có được Thần Khải cấp chín tối cao, trong hàng ngũ Địa Tiên, Lục Nhân Hoàng gần như là tồn tại vô địch. Không ai có thể đánh giết hắn, cùng lắm là chỉ chấn thương, công kích của hắn lại sắc bén như thế, một đối một có thể quét ngang bất cứ Địa Tiên nào tại trường.

Ầm ầm.

Hai tên Địa Tiên bị năm tên Địa Tiên thủ hạ Lục Ly liên thủ kích trúng, một người trọng thương, một người trực tiếp chiến tử, thế cục triệt để sáng tỏ.

Nếu Nhị điện chủ còn không quay về cứu viện, chỉ chưa đến ba nén hương sau, bọn Cơ Ngạo Tiên Dương trưởng lão đều sẽ bị giết sạch.

Dương trưởng lão bị một tên Địa Tiên Ma Hoàng Giới thủ hạ Lục Ly đánh bay, trong miệng phun ra một búng máu tươi, hắn quét nhìn toàn trường một lượt, sau đó đành chịu lấy ra một chiếc ngọc phù, bóp nát thông báo cho Nhị điện chủ.

Nhị điện chủ đã rời cách Luân Hồi Thành mấy trăm dặm, mỗi lần hạt châu bị hắn bổ trúng lại sẽ đánh bay đi. Đồng thời Lục Ly bắt đầu điều khiển hạt châu bay múa tránh né, dần dần kéo ra khoảng cách vài trăm dặm.

Bình Luận (0)
Comment