Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không lên tiếng, chỉ im lặng chờ Lục Nhân Hoàng ra lệnh, Lục Nhân Hoàng lại không khỏi có chút băn khoăn. Lục Ly và Lục Ly không có mấy cảm tình đối với Lục gia, nhưng hắn dù sao cũng sinh ra lớn lên ở đây, không nỡ tự tay đâm đồng bào huynh đệ cha chú. Hơn nữa thanh danh như thế không dễ nghe, hắn không muốn Lục Ly Lục Linh mang theo tiếng xấu cả đời.
Hưu!
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng xé gió, tiếp sau có tiếng Địa Tiên được Lục Ly lưu lại bên ngoài quát vọng vào:
- Dừng lại, nếu không giết không cần luận!
Thần niệm đám người Lục Ly quét đi ra, Bát trưởng lão thấy được người đến, lập tức đại hỉ, Lục Chính Đàn và bọn Lục Phong Hỏa cũng lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
Người tới Lục Ly thấy rất lạ mặt, tựa hồ chỉ mới gặp qua một lần, hình như là một trong những trưởng lão của Thí Ma Điện. Lục Nhân Hoàng hiển nhiên nhận ra người này, nhắc khẽ với Lục Ly:
- Đó là Tam thái công của ngươi, để hắn vào đi.
- Tam thái công?
Lục Ly thoáng ngạc nhiên, thái công... vậy chính là thế hệ tiền bối của Lục Chính Đàn, bối phận ngang với Ngũ thái công.
Lục Ly vung tay lên, một tên Địa Tiên sau lưng bay vút ra, Địa Tiên phía ngoài lập tức thả cho vào, một vị lão giả lông mày trắng bay vụt đến.
Lão giả dừng ở bên ngoài Trưởng Lão Đường, Ngũ thái công tiến ra nghênh đón, nói:
- Tam ca!
Lục Nhân Hoàng dẫn đám Lục Ly đi ra, bọn Lục Chính Đàn cũng đi theo, Lục Nhân Hoàng và mấy người Lục Ly chắp tay nói:
- Gặp qua Tam gia gia!
- Tam thúc!
Lục Chính Đàn khom lưng hành lễ, hai hàng lông mày thoáng giãn ra, Tam thái công trở về đúng lúc như thế, khẳng định là mang theo lệnh trưởng lão chấp pháp đến xử lý tranh chấp ở Lục gia.
Lục gia còn sót lại mấy vị lão quái ở Thí Ma Điện, thực lực và uy vọng cao nhất tự nhiên chính là trưởng lão chấp pháp, tiếp sau chính là vị Tam thái công này. Tam thái công trở lại, tự nhiên không ai dám nói gì, Lục Nhân Hoàng hẳn cũng sẽ không dị nghị.
Tam thái công đảo mắt quét nhìn chúng nhân một lượt, sau đó lạnh giọng nói:
- Ta phụng lệnh trưởng lão chấp pháp tới điều giải sự vụ Lục gia, các ngươi còn nhận trưởng lão chấp pháp và lão phu không? Nếu không nhận, lão phu lập tức đi ngay, tuyệt không nhúng tay vào sự vụ Lục gia nữa.
Tam thái công rất có tính cách, nói rõ mọi người liệu có muốn nghe hắn điều giải hay không? Không nghe lập tức đi ngay. Bọn Lục Chính Đàn cầu còn không được, không ngừng khom lưng biểu thị nghe theo lệnh của Tam thái công.
Lục Nhân Hoàng lại không lên tiếng mà quét mắt nhìn về phía Lục Ly và Lục Linh, rốt cuộc chuyện của hắn không tính là gì, chủ yếu là con trai con gái bị ủy khuất, lần này trở về chính là vì lấy lại công đạo cho hai người.
Lục Linh nặng nhất hiếu đạo, khẽ gật đầu với Lục Nhân Hoàng, ý là để Lục Nhân Hoàng toàn quyền làm chủ. Lục Ly nghĩ nghĩ liền cũng khẽ gật đầu, không để Lục Nhân Hoàng quá khó xử.
Lúc này Lục Nhân Hoàng mới khom lưng nói:
- Nhân Hoàng tự nhiên là nhận Tam gia gia, xin Tam gia gia chỉ thị.
Tam thái công không chỉ đại biểu cá nhân hắn, mà còn đại biểu trưởng lão chấp pháp, đó là chỗ dựa lớn nhất của Lục gia, là ông nội ruột thịt của Lục Nhân Hoàng. Dù nộ khí trong lòng Lục Nhân Hoàng rất lớn, hắn cũng không dám cái gì đều không nghe, trực tiếp giết người được.
Tam thái công khẽ gật đầu, lần nữa đảo mắt một vòng nói:
- Chuyện ở Lục gia trưởng lão chấp pháp đã hiểu rõ đầu đuôi, bao quát cả chuyện của Chính Dương, chuyện Nhân Hoàng ở Bắc Mạc sự và ân oán giữa Lục Ly Lục Toan, cũng bao gồm cả chuyện xảy ra gần đây.
Ánh mắt Tam thái công bỗng chốc trở nên âm hàn, lạnh giọng nói:
- Huynh đệ tương tàn, đây là tội lớn, những chuyện này Chính Đàn ngươi phải gánh trách nhiệm chủ yếu, dẫn đến cục diện hôm nay cũng là cái sai của ngươi, ngươi có nhận tội không?
Lục Chính Đàn cắn răng, cúi đầu xuống trầm giọng nói:
- Chính Đàn biết sai!
- Biết sai là tốt!
Tam thái công gật đầu nói:
- Ý trưởng lão chấp pháp là để ngươi và Lục Thiên Đế đi Thí Ma chiến trường, tái tạo linh hồn, sau đó gia nhập Chiến Đường, giữ lại thân thể đi đối chiến dị tộc lập công chuộc tội, hai người các ngươi có bằng lòng không?
- Ách...
Lục Chính Đàn và Lục Thiên Đế khẽ biến sắc, đi Thí Ma Điện thì không sao, nhưng tái tạo linh hồn, bằng với chết đi một lần, mất sạch toàn bộ ký ức trước đây.
Hơn nữa gia nhập Chiến Đường bằng với cửu tử nhất sinh, bốn tộc đang áp sát, Tộc Vương Ma tộc đột phá cảnh giới Ma Thần, một khi gặp phải tất chết không nghi ngờ.
Lục Thiên Đế nhìn sang Lục Chính Đàn, kẻ sau cắn răng hỏi:
- Tam thái công, hai người chúng ta đi Thí Ma chiến trường cũng được, nhưng mấy người Phong Hỏa Liên Thiên Lục Toan Lục Nghê thì sao?
- Ngươi đừng để ý tới bọn hắn, ta chỉ hỏi các ngươi có nghe lệnh hay không?!
Tam thái công quát lớn, trên thân tràn ra nộ ý. Tam thái công đã tái tạo linh hồn nhiều năm, đối với đám người Lục Chính Đàn không có quá nhiều cảm tình, lúc này thấy Lục Chính Đàn còn không biết tiến thoái, tự nhiên không giấu được phẫn nộ.
- Được rồi!
Lục Chính Đàn cười lên đắng chát, nói:
- Chúng ta đi Thí Ma chiến trường!
- Tốt!
Tam thái công quét mắt nhìn sang đám người Lục Phong Hỏa Lục Toan, quát khẽ nói:
- Ý trưởng lão chấp pháp là các ngươi đều có tội, dựa theo tộc quy Lục gia vốn nên xử tử. Nhưng lúc này bốn tộc áp sát, tốt nhất không nên giết chóc, bởi thế hắn đề nghị lưu vong các ngươi mười năm ở Thiên Ma Đảo, nếu còn có thể sống sót đi ra thì tới Thí Ma chiến trường lập công chuộc tội. Mặt khác từ hôm sau về sau, toàn bộ các ngươi sẽ bị khu trục ra khỏi Lục gia, sau này không còn là con em Lục gia nữa, các ngươi có phục không?
Hoa!
Toàn trường ồ lên, lưu vong Thiên Ma Đảo mười năm thì cũng thôi, sau này còn sống ra ra, lại lập tức bị đưa đến Thí Ma chiến trường. Quan trọng hơn là tất cả đều bị khu trục khỏi Lục gia, sau khi chết không có tư cách tiến vào Anh Hồn Đường, không thể nào tiếp nhận tử tôn hậu bối cúng bái!
Điều này đối với ai mà nói cũng là xử phạt vô cùng tàn nhẫn, rất nhiều người cảm thấy như thế còn khổ sở hơn là trực tiếp chém giết bọn hắn ngay bây giờ.