Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy người Lục Ly lại vẫn mặt không biểu tình, xử phạt như vậy tính là công bằng. Nếu không xử phạt như vậy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Trưởng lão chấp pháp làm vậy thật ra là đang giữ mạng cho đám người kia, đương nhiên sau này có thể sống sót được hay không, vậy thì phải xem thực lực và vận khí của bọn họ.
Lục Linh nhếch môi cười lệnh, theo ý nàng, tất cả đám người kia đều nên chém tận giết tuyệt. Dù lưu vong Thiên Ma Đảo hay đi Thí Ma chiến trường, tuy rất nhiều người sẽ bước lên tử lộ, nhưng tuyệt đối vẫn có cá lọt lưới.
- Lăn tăn cái gì?
Tam thái công chợt quát, cả giận nói:
- Nếu còn không phục, các ngươi có thể lập tức rời khỏi Thần Khải Thành, chuyện sau đó ta và trưởng lão chấp pháp tuyệt đối không quản.
Chúng nhân lập tức ngậm miệng, Lục Ly thấy rất nhiều người vẫn có vẻ không phục, lập tức cười ha hả nói:
- Thế này đi, nếu ai không phục thì cứ rời đi ngay bây giờ, ta cam đoan trong vòng mười ngày không truy sát, có thể đào tẩu được hay không tùy vào vận khí của các ngươi, thế nào?
Bá bá bá!
Chúng nhân biến sắc, mười ngày có thể trốn được rất xa, nhưng Thần Châu đại địa tuy lớn, bọn hắn lại trốn được đi đâu? Nếu Lục Ly thật muốn truy sát, bọn hắn có thể bỏ chạy đến chỗ nào? Trừ phi tìm kiếm một tiểu thế giới nào đó, đồng thời quan bế thông đạo, cả đời chết già ở bên trong.
Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên nhếch môi định nói gì đó, Lục Toan lại cắn răng chắp tay nói:
- Chúng ta phục tùng lệnh của trưởng lão chấp pháp, nguyện ý đi Thiên Ma Đảo.
Phong luân thủy chuyển, trước kia Lục Ly từng bị phán lưu vong Thiên Ma Đảo, giờ đến lượt đám người Lục Phong Hỏa Lục Toan. Mặc dù trong lòng bọn hắn rất không cam tâm, nhưng lại chỉ có thể cường hành đè xuống, bằng không kết cục chờ đợi bọn hắn sẽ là bị chém giết vô tình.
Tam thái công thấy chúng nhân không có dị nghị mới đảo mắt nhìn về phía Lục Nhân Hoàng dò hỏi:
- Làm như thế, Nhân Hoàng, các ngươi có dị nghị gì không?
Lục Nhân Hoàng khá là hài lòng, dù sao chính tay đâm giết đồng tộc hắn làm không được, thế là nhìn sang Lục Linh, Lục Linh dù có dị nghị lại cũng không dám ngỗ nghịch ý tứ Lục Nhân Hoàng.
Chẳng qua, lúc Lục Nhân Hoàng quét mắt nhìn sang Lục Ly, Lục Ly lại mở miệng nói:
- Ta có dị nghị!
- Hả?
Ánh mắt chúng nhân đổ dồn về Lục Ly, hiện tại thân phận địa vị Lục Ly đã khác, nếu hắn muốn chém tận giết tuyệt, sợ rằng Lục Nhân Hoàng hay trưởng lão chấp pháp đều ngăn không được.
Lục Ly đảo mắt nhìn về phía Lục Toan nói:
- Người này không thể đi Thiên Ma Đảo, ta đề nghị tái tạo linh hồn hắn, sau đó đưa đi Thí Ma chiến trường giết địch chuộc tội. Tâm địa người này quá mức ác động, nếu các ngươi không đồng ý, ta đành phải tự tay đánh chết hắn!
Giờ trong tay Lục Ly có Thiên Tà Châu, còn có một đám Địa Tiên, căn bản không cần kiêng sợ bọn Lục Chính Đàn. Nếu sau này còn dám mưu hại, hoặc nảy sinh ý đồ xấu, hắn tiện tay liền có thể bóp chết.
Nhưng riêng Lục Toan lại khác, Lục Toan tâm địa ác độc, lại mưu lược nghịch thiên, sánh ngang với Lục Linh. Lục Ly không muốn thả một con rắn độc như vậy tiềm phục ở bên ngoài, tùy thời nhìn chằm chằm mình.
Tái tạo linh hồn, bằng với chết đi một lần, mọi ân oán trước kia đều sẽ quên mất. Hơn nữa gia nhập Chiến Đường đi đối chiến với bốn tôc, lấy chút chiến lực ấy của hắn, tám chín phần mười sẽ chết ở bên trong.
Lục Toan là đứa con trai Lục Phong Hỏa đặt nhiều kỳ vọng nhất, nghe vậy sắc mặt hắn bỗng chuyển vẻ hung tợn, như sói đói nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Lục Ly, ngươi đừng phá đáng, nhất định cứ phải muốn đuổi tận giết tuyệt?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lên giễu cợt, nói:
- Thật muốn chém tận giết tuyệt, ai trong các ngươi có thể ngăn cản được ta? Dù có là Nhị điện chủ đến đây, ta cũng giết các ngươi như giết heo giết chó. Nếu không phải nể mặt phụ thân, tất cả các ngươi đều phải chết! Một câu thôi, có đáp ứng hay không, không đáp ứng thì cứ khai chiến đi!
Tam thái công im lặng, không trách cứ Lục Ly ngỗ nghịch hay nói năng lỗ mãng, bởi vì Lục Ly có tư cách đó. Nếu Lục Ly không đáp ứng, dù hắn có ra tay giúp bọn Lục Chính Đàn cũng chẳng nghĩa lý gì.
Thần sắc Lục Chính Đàn thoáng ảm đạm, trên thân Lục Thiên Đế tràn ra sát khí ngút trời, nét mặt bọn Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên lại chất đầy vẻ u ám, giận đến độ cả người run lên. Nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, hiện tại Lục Ly có được lực lượng như thế, dù trưởng lão chấp pháp và Nhị điện chủ có tới, Lục Ly muốn giết người, ai cũng không ngăn được!
Tròng mắt Lục Toan thoáng lấp lóe, ánh mắt lộ ra một tia tuyệt vọng, nét mặt biệt khuất cắn răng nói:
- Được rồi, ta đi Thí Ma Điện!
Lục gia bởi vì chấp pháp trưởng lão phái tam thái công can thiệp, đã biến thành một mảnh huyết tinh. Dựa theo ý nghĩ ban đầu của Lục Ly và Lục Linh, ít nhất sẽ có một nhóm người bị chém giết, nhất định đám người Lục Chính Đàn, Lục Phong Hỏa, Lục Toan phải chết.
Trải qua Thí Ma Điện cải tạo linh hồn, sau đó gia nhập Chiến Đường tiến vào Thí Ma chiến trường, trên căn bản không khác gì việc chết. Cho dù may mắn sống sót, cũng sẽ bởi vì ký ức không còn mà tương đương với một lần trùng sinh, biến thành người khác.
Chấp pháp trưởng lão là tộc vương đời trước của Lục gia, là chỗ dựa lớn nhất của Lục gia, không ai dám ngỗ ngược mệnh lệnh của hắn. Quan trọng nhất là Lục Nhân Hoàng không muốn thủ túc tương tàn, gà nhà bôi mặt đá nhau, Lục Ly và Lục Linh rất tôn trọng Lục Nhân Hoàng, nên không dám làm loạn.
Nếu nói từ nhỏ đến lớn Lục Linh và Lục Ly không có hận ý đối với Lục Nhân Hoàng thì đó là giả. Nhưng nghĩ đến Lục Nhân Hoàng vì cứu mẫu thân, đã một mình đợi ở dưới hàn băng thâm uyên mười mấy năm, hơn nữa còn xuất hiện ở thời khắc quan trọng nhất, oán hận những năm này của hai người liền tiêu tán hết.
Lục Chính Đàn, Lục Thiên Đế và Lục Toan bị tam thái công mang đến Thí Ma Điện, ngũ thái công tự mình nhốt đám người Lục Phong Hỏa vào ngục, trở về sẽ đưa đến Thiên Ma Đảo lưu vong mười năm.