Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1147 - Chương 1135: Bí Mật Răng Thú

Bất Diệt Long Đế Chương 1135: Bí mật răng thú

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Nhân Hoàng nhìn thoáng qua thần sắc Lục Linh, cười nhạt nói:

- Năm đó phụ thân chỉ định hôn sự cho ta, ta sinh lòng bất mãn, cuối cùng tức giận trốn đi, khiến phụ thân chịu kịch độc, cũng gián tiếp đẩy Lục gia đến kiếp nạn lần này. Cho nên... ta sẽ không quản hôn sự của Ly nhi và Linh nhi, nếu công tử tiểu thư gia tộc các ngươi tự nhận là xuất sắc, vậy thì có thể chủ động theo đuổi, ha ha ha!

Lục Ly và Lục Linh nghe được lời nói của Lục Nhân Hoàng... Nội tâm đều thở phào nhẹ nhõm, nếu như Lục Nhân Hoàng thật sự chỉ định một mối hôn sự cho Lục Linh. Không biết sau này hai người sẽ phát sinh xung đột gì, cũng may Lục Nhân Hoàng không tính là cổ hủ.

Công tử mấy đại gia tộc phía dưới nóng lòng muốn thử, ánh mắt nhìn Lục Linh đều trở nên nóng bỏng. Không nói tới chiến lực và thế lực của Lục Linh, mà chỉ tính dung mạo của nàng đã là tuyệt đỉnh, có thể lấy được giai nhân như thế, chỉ sợ giảm thọ ngàn năm cũng đáng.

Hơn nữa thiếu phủ chủ Lam Sư Phủ, đột phá Nhân Hoàng chi cảnh, bộ dạng quả thật anh tuấn phong lưu. Từ nhỏ đã sinh ra khí độ phi phàm của đại gia tộc, có thể nói toàn bộ phía Đông, người có thể xứng đôi với Lục Linh chỉ có hắn, nên trong khoảng thời gian ngắn hăng hái, sinh ra hào khí.

- Thiếu tộc trưởng!

Đột nhiên một vị ngoại đường trưởng lão Lục gia đứng lên, ánh mắt quăng về phía Lục Phi Tuyết, rồi khom mình hành lễ với Lục Nhân Hoàng, nói:

- Tại hạ có một đứa con, là một tên tình si, vẫn luôn ngưỡng mộ Phi Tuyết tiểu thư. Những năm này vì Phi Tuyết tiểu thư chưa từng đón dâu, Phi Tuyết tiểu thư cũng biết khuyển tử, lão phu vì khuyển tử, cả gan cầu hôn với thiếu tộc trưởng, hy vọng khuyển tử có thể cưới được Phi Tuyết tiểu thư...

“...”

Lục Ly trợn mắt, có một chút không biết nói gì, hôm nay đám lão quái vật này điên rồi sao? Coi Lục Linh và Lục Phi Tuyết trở thành hàng hóa, sau khi bình định chiến sự muốn luận công nhận thưởng? Phân chia nữ nhân Lục gia?

- Vậy sao?

Lục Nhân Hoàng có một chút động tâm, hắn đã nghe nói sự tình Lục Phi Tuyết rồi, hơn nữa hết sức đồng cảm với vận mệnh bi thảm của muội muội mình. Hiện tại đám người Thiên Thần Phủ bị bắt rồi, nếu như hiện tại có thể tìm kiếm cho Lục Phi Tuyết một hôn sự tốt, ngược lại cũng có thể an ủi tâm hồn bị thương của nàng.

- Phi Tuyết ý của muội như nào?

Lục Nhân Hoàng quyết định dò xét tâm ý của Lục Phi Tuyết một chút trước, nếu như được sẽ tác hợp. Sắc mặt Lục Phi Tuyết hơi thay đổi, cắn răng lại không nói chuyện.

- Thiếu chủ!

Đột nhiên Minh Vũ ngồi ở phía sau Lục Ly đỏ mặt đứng dậy, Lục Ly hơi kinh ngạc, quay đầu lại nhìn hắn nói:

- Minh Vũ, có việc gì vậy?

Minh Vũ liếc mắt nhìn Lục Phi Tuyết một cái, đột nhiên nặng nề quỳ một gối xuống nói:

- Thiếu chủ, thuộc hạ và Phi Tuyết tình đầu ý hợp, hai bên tình nguyện, xin thiếu chủ tác thành.

- Hả?

Lục Ly và Lục Linh liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có chút loạn rồi...

Lục Phi Tuyết là tiểu cô của mình, Minh Vũ là thủ hạ trung thành của mình, cảm giác đầu tiên của Lục Ly là có chút tức giận. Bởi vì trên danh nghĩa Lục Phi Tuyết là chủ tử của Minh Vũ, làm sao người hầu có thể phạm thượng, mơ ước chủ nhân chứ?

Thế nhưng Lục Ly chỉ ngẩn ra một lát, sự tức giận trong nội tâm cũng dần dần tiêu tán, Minh Vũ đi theo mình nhiều năm, mặc dù trên danh nghĩa là người hầu, nhưng kỳ thực không khác biệt với huynh đệ là mấy.

Quan trọng nhất là hắn không đơn phương cầu hôn, mà hắn nói là hai bên nguyện ý, nếu quả thật là như thế, cũng không phải không thể thành toàn.

Ánh mắt Lục Ly khôi phục lại sự bình tĩnh, nhìn về phía Lục Phi Tuyết, sau khi nhìn thấy sắc mặt đỏ bừng của Lục Phi Tuyết, nội tâm càng có nắm chắc.

- Minh Vũ?

Lục Nhân Hoàng thì có một chút tức giận, năm đó hắn đi ngang qua Thiên Đảo Hồ, thấy Minh Vũ có chút tư chất, nên đã tùy ý ban cho Minh Vũ một chút linh tài, chỉ điểm một phen. Nếu như năm đó không có hắn giúp đỡ, không biết lúc này Minh Vũ còn đang ở chỗ nào? Hiện lại lại mơ ước muội muội của mình?

Minh Vũ rất thông minh, không có cầu tình Lục Nhân Hoàng, mà cầu tình Lục Ly. Quả thật địa vị lúc này của Lục Ly rất cao, có thể làm chủ, nếu không cầu thì chẳng cần cầu nữa.

Lục Ly và Lục Linh liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có quyết định, Lục Ly nhìn thoáng qua sắc mặt Lục Nhân Hoàng, đứng dậy phất tay nói:

- Minh Vũ, không biết trên dưới, nơi đây là chỗ nào? Có phần ngươi nói chuyện sao, đi xuống, trở về rồi lại nói!

Lục Ly ngoài mặt khiển trách, nhưng thực ra là đang bảo vệ Minh Vũ, nếu không chọc giận tới Lục Nhân Hoàng, chuyện này sẽ thất bại. Sao Minh Vũ có thể không nghe ra ý tứ của Lục Ly, vội vàng quỳ một gối xuống nói:

- Thuộc hạ biết sai, thuộc hạ sẽ trở về đóng cửa tự ngẫm.

Minh Vũ sải bước đi ra ngoài, vẻ mặt ảm đạm, nội tâm lại là vui mừng, nghe ý tứ của Lục Ly, chuyện này có hi vọng?

Hắn là gia nô Lục gia, nhưng lại có thể cưới được Lục Phi Tuyết, chuyện này ở các gia tộc khác căn bản là không có khả năng phát sinh, lúc này lại thấy hi vọng...

Vị ngoại đường trưởng lão kia thấy Lục Ly nói như thế rồi, nội tâm khẽ thở dài, xem ra chuyện này không được rồi, sợ là con trai đã định trước là độc thân cả đời.

Liên tiếp cầu hôn hai lần đều thất bại, nhưng sự nhiệt tình của nhóm người lại không giảm, vì sao?

Vì lúc này ba người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Lục Linh không chỉ là người nắm quyền Lục gia, mà càng là cường giả có thể chống lại Thí Ma Điện. Lục Ly Lục Linh trẻ tuổi như thế, Lục Nhân Hoàng mới chỉ hơn bốn mươi, cho ba người thêm mấy chục năm thời gian, thống nhất đại lục cũng không phải là không có khả năng.

Nếu như lúc này làm đám hỏi với Lục gia, nhất định tương lai là hoàng thân quốc thích, gia tộc cũng có thể vì vậy mà vinh quang vạn năm, mượn uy phong Lục gia lên như diều gặp gió, cuối cùng trở thành một cái siêu cấp đại thế lực.

Cho nên vị ngoại đường trưởng lão kia hơi dừng một chút, lần nữa đứng lên nói:

- Thiếu tộc trưởng, lão phu có một đứa cháu gái, dung mạo tuyệt trần, hiền lương thục đức, cảnh giới cũng đạt tới Quân Hầu cảnh, coi như không tệ. Nàng ngưỡng mộ Ly thiếu gia đã lâu, không biết...

Bình Luận (0)
Comment