Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Nhân Hoàng cười nhạt, không cho là đúng, Bát trưởng lão nóng nảy, vội vàng đứng lên nói:
- Khương các chủ không nên nổi giận, chuyện gì cũng từ từ. Lục Ly, giọng điệu của ngươi không thể khá hơn một chút sao?
Cuối cùng Lục Nhân Hoàng giả bộ nhìn thoáng qua Lục Ly, khiển trách:
- Lục Ly, tại sao nói chuyện cùng trưởng bối như vậy? Nhanh nói xin lỗi với Khương thúc thúc ngươi đi. Vô Ngã, ngươi thật là, đã lớn tuổi như vậy rồi, còn tức giận với vãn bối. Con gái tự có phúc của con gái, vãn bối các nàng đã không có ý kiến, ngươi dính vào làm gì? Đây không phải là đang nói sao? Có lời gì không thể từ từ nói.
Lục Ly vội vàng khom người nói:
- Khương thúc thúc không nên tức giận, là Lục Ly không đúng, xin thứ lỗi!
Cha con Lục Nhân Hoàng Lục Ly vừa ca vừa sướng, khiến Khương Vô Ngã sầm mặt lại. Hai người nói tới nói lui nhưng không có bất kỳ nhượng bộ nào, mặt ngoài nói xin lỗi nhưng thật ra là đang không tiếng động nói cho Khương Vô Ngã biết đây là điểm mấu chốt, ngươi cần phải nói chuyện, không nói cũng phải nói...
Nội tâm các trưởng lão Khương gia hết sức nhức nhối và không biết nói gì, nhưng bọn hắn có thể làm sao? Trước kia Lục Ly là một con kiến hôi, Khương gia vê nặn như thế nào đều được. Hiện tại Khương gia đối với Lục Ly mà nói, vê nặn như thế nào cũng được.
Cuộc chiến Luân Hồi Thành, Khương gia đã hoàn toàn đắc tội nhị điện chủ, đắc tội rất nhiều đại thế lực, nếu như không gắt gao ôm lấy bắp đùi Lục Ly, sợ là vài phút đồng hồ sẽ bị huỷ diệt.
Địa thế còn mạnh hơn người!
Đám trưởng lão luôn miệng khuyên bảo, xin Khương Vô Ngã bớt giận, đương nhiên cũng có trưởng lão mượn cơ hội khiển trách Lục Ly. Thời cơ tốt như vậy không uy phong một chút, sau này đợi Lục Ly thống nhất thiên hạ, còn ai dám khiển trách hắn?
- Các ngươi nói đi, ta mặc kệ!
Khương Vô Ngã vẫn không bỏ được thể diện, ánh mắt nhìn lướt qua Khương Nghê Quân, ý bảo hắn hung hăng dọa nạt Lục gia một chút, rồi xoay người rời đi.
Lục Nhân Hoàng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ngươi đi hỏi thăm Ỷ Linh một chút đi, sự tình nơi đây để chúng ta nói chuyện.
Tính cách Lục Ly bướng bỉnh, không thích hợp đàm phán. Nếu Khương Vô Ngã đi rồi, rõ ràng đã chấp nhận điểm mấu chốt của Lục Ly, quyết định nhượng bộ, chuyện kế tiếp là hắn nói chuyện với Khương gia.
- Được!
Lục Ly không thích loại đàm phán này, cảm giác giống như là bán vợ bán con vậy, hắn dứt khoát đi ra ngoài, ở dưới sự dẫn dắt của Khương Hoằng đi tới biệt viện của Khương Ỷ Linh.
Khương Vô Ngã và Lục Ly vừa đi, không khí đàm phán liền khá hơn nhiều. Khương Nghê Quân đại biểu Khương gia bắt đầu dùng công phu sư tử ngoạm, đưa ra rất nhiều điều kiện.
Những điều kiện này Khương Nghê Quân nói ra rất thuận miệng, rõ ràng là Khương gia đã sớm thương nghị rất nhiều lần, làm xong chuẩn bị bắt chẹt Lục gia.
Lục Nhân Hoàng và Bát trưởng lão đã sớm có chuẩn bị, chỉ cần có thể nhượng bộ, sẽ nhượng bộ, không thể nhượng bộ thì kiên quyết không nhượng bộ.
Lục Nhân Hoàng lực mạnh khí đủ, hiện tại Lục gia có thể chống lại Thí Ma Điện, Khương gia chỉ có thể nương tựa vào Lục gia, đây chính là điểm mạnh của Lục gia.
Huống chi với tính cách của Khương Ỷ Linh, Khương gia không dám ép nàng quá, cho dù Khương gia không nhượng bộ chuyện này như nào, cuối cùng cũng sẽ thành.
Đương nhiên, nếu như Lục gia cũng cần mặt mũi, ồn ào đối cứng, vậy ngày đại hôn Khương gia không đưa người đến, thì Lục gia chỉ có thể mất mặt.
Lục Nhân Hoàng vẽ ra rất nhiều bánh nướng cho Khương gia, ví dụ như sau này Lục gia nhất thống thiên hạ, có thể mang Bắc Man, Tây Vũ Đại Địa, Nam Vu Đại Địa, Đông Doanh đại địa, bất kỳ một mảnh đại địa nào ban cho Khương gia, để Khương gia phát triển lớn mạnh...
Cái này thoạt nhìn rất mê người, khả năng cũng rất lớn, nhưng dù sao cũng là gặp nạn dễ thấy ảo giác. Hơn nữa, bốn khối đại địa kia đều là hoang vu chi địa, Thần Châu đại địa mới là trung tâm Đấu Thiên Giới, Khương gia ở Trung Châu nhiều năm, đối với những mảnh đại địa kia cũng không phải là rất hiếm lạ.
Sau một phen cò kè mặc cả, nói chuyện từ sáng sớm đến tận buổi tối, rốt cục mới định xong sự tình. Trình báo cho Khương Vô Ngã, mặc dù hắn không hài lòng, nhưng chỉ có thể chấp nhận.
Ba kiện bán thần khí, biến thành sáu kiện, Lục Ly có rất nhiều bán thần khí nên cảm thấy không sao cả. Linh tài lúc đầu cũng tăng mấy lần, mặt khác còn có một chút thượng cổ bí thuật, cộng thêm sau khi thống nhất Đấu Thiên Giới sẽ mang Tây Vũ Đại Địa, Nam Vu Đại Địa ban cho Khương gia, lần này Khương gia thu hoạch không nhỏ.
Lục Ly ở trong biệt viện Khương Ỷ Linh uống trà, Bát trưởng lão tới đây báo điều kiện cho hắn, dù sao bán thần khí, linh tài và một ít điều kiện cũng cần Lục Ly định đoạt.
- Muốn sáu kiện bán thần khí? Còn nhiều linh tài? Nhiều điều kiện như vậy? Bọn họ thật sự bán ta được một cái giá tốt...
Khương Ỷ Linh nghe xong bẩm báo, mặt đẹp thoáng rét lạnh, chân mày lá liễu nhảy lên muốn phát tác. Lục Ly lại kéo tay nàng nói:
- Nàng là một người phụ nữ, còn chưa có xuất giá cánh tay đã hướng ra ngoài. Điều kiện của bá phụ và Khương gia không hề quá phận, đừng nói chút đồ vật này, những yêu cầu này, cho dù gấp mấy lần nữa ta cũng sẽ không do dự, dù sao... Ta cưới cũng là bảo vật vô giá của Khương gia!
Khương Ỷ Linh nghe được lời nói của Lục Ly, mặt mày liền hớn hở lên, nàng đợi Bát trưởng lão đi xuống, lập tức dính vào người Lục Ly như một con mèo, cười tươi nói:
- Lục Ly, ngươi đừng tưởng rằng kể một ít chuyện tình động lòng người là có thể lừa ta. Nói một chút đi... Bạch Hạ Sương là chuyện gì xảy ra? Cưới Thu Tuyết còn muốn của hồi môn là một người muội muội sao? Có phải còn muốn lấy Yên phu nhân làm của hồi môn hay không? Mẫu ~ nữ ~ tỷ ~ muội ~ hoa, ngươi thật biết chơi đấy...
Mặc dù Khương Ỷ Linh cười rất ngọt ngào, nhưng ngữ khí lại lạnh đến mức làm cho phía sau lưng Lục Ly phát rét. Khóe miệng hắn lộ ra vẻ khổ sở, quả nhiên tề nhân chi phúc không phải người bình thường có thể hưởng.