Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nhân Hoàng, chắc phải có hơn hai mươi năm không tới Linh Lung Đảo rồi nhỉ? Nhớ năm đó hai ta chiến đấu ở trên Linh Lung Hồ, nâng ly ba trăm chén. Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã hơn hai mươi năm.
- Ha ha ha.
Lục Nhân Hoàng cười lớn, cảm khái nhìn Lục Ly một cái nói:
- Năm tháng khiến người ta già, người mới thay người cũ, Vô Ngã, chúng ta đều già rồi.
- Đúng vậy!
Khương Vô Ngã đồng ý gật đầu, thở dài nói:
- Qua mấy năm nữa, chiến lực chúng ta đều bị con cái của mình vượt qua, những lão già như chúng ta phải cố gắng, xin mời.
Nhóm người tiến vào trong đại điện, bên trong đã sớm bày xong tiệc rượu, đại gia tộc quan trọng nhất là thể diện, tự nhiên trên phương diện lễ tiết sẽ không có lỗi.
Lục Ly hết sức biết điều, luôn luôn lấy Lục Nhân Hoàng làm đầu, trên căn bản không nói lời nào, có người mời rượu sẽ lễ độ uống cạn, có người khen ngợi thì khiêm nhường như thiếu niên xấu hổ. Cảm giác hắn không phải cường giả uy chấn bát phương, có thể chống lại nhị điện chủ, mà là một thiếu niên e ngại đi theo phụ thân đến cầu hôn.
Lục Ly nể mặt như thế, Khương Vô Ngã và một đám lão quái vật Khương gia hết sức hài lòng, cảm giác trên mặt có ánh sáng, trong đại điện cụng chén nâng ly, vô cùng náo nhiệt.
Rượu qua ba tuần, nên nói chuyện chính sự rồi.
Bát trưởng lão đại biểu Lục gia chính thức cầu hôn với Khương gia, hơn nữa đưa ra vô số sính lễ. Bán thần khí ba kiện, trong đó có hai kiện là chiến giáp, khiến đám người Khương gia xem đến u mê, từ lúc nào mà lại giàu như vậy?
Những bán thần khí này đương nhiên là Lục Ly lấy ra, Lục Ly còn lấy ra vô số linh tài, đều là linh tài quý hiếm bên trong Hỏa Ngục, giá trị không ít.
- Nhiều tiền lắm của!
Các trưởng lão Linh Lung Các mặt mày hớn hở, nội tâm Khương Vô Ngã hơi động, nhưng mặt ngoài lại nhẹ như mây gió, hắn không có cho người nhận lấy sính lễ, mà dừng một thoáng nói:
- Nhân Hoàng, Ỷ Linh là con gái độc nhất của ta, hiện tại lại là tộc vương Khương gia. Nếu như gả đi Lục gia, sau này Khương gia phải làm sao? Các ngươi đã suy nghĩ qua cái vấn đề này chưa?
Chân mày Lục Nhân Hoàng nhăn lại, hắn đã sớm nghĩ tới, có thể Khương Vô Ngã sẽ cầm cái vấn đề này ra gây khó khăn, cho nên cũng không có vội vã mở miệng.
Lục Ly thấy Lục Nhân Hoàng không có ý mở miệng, đứng dậy chắp tay nói:
- Khương thúc thúc, chuyện này ta và Ỷ Linh đã thương lượng tốt rồi, sau khi chúng ta có con sẽ chọn một đứa theo họ Khương, sau này có thể giao cho Khương gia bồi dưỡng.
- Ồ...
Đám trưởng lão nghị luận dồn dập, đề nghị này của Lục Ly cũng không tệ. Lục Ly thiên tư tuyệt đỉnh, Khương Ỷ Linh cũng không kém, khẳng định con cái sinh ra sẽ có thiên tư tung hoành, đứa bé này được Khương gia và Lục gia bồi dưỡng, nhất định có thể trở thành tuyệt thế cường giả.
- Hừ hừ.
Khương Vô Ngã có chút ý nghĩ khác, cho dù con của Lục Ly đổi sang họ Khương, thì nó vẫn là con trai Lục Ly. Nếu sau này con trai Lục Ly trở thành tộc vương Khương gia, vậy không phải Khương gia bị Lục gia thôn tính sao?
Chẳng qua là...
Trừ cái biện pháp này ra, thì còn có thể có biện pháp gì? Tính cách Khương Ỷ Linh không dễ ép, trực tiếp phản bội Khương gia thành hôn với Lục Ly, đến lúc đó thành công dã tràng.
Nếu không cách nào ngăn cản chuyện thành hôn, tự nhiên Khương Vô Ngã muốn giành càng nhiều lợi ích.
Những bán thần khí này là một loại lợi ích, linh tài là một loại lợi ích khác, thế nhưng so sánh với Khương Ỷ Linh mà nói... Còn thiếu nhiều.
Khương Ỷ Linh là thiên kiêu tương lai, Khương Ỷ Linh trưởng thành, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với sự phát triển trong tương lai của Khương gia. Đó là thứ Khương gia nên được, tương lai thiên kiêu gả vào Lục gia, Lục gia không bỏ ra chút máu nào, như thế làm sao được?
Bắt chẹt linh tài nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa, linh tài luôn có ngày tiêu hết, nếu muốn thu được lợi ích lâu dài, đầu tiên phải bảo đảm địa vị của Khương Ỷ Linh ở Lục gia.
Cho nên Khương Vô Ngã mở miệng nói:
- Chuyện con cái sau này hãy nói, hiện tại nói chuyện Ỷ Linh trước. Lục Ly, nghe nói ngươi chuẩn bị đồng thời cưới về hai người? Đều là chính thê sao? Ngươi cảm thấy chuyện này thích hợp không? Ỷ Linh là tộc vương Khương gia ta, thiên kiêu tương lai, vị trí chính thê còn phải chia với người khác, truyền đi ra ngoài mặt mũi Khương gia ta để ở đâu?
Mặc dù biết Khương Vô Ngã có thể gây khó khăn, nhưng không nghĩ rằng hắn cầm cái vấn đề này tới gây khó khăn.
Lục Ly có một chút nhức đầu, theo như thân phận địa vị của Bạch Thu Tuyết quả thực không có biện pháp so sánh với Khương Ỷ Linh. Bạch Thu Tuyết chẳng qua là tiểu thư một cái tiểu gia tộc Bắc Mạc, còn Khương Ỷ Linh là tộc vương Khương gia, địa vị khác biệt một trời một vực.
Nhưng trong lòng Lục Ly, Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết có địa vị ngang hàng, đều là người mà mình yêu, nếu như muốn phân chính thê thứ thê, Lục Ly tuyệt đối không đồng ý.
Hắn trầm ngâm một hồi, đứng lên nói:
- Khương thúc thúc thứ tội, kỳ thực lần này không phải cưới hai người về, mà là đồng thời cưới ba người về, còn có muội muội song sinh của Bạch Thu Tuyết là Bạch Hạ Sương nữa. Về phần chính thê thứ thê, ở trong lòng ta không có khác biệt, điểm này Khương thúc thúc đừng nói nữa. Nếu như ngãi vẫn còn yêu cầu có thể đưa ra, ta sẽ đáp ứng, tuyệt không hai lời.
- Xôn xao.
Lời nói của Lục Ly khiến toàn bộ đại điện đều oanh động, ngữ khí của Lục Ly quá cường ngạnh, căn bản không cho Khương gia nửa điểm mặt mũi. Ban đầu nói cưới về hai người, đã làm cho Khương gia cảm giác thấy rất mất mặt rồi, hiện tại lại muốn cưới về ba người? Hơn nữa ba người đều là chính thê, hơn nữa còn cứng rắn nói ra trước mặt mọi người, như này bằng với đánh mặt Khương Vô Ngã!
- Ha ha, yêu cầu, ta dám đưa ra yêu cầu gì?
Khương Vô Ngã lập tức nổi bão, đứng dậy lạnh nhạt nói ra:
- Người đâu, tiễn khách!
Một đám trưởng lão Khương gia luống cuống, nếu như Khương Vô Ngã đuổi đám người Lục Nhân Hoàng đi, sợ là Khương Ỷ Linh sẽ lập tức nổi bão? Đến lúc đó Khương Ỷ Linh bỏ trốn với Lục Ly, Khương gia sẽ mất cả người cả của.