Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1153 - Chương 1141: Tuế Nguyệt Thôi Nhân Lão

Bất Diệt Long Đế Chương 1141: Tuế nguyệt thôi nhân lão

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ánh mắt của hắn từ từ trở nên kiên định, khẳng định nói:

- Sương nhi, mặc dù nói như vậy có một chút vô sỉ, nhưng ta nghĩ vẫn nên nói cho nàng biết ta thích nàng, ta muốn cưới nàng làm vợ, cả đời bảo vệ chăm sóc nàng, không phải bởi vì nàng là muội muội Bạch Thu Tuyết, mà bởi vì nàng là... Bạch Hạ Sương!

Đột nhiên lúc này Lục Ly nghĩ thông suốt, đồ tốt phải quý trọng, rõ ràng mình có thể mang tới hạnh phúc cho Bạch Hạ Sương, vì sao phải băn khoăn nhiều như vậy, khiến mình và Bạch Hạ Sương cả đời đều đau khổ chứ?

Nếu như lần này buông tay mà nói... Hắn sẽ hối hận tự trách cả đời.

- Hả?

Thân thể mềm mại của Bạch Hạ Sương run lên, nước mắt lại là càng thêm mãnh liệt mênh mông...

- Các chủ có lệnh, giới nghiêm toàn thành, bất luận kẻ nào cũng không được tiến tới gần quảng trường, nếu không giết chết bất luận tội!

- Con dân trong thành tự mình trở về nhà, sau nửa canh giờ còn ở trên đường, lập tức bắt lại.

- Không phải con dân trong thành, lập tức ra khỏi thành hoặc là tiến vào khách sạn, người không nghe lệnh, giết chết bất luận tội!

Đột nhiên hôm nay trong Linh Lung Thành xuất hiện vô số cường giả và quân đội, dưới sự dẫn đội của từng đám trưởng lão Nhân Hoàng, quân đội khống chế toàn bộ thành trì, Linh Lung Thành bắt đầu giới nghiêm.

Trong một toà vương thành như thế, có bao nhiêu con dân và thương nhân du khách? Căn bản đếm không hết, trong thời gian ngắn ngủi muốn những người này chạy về nhà hoặc đuổi ra khỏi thành, có độ khó rất cao.

Bên trong thành một mảnh xôn xao, không biết xảy ra chuyện gì, rất nhiều người đang loạn chuyển ở trên đường, một ít thám báo gian tế thì tìm các loại lý do chuẩn bị ở lại trong thành.

Kết quả, đối mặt với bọn họ chính là giết chóc vô tình!

Các chủ Linh Lung Các, Khương Vô Ngã tự mình hạ lệnh, trưởng lão dẫn đội kích sát, sau khi đánh chết mấy trăm người, không ai dám lưu lại nữa.

Con dân trở về trong nhà, du khách thương nhân thám báo người ngoại lai hoặc là đi khách sạn, hoặc là ra khỏi thành.

Khương Ỷ Linh biến thành tộc vương Khương gia, nhưng các chủ Linh Lung Các vẫn là Khương Vô Ngã, Khương Ỷ Linh không có bất kỳ kinh nghiệm quản lý nào, để cho nàng đi thống lĩnh Linh Lung Các, rõ ràng không hợp lý.

Vô số thần niệm khóa chặt quảng trường bên trong thành, quảng trường bị quân đội bao vây từng tầng, một con muỗi cũng không bay lọt. Các con phố lớn phố nhỏ trong thành đều có minh vệ canh gác, nếu có người dám xằng bậy, sẽ lập tức bị kích sát.

- Oanh.

Sau nửa canh giờ, truyền tống trận bên trong thành sáng lên, truyền tống trận sáng ước chừng hai ba canh giờ, nội tâm rất nhiều người hơi động, đã đoán được khách tới là ai. Truyền tống lâu như thế, chỉ có thể là siêu cấp truyền tống trận trong các vương thành.

Quả nhiên...

Qua một lát sau, có chín bóng người ngưng hiện trong truyền tống trận, vô số thần niệm quét tới, thoải mái dò xét người tới.

Trong chín người có bốn người mọi người đều biết, một người trong đó chính là tộc vương Khương gia Khương Ỷ Linh, ba người khác mặc dù chưa từng thấy qua, nhưng nhìn qua bức họa thì chính là Lục Nhân Hoàng, Lục Ly và Bát trưởng lão Lục gia.

- Bái kiến tộc vương!

Bên trong quảng trường có một chút trưởng lão Khương gia chờ đợi, dẫn đội chính là người quen cũ của Lục Ly, Khương Dực trưởng lão, đám người Khương Hoằng Khương Hoa cũng ở bên trong.

Khương Dực hành lễ với Khương Ỷ Linh xong, lại dẫn đám người nhìn về phía Lục Nhân Hoàng và Lục Ly hành lễ nói:

- Bái kiến Nhân Hoàng đại nhân, Lục Ly công tử, Bát trưởng lão!

Lục Nhân Hoàng có một ít kiêu căng nhàn nhạt gật đầu, Lục Ly và Bát trưởng lão thì mỉm cười đầy mặt, Lục Ly gật đầu nói:

- Khương Dực, Khương Hoằng trưởng lão khoẻ, chư vị khoẻ.

Đám người Khương Dực Khương Hoằng nhìn thanh niên tuấn dật trước mắt, nội tâm đều hết sức phức tạp, hơn nữa sau khi thấy năm vị Địa Tiên đứng phía sau Lục Ly, lại càng cảm khái không ngớt.

Mấy tháng trước tứ tộc xâm phạm Bắc Mạc, Lục Ly ở trong lòng mọi người đã không khác người chết rồi.

Hình Mục âm thầm đưa tin khiến Khương gia không được trợ giúp Lục Ly, truyền tống trận nối liền Bạch Vân Thành Bắc Mạc bị phong ấn. Mọi người cho rằng đời này không bao giờ có bất kỳ qua lại gì với Lục Ly nữa, không nghĩ rằng hôm nay Lục Ly lại tới Linh Lung Thành, lần này còn cần mười mấy vị trưởng lão Khương gia tiến ra nghênh đón...

- Lục thúc thúc, Lục Ly, ta đi về trước!

Hôm nay tới đây là để cầu hôn Khương Ỷ Linh, Khương Ỷ Linh có một chút xấu hổ, hơi hơi gật đầu với Lục Nhân Hoàng, liền dẫn đầu tiến vào Linh Lung Đảo.

Thái thượng trưởng lão Khương gia Khương Nghê Quân tự mình ra nghênh đón, hắn nhìn Lục Nhân Hoàng chắp tay nói:

- Nhân Hoàng, Lục Ly, Bát trưởng lão vào đảo rồi nói sau, các chủ đang chờ ở bên trong.

- Đi thôi.

Lục Nhân Hoàng nhàn nhạt gật đầu, mặc dù trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng đã có chút không vui rồi. Bản thân tự mình đến đây, vậy mà Khương Vô Ngã còn làm cao như vậy? Theo lý mà nói lấy chiến lực hiện tại của Lục Nhân Hoàng và địa vị của Lục Ly, Khương Vô Ngã nên tự mình ra nghênh đón mới đúng.

Lục Ly thì không sao cả, dù sao cũng cưới con gái người ta về, cướp bảo bối của Khương gia đi, còn không cho phép người Khương gia cho chút mặt mũi sao.

Năm vị Địa Tiên không có đi theo Lục Ly, mà phân ra bốn cái, đi trấn thủ tứ phương thành trì, theo dõi toàn thành, phòng ngừa có cường giả đánh lén.

Lục Ly có Thiên Tà Châu, cho dù bị Hóa Thần vực trường trấn áp, cũng có thể lợi dụng linh phong phá hoại vực trường, trong nháy mắt tiến vào Thiên Tà Châu. Nhưng ngộ nhỡ kẻ địch không mở ra vực thành, mà trực tiếp đánh lén ám sát, Lục Ly vẫn có khả năng bị giết chết ngay lập tức.

Những hồn nô kia không thể không khẩn trương lên, Lục Ly chết rồi bọn họ cũng phải chết.

Lục Nhân Hoàng Lục Ly ở dưới một nhóm người vây quanh, tiến vào trong Linh Lung Đảo, lần này Khương Vô Ngã không dám tự cao tự đại rồi, mang theo một nhóm người nghênh đón ở bến thuyền Linh Lung Đảo.

Khương Vô Ngã thấy Lục Nhân Hoàng từ xa, đôi mắt lập tức có một ít ảm đạm, thế nhưng sau khi đi tới gần, hắn lập tức lộ vẻ tươi cười nghênh đón, chắp tay chào hỏi.

Bình Luận (0)
Comment