Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Giường lớn bắt đầu lay động, hai người hợp làm một thể. Hai người đều quên hết tất cả, quên mất bên cạnh còn có Bạch Hạ Sương đang ngủ, yên lặng ở trong cảnh đẹp nguyên thủy nhất.
- Vù vù.
Bạch Hạ Sương bất tri bất giác tỉnh lại, nàng không thể không tỉnh, toàn thân đều truyền đến một luồng cảm giác kỳ lạ, thân thể mềm mại trở nên tê dại, ngươi bảo nàng làm sao có thể ngủ say?
Hai tỷ muội là song sinh, tâm linh cảm ứng đặc biệt mạnh mẽ, Lục Ly và Bạch Thu Tuyết vui thích, Bạch Hạ Sương cảm động lây...
Mặc dù tâm tư nàng đơn thuần, không hoàn toàn hiểu chuyện nam nữ. Nhưng nghe được âm thanh yêu kiều của Bạch Thu Tuyết và hơi thở hơi có chút dồn dập của Lục Ly, bắp thịt toàn thân nàng đều căng cứng. Bởi vì sợ và khẩn trương, nên hô hấp của nàng không thể tránh khỏi có chút dồn dập, ngực phập phồng lên xuống, trông rất đẹp mắt.
- Hắc hắc.
Lục Ly nhận ra Bạch Hạ Sương tỉnh lại nhưng không vạch trần, ước chừng qua hơn nửa canh giờ, đợi Bạch Thu Tuyết liên tục giơ cờ hàng đầu hàng, ánh mắt của hắn mới quăng qua Bạch Hạ Sương nói:
- Sương nhi, quan sát lâu như vậy, đã học được một chút kinh nghiệm chưa? Không bằng để vi phu dạy nàng đi?
- Á.
Bạch Hạ Sương giật bắn lên như một con tiểu bạch thỏ, chỉ muốn chạy ra khỏi gian phòng, thoát khỏi ma trảo của Lục Ly. Nào biết bàn tay to của Lục Ly đã vươn ra, chính xác bắt được đai lưng ngang hông nàng, dùng sức giật một cái, nửa thân thể Bạch Hạ Sương liền lộ ra giữa không trung.
- Ha ha ha.
Lục Ly cười lớn lên, như một lão ma nhìn chằm chằm Bạch Hạ Sương nói:
- Tiểu mỹ nhân, lên giường lớn của ta còn muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!
Bạch Hạ Sương bị ném lên trên giường lớn, rất nhanh trong phòng lại vang lên âm thanh kiều diễm mập mờ, hai tỷ muội yêu kiều hơn so với hoa, phong cảnh trên giường lớn như vẽ, đẹp không sao tả xiết...
…
Thần Khải Thành náo nhiệt tận mấy ngày, các tân khách mới dồn dập tản đi. Gần đây các đại gia tộc và Thí Ma Điện đều rất an tĩnh, không ai dám tìm đến gây chuyện, khiến đám người Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Lục Linh thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng nếu nhị điện chủ đã tới đám cưới lấy lòng, chắc chắn sẽ không vẽ rắn thêm chân, có lẽ tình huống bên trong Thí Ma chiến trường cũng rất ác liệt rồi.
Thật ra Lục Ly cũng không nghĩ tới chuyện đi qua Thí Ma chiến trường hỗ trợ, Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu, Hoang Giới, Hỏa Ngục còn một đống lớn chuyện cần phải xử lý. Cộng thêm chuyện con cháu Lục gia Khương gia cần vào Hỏa Ngục, bố trí các kiểu, tự nhiên hắn không có thời gian đi quan tâm sự tình Thí Ma Điện.
Còn có Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao và một đám con cháu trẻ tuổi Luân Hồi Cung chạy trốn nữa, Lục Ly hết sức kiêng kị Cơ Mộng Điềm. Nếu như điều tra được hắn trốn ở đâu mà nói... Nhất định phải kích sát, nhổ cỏ tận gốc.
An nhàn ở Thần Khải Sơn mấy ngày, Lục Ly hưởng hết tề nhân chi phúc, ba vị kiều thê xinh đẹp như hoa, dịu dàng như thủy. Khiến hắn quên hết phân tranh ngoại giới, quên mất uy hiếp đến từ cửu giới, chỉ muốn thời gian dừng lại ở lúc đó.
Ngày thứ năm, Lục Linh tìm được Lục Ly, cắt đứt cuộc sống gia đình an nhàn của hắn. Lục Linh quyết định trở về Hoang Giới, bên kia quá nhiều sự tình, mặc dù phái đám người Đồ Nghịch Hồ Lang trở về, nhưng có rất nhiều chuyện cần Lục Linh đi chủ trì.
Tự nhiên Lục Ly không yên lòng để Lục Linh trở về một mình, cho dù phái mấy cái hồn nô Địa Tiên bảo hộ cũng không yên lòng, ngộ nhỡ nhị điện chủ tập kích bắt Lục Linh lại thì sao?
Lục Ly và Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương thương nghị một phen, cuối cùng Lục Chính Dương hạ lệnh, để ba người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Lục Linh mang theo một đám tộc nhân trẻ tuổi và con cháu, truyền tống đến Hỏa Ngục.
Về phần hắn và ngũ thái công thì tiếp tục ở lại giữ Thần Khải Thành, hắn cũng không sợ nhị điện chủ đối phó hắn. Bởi vì quyền thế chấp pháp trưởng lão ở Thí Ma Điện gần với nhị điện chủ, có thể tùy thời đột phá Hóa Thần, nhất định nhị điện chủ có chỗ băn khoăn. Hơn nữa, chỉ cần Lục Ly không chết, nhị điện chủ dám đối phó Lục gia, sẽ chỉ dẫn đến ngọc đá cùng vỡ.
Lục Chính Dương không nguyện ý đi, thì Lục Ly cũng không có biện pháp, thế nhưng, có lẽ nhị điện chủ cũng không ngu xuẩn như vậy. Tứ tộc tiếp cận, lúc này vị trí điện chủ của hắn còn tràn ngập nguy cơ, chắc chắn sẽ không chủ động khiêu khích.
Lục Ly phải người đi Linh Lung Thành, thỉnh cầu Khương Vô Ngã dẫn người cùng đi xem xét Hỏa Ngục một chút. Nếu như cảm thấy được, thì dời một bộ phận con cháu Khương gia đến, giữ lại mồi lửa.
Khương Vô Ngã rất sảng khoái, lập tức mang theo mấy vị trưởng lão Khương gia tới Thần Khải Thành. Lục Ly dẫn đầu nhóm, mang theo mười mấy vị con cháu trẻ tuổi của Lục gia đi Hỏa Ngục, đem bọn họ chui vào trong Thiên Tà Châu. Hắn để lại ba tên hồn nô Địa Tiên ở Thần Khải Thành, còn lại mang đi toàn bộ.
Nhóm người trực tiếp ngồi trên siêu cấp truyền tống trận đi Vạn Phật Thành, Đại Phật Tự đã bí mật xây dựng một cái truyền tống trận cỡ lớn, nối liền Vân Châu Vân Thủy Thành, từ nơi này đi Hoang Giới rất nhanh.
Đến Vạn Phật Thành, Tru Tà và Bát Nhã tự mình ra nghênh đón, Lục Ly cùng Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh đi bái tạ lão phương trượng. Bát Nhã muốn đi theo Lục Ly đến Hoang Giới du ngoạn, lão phương trượng không có phản đối, thật ra Lục Ly rất ưa thích tiểu ni cô này, nên để Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương mang theo nàng đi chơi.
Nhóm người tiếp tục truyền tống tới Vân Thủy Thành. Đồ Nghịch đã sớm trở lại, ngày đó Vân Thủy Thành bị đồ thành, trải qua một đoạn thời gian như vậy, mới khôi phục được một ít nguyên khí, truyền tống trận cũng không có bị hoàn toàn hủy diệt, nếu không sửa chữa lại sẽ phiền toái.
Lần này mọi người không có ngừng lại, từ Vân Thủy Thành truyền tống đến cửa vào Hoang Giới. Lục Ly để lại đây năm tên hồn nô Địa Tiên trấn thủ, hơn nữa bố trí rất nhiều thám báo. Nơi này là lối vào duy nhất của Hoang Giới, ngộ nhỡ bị hủy diệt rồi, bọn họ sẽ rất khó trở lại Đấu Thiên Giới.
Tiến vào Hoang Giới, mọi người một đường truyền tống tới Thiên Huyễn Thành.