Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một mình độc đấu ngũ đại tộc vương, còn một thương đâm chết Tiêu Vạn Quân minh chủ Nhật Nguyệt Minh. Ở trong lòng đám lão quái này, chiến lực Lục Nhân Hoàng đã có năng lực đặt ở phía trên hơn phân nửa bọn họ.
Còn có Khương Ỷ Linh, mới chừng ấy tuổi đã đột phá Địa Tiên, tương lai là Thiên Kiêu vậy mà cũng cung kính với bọn họ như thế, điều này làm cho mấy lão gia hỏa rất hài lòng.
Trên căn bản những lão gia hỏa này đều được cải tạo linh hồn, trong những năm tháng dài đằng đẵng, bọn họ đã sớm quên mất gia tộc của mình, quên mất tiền đồ, ít quản chuyện bên ngoài. Nội tâm chỉ có hai cái chấp niệm, đầu tiên là trấn thủ Thí Ma chiến trường, thứ hai chính là cố gắng tu luyện, vũ hóa phi tiên.
Đương nhiên...
Có rất nhiều lão gia hỏa kỳ thực đã tuyệt vọng, người sống thời gian càng lâu, cảnh giới càng lúc càng khó đột phá. Cơ thể già đi, cơ năng càng kém, quan trọng nhất là tư duy càng cứng nhắc, những năm gần đây tốc độ đột phá áo nghĩa chậm hơn không biết bao nhiêu lần so với người trẻ tuổi.
Người trẻ tuổi, tư duy nhanh nhẹn, học cái gì cũng nhanh.
Bởi vì tư tưởng vẫn chưa thành thục, cho nên có tâm bao dung cực kỳ cao, có lực sáng tạo cao nhất. Đây chính là nguyên nhân thiên tài trẻ tuổi được các gia tộc xem trọng.
- Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Khương Ỷ Linh, Dạ Lạc, các ngươi đều rất tốt. Người đâu, ban thưởng ghế ngồi!
Chấp pháp trưởng lão mở miệng, mặc dù trên mặt không có bất kỳ biểu hiện gì, bộ mặt cứng nhắc nghiêm túc. Nhưng mọi người Thí Ma Điện biết, chấp pháp trưởng lão chưa bao giờ khen người, lúc này hắn ở trước mặt mọi người tán dương bốn người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, thì đã tính là lần đầu tiên rồi.
Lục Ly và Khương Ỷ Linh không để ý nhiều lắm, nhưng trên mặt Lục Nhân Hoàng lại lộ ra một chút mỉm cười nhàn nhạt, dù sao đây cũng là vị gia gia lúc nhỏ hắn sùng bái nhất, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn tán dương hắn.
Dạ Lạc lại càng là mặt mày hớn hở, có thể được chấp pháp trưởng lão khen ngợi, chính là một chuyện vô cùng hãnh diện. Hơn nữa, với địa vị của hắn lại có thể ngồi cùng một đám lão tiền bối Địa Tiên, chuyện này khiến hắn cảm giác có một ít thụ sủng nhược kinh.
Đương nhiên hắn biết nguyên nhân không phải do hắn, mà bởi vì hắn đi theo Lục Ly, nếu không đoán chừng ngay cả cái đại điện này cũng không vào được...
Hàng thứ nhất bên trái còn mấy vị trí để trống, chấp pháp trưởng lão cho mọi người đãi ngộ vô cùng tốt, sau khi mọi người ngồi xuống, chấp pháp trưởng lão mở miệng nói:
- Lục Ly, những người ngươi phái tới, đều đã được dàn xếp tốt, lúc này đang ở trang viên trong thành. Thế nhưng trước mắt chưa xuất chiến, ngươi cũng nên nghe nguyên nhân cụ thể một chút.
- Vâng!
Lục Ly gật đầu, có chút nghi ngờ hỏi:
- Các ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện bắt một tên cường giả Vu Tộc, tra hỏi giải dược sao?
- Đã bắt.
Một lão giả đứng đầu bên phải mở miệng nói:
- Chúng ta mạo hiểm bắt được ba tên cường giả Vu Tộc, trong đó có một người còn là Địa Tiên. Sau khi bắt được đã trực tiếp sử dụng đại thần thông sưu hồn, nhưng Vu Thần độc do Vu Tộc mới nghiên cứu chế tạo ra là thượng cổ kịch độc. Trước mắt biện pháp điều chế giải dược, chỉ có tộc vương bọn họ biết. Mà tộc vương bọn họ luôn luôn ở trong thành trì không ra, chúng ta không có biện pháp.
Lục Ly trầm ngâm, dùng thần niệm quét nhìn ra phía ngoài, thấy ngoài thành không có đại quân tấn công, hắn nghi hoặc hỏi:
- Không phải nói đại quân ngày đêm không ngừng tiến công sao? Vì sao hôm nay không có công thành?
Một vị trưởng lão khác đứng dậy nói:
- Hôm qua điện chủ, chấp pháp trưởng lão, Thiên Huyễn trưởng lão tự mình dẫn dắt cường giả xuất chiến, chém chết một ít quân sĩ tứ tộc, lúc này mới lui xuống, có lẽ buổi tối sẽ lại tiến công.
- Vậy thì đợi buổi tối xem một chút đi.
Thực ra hỏi cũng không có nhiều ý nghĩa lắm, không bằng xem cuộc chiến một lần, cũng không phải Lục Ly chưa từng thấy tứ tộc, mà là phải dựa vào tình hình quân địch thì mới phán đoán được tác chiến như thế nào.
Lục Nhân Hoàng không có gì để hỏi, nhóm người trầm mặc xuống, Lục Ly suy nghĩ một chút đứng lên nói:
- Đám người Dạ Tra có ở đây không?
- Có!
Một vị trưởng lão gật đầu nói, Lục Ly nhìn chấp pháp trưởng lão chắp tay nói:
- Ta để bọn họ đi ra dò xét một phen.
- Lôi trưởng lão, ngươi đi theo sắp xếp một chút đi.
Chấp pháp trưởng lão phất tay nói, Thanh Loan Tộc là thám báo tốt nhất Thần Châu đại địa, không ai nghi ngờ điểm này. Đáng tiếc Dạ Tra không có đột phá Địa Tiên, nếu không cho dù Ma Thần Ma Tộc cũng giữ hắn lại được.
Lục Ly đi theo Lôi trưởng lão ra ngoài, Khương Ỷ Linh và Dạ Lạc cảm thấy không khí trong đại điện bị đè nén, nên cũng đi ra theo, để lại Lục Nhân Hoàng tiếp chuyện một đám lão tiền bối.
Lôi trưởng lão mang theo ba người Lục Ly đi ra ngoài, vừa đi ra ngoài đã có rất nhiều thần niệm quét tới, còn có rất nhiều người đi ra, nhìn đám người Lục Ly từ xa.
Lục Ly bị năm vị Địa Tiên vây quanh, mặc cẩm bào, khí vũ hiên ngang, bên cạnh là Khương Ỷ Linh quyến rũ vô cùng bắt mắt. Khiến cho vô số người ước ao ghen tỵ, đương nhiên vẫn có rất nhiều công tử trẻ tuổi vô cùng sùng bái và một số tiểu thư xinh đẹp nhìn Lục Ly bằng ánh mắt nóng bỏng.
- Ha ha! Lục Ly, ngươi bây giờ rất được hoan nghênh.
Đột nhiên Khương Ỷ Linh tiến tới bên tai Lục Ly nhẹ nhàng nói:
- Ngươi xem ánh mắt những tiểu thư kia nhìn ngươi đi, đều hận không thể nuốt ngươi vào đấy. Có lẽ ngươi ngoắc ngoắc đầu ngón tay, là các nàng sẽ chủ động đưa tới cửa.
Khương Ỷ Linh tươi cười xinh đẹp, giọng điệu hết sức dịu dàng, Lục Ly lại cảm giác sau lưng có luồng gió lạnh thổi tới, hắn vội vàng nghiêm mặt nói:
- Vi phu là hạng người như vậy sao? Nàng xem ta có liếc mắt bọn họ một cái không? Ta không phải là Dạ Lạc...
Dạ Lạc đứng ở bên cạnh Lục Ly, lúc này đang quét mắt nhìn về phía những tiểu thư kia, nghe thấy Lục Ly nói như vậy... vẻ mặt lập tức trở nên lúng túng, ho khan mấy tiếng nói:
- Lục Ly, ngươi nói cái gì vậy? Ngươi không phải người như vậy ư? Còn ta là người như vậy? Tâm tư của ta đối với Hồng Ngư thiên địa chứng giám!