Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 118 - Chương 118: Mệnh Luân

Bất Diệt Long Đế Chương 118: Mệnh Luân

Nhị trưởng lão rất rõ ràng, phỏng chừng Liễu Như Phong sẽ không gắng gượng được quá lâu, trước lúc hắn lần nữa hôn mê hoặc chết đi, nhất định phải chém giết đủ nhiều cường giả, khiến cho cường địch thối lui.

Vũ đại nhân tới, lại vẫn không thấy ra tay, điều này khiến Liễu gia thấy được một tia hy vọng.

Số đông trưởng lão đều cho rằng, chỉ cần triệt để đánh lui liên quan bốn đại gia tộc, Vũ đại nhân liền không khả năng quang minh chính đại ra tay, dù sao truyền đi ra cũng có hại cho thanh danh của hắn.

Liễu Như Phong không nghĩ được nhiều như vậy, lúc này trong đầu hắn toàn là phẫn nộ, chỉ có một ý niệm, đó chính là giết sạch toàn bộ tộc trưởng bốn đại gia tộc.

- Viêm Hỏa!

Hắn rống lên một tiếng, ấn ký hỏa diễm trên cổ lấp lánh quang mang, nháy mắt liền phóng thích huyết mạch thần kỹ. Hắn đưa tay đánh ra một quầng sáng màu đỏ, như là sao chổi bắn thẳng về phía Lỗ Thiên Hàng.

- Lão Lỗ, tránh ra...

Triệu Côi hét lớn một tiếng, hắn đã từng giao thủ qua với Liễu Như Phong, biết được sự lợi hại của quầng sáng này, đây chính là Viêm Hỏa, có thể nhẹ nhàng đốt diệt Huyền khí Địa giai.

Lỗ Thiên Hàng tự biết địch không lại, hai chân lấp lánh Huyền lực định lác người tránh đi, nhưng lúc này Liễu Như Phong chợt phẫn nộ gầm lên một tiếng:

- Chết!

Tiếng hô tựa như sấm sét giữa trời quang, thanh âm quá lớn, trọn cả thành bảo tựa hồ đều bị chấn động, không gian phía trước mặt Liễu Như Phong dập dờn gợn sóng. Vô số võ giả Thần Hải Cảnh bốn phía vội bịt lỗ tai lại, võ giả Huyền Vũ cảnh thì đều ôm đầu lăn lộn dưới đất.

- Thiên Lôi Âm!

Đám người Triệu Côi Lỗ Thiên Hàng biến sắc, đây là huyền kỹ mạnh nhất của Liễu Như Phong, không ngờ vừa chạm mặt hắn đã dùng tới. Phải biết Thiên Lôi Âm này chính là huyền kỹ Địa giai, nếu cảnh giới Liễu Như Phong mạnh thêm một hai cấp, phỏng chừng võ giả Huyền Vũ cảnh đều bị đánh chết tươi.

- Xong rồi…

Lỗ Thiên Hàng cảm giác được Huyền lực trong cơ thể nhiễu loạn, tốc độ theo đó giảm mạnh, trong lòng sợ hãi rống to. Thiên Lôi Âm khiến khí huyết chấn động quay cuồng, Huyền lực hỗn loạn, tốc độ tự nhiên khó mà nhanh được, hắn chỉ còn biết trơ mắt nhìn quầng sáng đỏ rực kia đánh tới.

Xùy

Không có kêu thảm, không có gào thét phẫn nộ, Lỗ Thiên Hàng bị quầng sáng đỏ rực bao phủ toàn bộ đầu và nửa thân trên, cả người bỗng chốc bùng lên liệt hỏa hừng hực, tiếp đó thân thể ầm vang ngã xuống đất.

Viêm Hỏa thần kỹ có thể khiến cho Huyền lực trở nên khủng bố như Thiên Viêm, đừng nói tới chút chiến lực ấy của Lỗ Thiên Hàng, dù có là võ giả Mệnh Luân cảnh, nếu bị đánh trúng đoán chừng cũng khó mà thoát khỏi cái chết.

Đương nhiên lấy thực lực Liễu Như Phong, căn bản không thể nào đánh trúng võ giả Mệnh Luân cảnh được.

- Hay lắm!

Rất nhiều võ giả Liễu gia lúc này dù vẫn bị Thiên Lôi Âm chấn cho màng nhĩ đau nhói, lại đều cuồng nhiệt rống to. Một chiêu chém giết Lỗ Thiên Hàng Hồn Đàm cảnh trung kỳ, Liễu Như Phong mang đến cho bọn hắn sự tự tin cực đại.

- Triệu Côi, chết đi!

Liễu Như Phong vẫn không ngừng nghỉ, thân hình như đạn pháo phóng vút về phía Triệu Côi. Hắn rất rõ ràng, bản thân đã không gắng gượng được quá lâu, nếu không thể trong thời gian ngắn đánh chết tộc trưởng bốn đại gia tộc, như vậy Liễu gia liền sẽ vạn kiếp bất phục.

Triệu Côi bị ánh mắt đầy sát khí của Liễu Như Phong dọa cho mất mật, cả người lui nhanh về hướng nam, đồng thời hét lớn:

- Vũ đại nhân, nhanh cứu ta!

Tốc độ Triệu Côi rất nhanh, Liễu Như Phong muốn giết hắn cần thời gian, cũng rất tốn sức.

Bởi thế Triệu Côi hô lên như vậy thật ra không phải là muốn Vũ đại nhân cứu hắn, mà là hi vọng Vũ đại nhân ra tay giúp đỡ diệt sát Liễu Như Phong.

Bên phía đại viện Triệu gia vẫn yên ắng như tờ, tựa hồ Vũ đại nhân không nghe được tiếng gầm như sấm sét vừa rồi của Liễu Như Phong, cũng không nghe thấy tiếng Triệu Côi cầu cứu.

Ông!

Chẳng qua phía góc cửa Nam Liễu gia lại đột ngột sáng lên một đạo quang mang bảy màu, tiếp đó một vòng sáng bảy màu đường kính phải đến hai thước bay vụt mà lên, như một ngôi sao băng nháy mắt liền đi tới trước mặt Liễu Như Phong.

Oanh!

Vòng sáng bảy màu đụng tới trước cả khi Liễu Như Phong kịp có phản ứng, cả người Liễu Như Phong bay rớt ra sau, nửa thân trên máu thịt be bét, ầm ầm nện lên một tòa giả sơn, khiến cho giả sơn trực tiếp vỡ nát.

Sau cùng hắn nện lên quảng trường, trong mắt đầy vẻ cả kinh, khuôn mặt tràn đầy máu tươi, chỉ lên vòng sáng bảy màu giữa không trung hô thất thanh:

- Mệnh Luân, Mệnh Luân...

- Mệnh Luân cảnh!

- Đây chính là Mệnh Luân?

Toàn trường xôn xao, tình thế nghịch chuyển quá nhanh, khiến rất nhiều người đến giờ vẫn chưa kịp phản ứng, càng nhiều người sửng sốt nhìn chằm chằm lên vòng sáng bảy màu giữa trời, trong lòng hoảng hốt.

Huyền Vũ, Thần Hải, Hồn Đàm, Mệnh Luân.

Cường giả Mệnh Luân cảnh đều tu luyện Mệnh Luân, một vòng Mệnh Luân có thể gia tăng năm trăm năm thọ nguyên. Thêm nữa, Mệnh Luân này không thể bị phá vỡ, đó là chí bảo có thể sánh với Huyền khí Thiên phẩm, không ngờ hôm nay bọn hắn lại vinh hạnh được tận mắt nhìn thấy Mệnh Luân của cường giả Mệnh Luân cảnh.

Vũ Hận ra tay!

Liễu Như Phong bị đan dược đỉnh cấp cường hành ép tỉnh, vừa đi ra liền cuồng bạo không ai bằng, ra tay một cái lập tức diệt đi tộc trưởng Lỗ gia. Thế mà giờ lại bị người nhẹ nhàng đâm gục, ra tay còn là cường giả Mệnh Luân cảnh!

Ở Vũ Lăng thành, gia tộc cường đại nhất là gia tộc tam phẩm, Liễu gia, người cường đại nhất cũng chính là Liễu Như Phong, bởi thế thân phận cường giả Mệnh Luân cảnh này rất dễ suy đoán, hoặc là chính bản thân Vũ đại nhân, hoặc là cường giả giáp đen bên cạnh hắn.

Đám người Triệu Côi đại hỉ, nhìn lên Mệnh Luân bảy màu xoay tròn giữa trời, bọn hắn biết sau tối nay Vũ Lăng thành sẽ đổi sang họ Triệu.

- Tộc trưởng!

Đệ tử Liễu gia tru lên, trong mắt toàn là tuyệt vọng, tia hi vọng sau cùng đã tan vỡ, tối nay Liễu gia e rằng khó thoát kiếp diệt tộc.

- Ha ha ha!

Đại trưởng lão như già thêm chục tuổi, lưng dường như cũng còng xuống, song lúc này hắn lại thẳng người dậy, ngửa mặt lên trời cười ha hả, trong tiếng cười toàn là bi phẫn và bạo nộ, hắn nhìn về hướng cửa Nam nói:

Bình Luận (0)
Comment