Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Oanh oanh oanh!
Thiên Tà Châu của Lục Ly sáng lấp lánh, đám người Lục Nhân Hoàng xuất hiện, cùng lúc đó Lục Ly nhìn về phía đám người chấp pháp trưởng lão hét lớn:
- Ta lấy thân phận điện chủ Thí Ma Điện chính thức hạ lệnh, tất cả tấn công Cơ Chiến Thiên, tru diệt kẻ này!
Khương Thiên Thuận và tam thái công lập tức hưởng ứng, một số trưởng lão dồn dập bay vụt đến, chấp pháp trưởng lão có chút chần chờ nói:
- Lục Ly... Điện chủ, có thể để Cơ Chiến Thiên lập công chuộc tội không? Dù sao nhân tộc xuất hiện một vị Thiên Kiêu cũng không dễ dàng, hơn nữa lúc này tứ tộc áp sát!
- Không cần!
Lục Ly vô cùng quả quyết quát lớn:
- Sự tình tứ tộc tự ta có thể xử lý, không tru diệt kẻ này, ta một ngày cũng sẽ không an tâm đi ra đối chiến dị tộc, nếu như các ngươi nhận ta là điện chủ, thì tất cả động thủ.
- Động thủ!
Mấy vị trưởng lão quát lên, Đấu Thiên Đại Đế tự mình sắc phong Lục Ly là điện chủ, làm sao bọn họ dám có nửa điểm chần chờ? Ngay cả Đấu Thiên Đại Đế cũng có tâm thu Lục Ly làm đồ đệ, hiển nhiên đi theo Lục Ly sẽ có tiền đồ.
- Động thủ đi!
Chấp pháp trưởng lão không nói thêm lời, Lục Ly đã quyết định, hôm nay thần cũng không cứu được Cơ Chiến Thiên.
Mười mấy vị trưởng lão lập tức phân tán ra các nơi, từ bốn phương tám hướng oanh giết Cơ Chiến Thiên, Lục Ly thì khống chế ngân long bay lượn, để công kích của mỗi vị trưởng lão nhẹ nhàng đi vào, nện lên người Cơ Chiến Thiên.
- Dương giáo chủ làm sao bây giờ?
Bên trong một cái biệt viện, đám người Quỷ Xa và Điệp Hoa bà bà nhìn Dương Bất Sính, tình huống phía trên đã không thể lạc quan rồi, sợ là Cơ Chiến Thiên không chịu được quá lâu. Nếu như bọn họ còn không có bất kỳ hành động gì, chờ Cơ Chiến Thiên chết đi, sẽ đến lượt bọn họ.
- Làm sao bây giờ?
Dương Bất Sính khổ sở cười một tiếng, nói:
- Còn có thể làm sao? Chỉ có thể nghe theo mệnh trời, lúc này ngươi còn dám động thủ? Đám người Lê Thương chính là tấm gương của chúng ta, bây giờ chúng ta chỉ có thể cầu Lục Ly không giết cửu tộc của chúng ta, không cần nghĩ cách bảo vệ mệnh của những lão già như chúng ta.
- Haiz...
Điệp Hoa bà bà khẽ thở dài, giờ khắc này tựa như già đi mấy chục tuổi, lưng của bà ta đều còng xuống vài phần, có một ít hối hận nói:
- Nhớ lại năm đó, chúng ta không nên mặc kệ hắn, cho dù Hình Mục nổi giận cũng phải kích sát hắn. Nuôi hổ cuối cùng cũng thành hoạ, tốc độ trưởng thành của Lục Ly quá nhanh, quá nhanh rồi...
Vẻ mặt Quỷ Xa như khóc ròng, đám người Quỷ Xoa Tộc vốn không có thù hận với Lục Ly, đều là bị Cơ gia liên lụy, bây giờ nhìn lại có thể giữ được Quỷ Xoa Tộc hay không đều phải xét rồi.
Chẳng qua là lúc này Quỷ Xa có thể làm sao? Xông lên mà nói... Trừ chịu chết và chọc giận Lục Ly ra, không có bất cứ ý nghĩa gì.
- Oanh!
Sau hai nén hương, một đạo thân ảnh từ trên tầng trời nặng nề rơi xuống, nện sụp một toà biệt viện.
Cơ Chiến Thiên bị Lục Nhân Hoàng đâm một thương, máu tươi ở ngực cuồng phun, đôi mắt mở tròn xoe, chết không nhắm mắt.
Nhị điện chủ Cơ Chiến Thiên, chết!
Giây phút Cơ Chiến Thiên chết đi, toàn thành đều trở nên yên tĩnh kỳ lạ, giống như chết lặng, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Lục Ly, khóa chặt thanh niên mặc áo bào màu xanh.
Bắt đầu từ hôm nay, thanh niên này sẽ đứng trên đỉnh nhân tộc, trở thành nhân tộc đệ nhất nhân, nắm trong tay sinh tử của vô số người, phồn vinh và bại vong của vô số gia tộc.
Chấp pháp trưởng lão dừng một chút, vẫy tay tụ tập một đám trưởng lão, sau đó dẫn đầu quỳ một gối xuống khẽ nói:
- Tham kiến điện chủ!
- Tham kiến điện chủ!”
Mười mấy vị trưởng lão quát khẽ, tiếp theo vô số cường giả quân sĩ phía dưới thành quỳ xuống, bên trong thành vang lên tiếng thét như dời núi lấp biển:
- Tham kiến điện chủ!
Đấu Thiên Đại Đế bổ nhiệm điện chủ mới, mặc dù tuổi rất trẻ, nhưng lại có thể diệt sát Cơ Chiến Thiên, Lục Ly đảm nhiệm chức vị điện chủ, không ai dám chất vấn.
Lục Nhân Hoàng không quỳ, hắn không phải người Thí Ma Điện, hắn cũng không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn tình huống lúc này cũng đoán được vài phần.
Trên mặt hắn lộ ra một chút vui mừng, kiêu ngạo, cũng có một chút lúng túng, lúc này gia gia của hắn quỳ xuống trước mặt con hắn, chuyện này hơi kỳ lạ!
- Thái gia gia, tam thái công, Khương gia gia các ngươi mau đứng lên.
Lục Ly cũng chịu không nổi, hai người là lão tổ của hắn, một người là gia gia Khương Ỷ Linh, làm sao hắn dám thừa nhận một bái này của bọn họ?
Đám người chấp pháp trưởng lão đứng dậy rất tự nhiên, những trưởng lão còn lại cũng không dám đứng dậy.
Bởi vì Trưởng Lão Đường đã thông qua quyết nghị, đối phó Lục Ly, mặc dù có rất nhiều người trong số bọn họ bỏ phiếu phản đối, nhưng bọn họ không đứng ở bên phía Lục Ly, nên dồn dập quỳ xin tội.
- Tất cả đứng lên đi!
Tạm thời Lục Ly không có tâm tính nợ với những vị trưởng lão này, hơn nữa hôm nay trưởng lão đã chết đủ nhiều rồi, trưởng lão bên phía Cơ Chiến Thiên gần như đều chết hết?
Ánh mắt hắn nhìn về phía Cơ Mộng Điềm, thần niệm lại quét vào bên trong thành, khi hắn dò xét vào trong một tòa biệt viện, đám người Dương Hiên, Điệp Phi Vũ, Dương Vũ, Quỷ Sát tụ tập ở chung một chỗ, lúc này mặt đầy vẻ kinh hoàng nhìn về phía bên này, trong mắt hắn lộ ra một tia sát ý.
Hắn nhìn Cơ Mộng Điềm nói:
- Cơ Mộng Điềm, lần này có bao nhiêu người tham dự kế hoạch mưu hại ta? Nói ra toàn bộ đi, nếu không ta sẽ để cho ngươi hối hận vì đã làm người.
Lúc này Cơ Mộng Điềm lại trở nên vô cùng bình tĩnh, nàng không quỳ xuống theo những trưởng lão kia, mà cứ lẳng lặng đứng ở giữa không trung, nàng lạnh lùng nói:
- Thắng làm vua thua làm giặc, không có gì để nói, Lục Ly cho một cái thống khoái đi.
- Ngươi muốn thống khoái? Không dễ dàng như vậy đâu!
Lục Ly lạnh lùng cười một tiếng, nhìn lão cửu Quân gia một cái, thân thể lão cửu Quân gia chợt lóe, vọt đến bên cạnh Cơ Mộng Điềm trước khi nàng kịp phản ứng.
- Hả?
Cơ Mộng Điềm cảm giác cổ mình bị một bàn tay to nắm được.