Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một luồng năng lượng kỳ lạ tiến vào bên trong thân thể của nàng, thân thể mềm mại nhất thời rung động lên, nàng biết lúc này sợ là nàng muốn tự sát cũng không được.
Quả nhiên!
Lão cửu Quân gia chế trụ Cơ Mộng Điềm, sau đó một bàn tay to lớn bao trùm lên thiên linh cái của nàng, bắt đầu mạnh mẽ sưu hồn.
- Hết rồi...
Hai mắt Lục Toan hoàn toàn ảm đạm xuống, Cơ Mộng Điềm bị sưu hồn nên không thể giấu diếm được sự tình gì, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nét mặt đám người Tiêu Từ Long, Quỷ Sát, Dương Hiên cũng trở nên ảm đạm, Cơ Mộng Điềm là người chỉ đạo chuyện lần này, nàng bị sưu hồn, thì không thể giấu diếm được bí mật gì.
Chỉ chốc lát sau lão cửu Quân gia đã thu hồi bàn tay to, gật đầu với Lục Ly, Lục Ly phất tay nói:
- Khương trưởng lão, phái người bắt Cơ Mộng Điềm lại, dẫn đến quảng trường đợi lệnh!
Khương Thiên Thuận vung tay lên, một vị trưởng lão bay vụt đến, Khương Ỷ Linh cũng sử dụng tù ma liệm trói buộc, mang vào trong sân.
- Đọc tên là được!
Mặt Lục Ly không biểu cảm nhìn lão cửu Quân gia, sau đó liếc mắt nhìn Khương Thiên Thuận một cái nói:
- Đợi lát nữa đọc đến tên người nào, bắt người đó lại, nếu như dám phản kháng, trực tiếp đánh chết!
- Dạ!
Bây giờ Lục Ly là điện chủ Thí Ma Điện, mệnh lệnh của hắn chính là ý chỉ tối cao, hơn nữa Lục Ly muốn thanh toán, làm sao Khương Thiên Thuận có thể quấy nhiễu, hắn còn hận không khiến Lục Ly giết thêm vài người...
- Lục Toan!
Cái tên đầu tiên lão cửu Quân gia nhắc đến lại là Lục Toan, điều này làm cho Lục Ly cũng hơi kinh ngạc. Trong mắt chấp pháp trưởng lão thoáng hiện vẻ nghi ngờ, đột nhiên ánh mắt nhìn sang tam thái công, tam thái công đau khổ thở dài, nhìn về phía chấp pháp trưởng lão khom người nói:
- Là ta già nên hồ đồ, Lục Toan... Không bị cải tạo linh hồn.
- Bắt lại!
Lục Ly quát lên, thân thể Khương Thiên Thuận chợt lóe, tự mình đi vào trong một tòa biệt viện bắt Lục Toan ra, Lục Ly không liếc mắt nhìn Lục Toan một cái, phất tay nói:
- Dẫn đi!
- Ha ha ha!
Lục Toan cười lớn, ánh mắt bình tĩnh nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, khí vận ngươi rất mạnh, điểm này ta chịu thua, nhưng ta cũng chỉ phục ngươi điểm này.
- Có đôi khi vận khí chính là một phần thực lực, thua chính là thua, không có lý do gì.
Lục Ly lạnh lùng nhìn lướt qua Lục Toan, không hề nói lời thừa.
- Dương Hiên, Tiêu Từ Long, Quỷ Sát, Điệp Phi Vũ...
Mỗi khi lão cửu Quân gia nói ra một cái tên, Khương Thiên Thuận sẽ lập tức dẫn theo các trưởng lão bay đi, bắt toàn bộ đám người kia lại, tất cả đều dùng tù ma liệm khóa chặt, áp giải đến quảng trường đợi lệnh.
Rất nhanh, các công tử tiểu thư tham dự chuyện lần này đều bị bắt lại. Về phần trưởng lão Thí Ma Điện và đám người Cơ Chiến Thiên thì đã sớm bị giết.
Sau khi Lục Ly xác định không còn ai, thì trầm giọng nói:
- Ta nghĩ vẫn còn mấy người, Dương Bất Sính, Quỷ Xa, Điệp Hoa bà bà, tự mình lăn ra đây chịu chết đi.
-Hưu hưu hưu!
Ba người Dương Bất Sính từ trong một tòa biệt viện bay lên trời, trên mặt ba người toàn là vẻ khổ sở và ảm đạm, Dương Bất Sính từ xa khóa chặt Lục Ly nói:
- Lục Ly, những lời khác ta không muốn nói nhiều, chỉ cầu ngươi có thể bỏ qua vợ con Dương gia, dù sao bọn họ cũng vô tội.
- Được!
Lục Ly vung tay lên nói:
- Ngươi yên tâm đi, Lục Ly ta có ân báo ân có oán báo oán, các ngươi chết rồi, ân oán với tam tộc các ngươi cũng chấm dứt.
- Hi vọng lời nói của điện chủ có thể tin được!
Điệp Hoa bà bà hơi cúi người, sau đó thân thể vô thanh vô tức rơi xuống phía dưới, cuối cùng đập vào trên quảng trường, lúc mọi người nhìn lại, nàng đã khí tuyệt mà chết.
- Thiên đạo tuần hoàn, báo ứng khó thoát!
Dương Bất Sính khẽ thở dài, giơ tay lên chụp về phía đầu của mình, Quỷ Xa cũng nặng nề vỗ một cái lên đầu mình! Hai người đều từ giữa không trung rơi xuống, rơi bên cạnh Điệp Hoa bà bà.
- Bà bà...
Điệp Phi Vũ nước mắt như mưa, khóc đến tê tâm phế liệt, đám người Dương Hiên, Dương Vũ lộ vẻ bi thương, thế nhưng bọn họ biết lúc này gào khóc cũng không có tác dụng, rất nhanh sẽ đến phiên bọn họ.
- Đừng gào thét nữa!
Lục Ly nghe thấy thì buồn bực, gầm lên:
- Điệp Phi Vũ, năm đó ở trong tiểu chiến trường ngươi cũng gào thét, sau này ở Luân Hồi Thành ngươi lại gào thét, lần này vẫn như thế. Nếu ngươi biết sợ, biết kết cục đối nghịch với ta, vì sao lần nào cũng tham dự đi vào? Lần nào cũng muốn mưu hại ta? Dương Bất Sính nói không sai, thiên đạo tuần hoàn, báo ứng khó thoát, ngày đó các ngươi mưu hại ta, nên nghĩ đến sẽ có lúc này, những thứ này đều là các ngươi tự tìm. Khương trưởng lão, giết sạch tất cả người phía dưới, không để lại một ai!
Khương Thiên Thuận nhìn chấp pháp trưởng lão một cái, người sau không lộ ra biểu cảm gì, cũng không có ý cầu tình, chỉ có cắn răng quát khẽ:
- Giết hết, lập tức thi hành!
- Boong boong!
Từng ánh đao sáng lên, dưới ánh mắt của vô số người. Mười mấy cái đầu tôn quý bị một đao chém xuống, mười mấy thiên chi kiêu tử kiêu nữ bị giết hại vô tình, mất mạng xuống hoàng tuyền.
Máu tươi nhiễm đỏ quảng trường, hội tụ thành sông, mùi máu tươi gay mũi, thật lâu không tiêu tan...
Một cuộc đại chiến hạ màn, kết cục nằm ngoài dự liệu của phần lớn người. Đám người Cơ Chiến Thiên bị giết, Lục Ly thành công thượng vị, trở thành điện chủ tân nhiệm Thí Ma Điện.
Thông thường điện chủ Thí Ma Điện đại biểu người đứng đầu nhân tộc, Lục Ly còn quá trẻ tuổi, hơn nữa tốc độ quật khởi quá nhanh, nên khiến rất nhiều người có chút không chịu được.
Đặc biệt là những trưởng lão kia, rất nhiều lão bất tử đều sống bảy tám trăm năm, Lục Ly mới hơn hai mươi tuổi, đối với bọn họ mà nói hắn không khác biệt với mấy con nghé mới đẻ...
Hiện tại con nghé con này lại đứng trên tất cả mọi người, trở thành một đời điện chủ Thí Ma Điện mới, nắm trong tay sinh tử của vô số người.
Rất nhiều người đều cảm giác đang nằm mơ, nếu như không phải bên trong thành tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, sợ là rất nhiều người đều không dám tin.
Lục Ly mang theo một nhóm người tiến vào Trưởng Lão Điện, trong thành bắt đầu dọn dẹp thi thể, Khương Thiên Thuận chịu trách nhiệm giải quyết tốt hậu quả.