Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1210 - Chương 1198: Đại Bại (42/50)

Bất Diệt Long Đế Chương 1198: Đại bại (42/50)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly quát lên một tiếng, Khương Ỷ Linh và bốn vị Địa Tiên xông ra ngoài, cuồng oanh loạn tạc ba tên Man Tộc đã bị đánh bay. Khương Ỷ Linh có Phệ Hồn Ma Điệp công kích càng thêm thuận tiện, ba tên Man Tộc nhanh chóng bị oanh sát.

- Tốt rồi, đi vào!

Lục Ly truyền âm, thu mấy người lại, thần niệm khóa chặt Vu Tộc bên kia, bởi vì bên Vu Tộc có cường giả bắt đầu phóng độc, đã hạ độc được một nhóm võ giả nhân tộc.

Mặc dù đại quân tứ tộc bắt đầu tan tác, nhưng cường giả tứ tộc không hề ngốc, bọn họ biết nếu như bọn họ không ngăn cản, đại quân tứ tộc có thể bị giết sạch sẽ. Dù sao cũng là chết tự nhiên bọn họ muốn bảo hộ các tộc nhân tử chiến đến cùng.

- Oanh!

Thiên Tà Châu rơi xuống phía dưới như vẫn thạch, lập tức nghiền ép mấy tên Vu Tộc thành thịt nhão không chỉnh tề, tiếp theo Thiên Tà Châu lại đấu đá lung tung trong đại quân Vu Tộc, tươi sống đụng chết từng mảng tộc nhân Vu Tộc.

Độc và trùng cổ của Vu Tộc rất lợi hại, nhưng lực phòng ngự, lực công kích và tốc độ lại rất yếu. Tốc độ Thiên Tà Châu có thể sánh bằng Hóa Thần, dưới tốc độ cực hạn sẽ tạo ra lực xung kích rất khủng bố, Nhân Hoàng Vu Tộc bình thường căn bản không ngăn được, Địa Tiên Vu Tộc cũng bị đụng tổn thương.

- Những tên Vu Tộc này là đáng hận nhất, giết nhiều một chút!

Lục Ly dùng thần niệm quét nhìn thấy rất nhiều nhân tộc bị trúng độc, được khẩn cấp khiêng xuống chữa trị, cũng không biết có thể trị lành hay không. Hắn khống chế Thiên Tà Châu chém giết lung tung trong trận doanh của Vu Tộc, nghiền ép từng mảng Vu Tộc hoặc là đụng tổn thương.

- Giết...

Mặc dù thương vong của nhân tộc bên này là không thể tránh được, nhưng sĩ khí lại như cầu vồng, thanh âm chém giết rung trời, tuy tứ tộc có chống cự, nhưng xu thế tan tác đã vô pháp ngăn cản, dù sao đại đế tam tộc cũng chiến tử hoặc là bị bắt rồi, quân tâm đã không yên.

Quan trọng hơn chính là, lâu như vậy rồi Đại Ma Thần cũng không có hiện thân, Đại Ma Thần là quân hồn của đại quân tứ tộc, Đại Ma Thần cũng trốn, bọn họ còn đánh cái rắm à?

Đại quân tứ tộc chạy trốn rất nhanh, đáng tiếc muốn trốn về thành trì của mình, cần phải xông qua một cái khe sâu. Khe sâu kia rất nhỏ, mỗi lần chỉ có thể cho phép mười mấy người cùng xông qua, cho nên đại quân bị ngăn ở bên ngoài khe sâu.

Đại quân nhân tộc ép lên, bên ngoài khe sâu biến thành tu la trường, cường giả nhân tộc lập tức công kích từ xa, bình định một mảnh quân sĩ tứ tộc.

- Giết!

Khương Thiên Thuận giết vô cùng thoải mái, hắn thấy Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu nghiền ép đại quân bên ngoài hẻm núi, lại càng hưng phấn kêu to:

- Điện chủ, ngăn hẻm núi lại, lần này lưu toàn bộ tứ tộc lại!

- Ngu xuẩn!

Đám người chấp pháp trưởng lão, tam thái công, Lục Nhân Hoàng quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái, trong ánh mắt đều viết lên hai chữ này, Khương Thiên Thuận ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, rất nhanh nghĩ thông suốt.

Ngăn chặn hẻm núi, chính là ngăn chặn con đường chạy trốn của quân sĩ và cường giả tứ tộc, đến lúc đại quân tứ tộc cảm thấy không có cơ hội chạy trốn, bọn họ sẽ làm sao?

Chỉ có thể tử chiến đến cùng!

Đến lúc đó bọn họ không phải đối mặt với một đám bại quân, mà là một đám liều mạng. Cho dù có thể kích sát toàn bộ, nhân tộc cũng sẽ trả giá vô cùng thảm trọng.

Bại quân là dễ giết nhất, bởi vì bọn họ không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào, chỉ một lòng nghĩ tới chạy trốn, dưới ý nghĩ tiêu cực lực chiến đấu sẽ giảm xuống một nửa. Nếu như ở dưới tình huống bất chấp tất cả, lực chiến đấu sẽ lập tức nâng cao.

Hiển nhiên Lục Ly biết điểm này, toàn diệt đại quân tứ tộc không quá thực tế, có thể lưu lại sáu bảy trăm vạn đã đủ rồi. Huống chi lúc nào Đại Ma Thần cũng có thể trở về gấp, đến lúc đó Đại Ma Thần trả thù, cường giả nhân tộc cũng sẽ chết không ít.

- Giết!

Bên ngoài hẻm núi đều là đại quân tứ tộc, cảm giác giống như là từng bầy kiến, chỉ cần hắn khống chế Thiên Tà Châu không ngừng nghiền ép đi qua, là có thể giết hại từng mảng rồi.

Lúc Lục Ly xuất hiện ở ngoài Thí Ma Thành đã gần đến hoàng hôn rồi, lúc này đại quân giết đến bên ngoài hẻm núi, mặt trời đã hạ xuống, một vòng Huyết Nguyệt treo trên không trung, chiếu rọi toàn bộ đại địa thành một mảnh huyết hồng.

Không!

Đại địa bên ngoài hẻm núi không cần Huyết Nguyệt chiếu rọi, cũng đã biến thành một mảnh huyết hồng rồi. Hơn một ngàn năm trăm vạn đại quân nhân tộc, Ma Tộc, Vũ Tộc, Man Tộc, Vu Tộc chém giết ở chỗ này, khắp nơi đều là phần còn lại của chân tay đã bị cụt, thi thể không trọn vẹn, còn có rất nhiều đầu bị chặt xuống, lại bị quân sĩ chà đạp nát bấy...

Hài cốt thành núi, máu chảy thành sông!

Thế nhưng, rất nhiều thi thể bên ngoài hẻm núi là của tứ tộc, sĩ khí đại quân tứ tộc đã hạ xuống dưới đáy, quân lính tan rã. Không phải tứ tộc không có dũng sĩ, không có cường giả hung hãn không sợ chết, mà là vì con đường hẻm núi quá nhỏ, số người có thể chạy trốn quá ít. Cho nên rất nhiều lần cường giả tứ tộc tổ chức đại quân phản công, đều bị một quả cầu to như núi đánh cho vỡ nát.

Lục Ly không hiểu binh pháp, nhưng hắn hiểu rõ một chuyện, ai tàn nhẫn, ai ra mặt hắn liền đánh người đó, chuyên trị các loại không phục!

Hắn là điện chủ Thí Ma Điện, không ai có thể phá được phòng ngự của Thiên Tà Châu, tự nhiên hắn chọn người mạnh nhất của đối phương để chiến. Cho nên bất kỳ ai trong tứ tộc có thể tạo thành thương vong quy mô lớn cho nhân tộc, hắn sẽ lập tức khống chế Thiên Tà Châu bay đi, đánh tan đại quân chống cự bên kia.

Binh hùng hùng một cái, tướng hùng hùng một tổ.

Thống soái một cánh quân mạnh hay yếu vô cùng quan trọng, Đại Ma Thần mất tích, bên này Lục Ly đánh đâu thắng đó. Nếu cứ kéo dài như này, sức chiến đấu của đại quân hai bên tự nhiên không phải một cái cấp bậc.

Đám người Lục Nhân Hoàng, chấp pháp trưởng lão cũng là thế không thể ngăn cản, như từng thanh đao nhọn đâm vào trong đại quân, nơi đi qua không người nào có thể ngăn.

- Khương trưởng lão cẩn thận!

Bên trong đại quân, vang lên một tiếng kinh hô.

Bình Luận (0)
Comment