Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tam thái công đang đánh bay một tên Man Tộc, nhìn lướt qua, lại thấy sắc mặt Khương Thiên Thuận trở nên tái mét, trong mắt mơ hồ có lục quang, kinh mạch trên tay như có sâu đang ngọ nguậy.
- Không tốt! Vu Thần độc!
Tam thái công thầm kêu không ổn, vội vàng phi thân mà đi, vỗ một chưởng vào sau đầu Khương Thiên Thuận nhanh chóng đánh ngất hắn.
Khương Thiên Thuận trúng Vu Thần độc, nếu như không khống chế hắn, Khương Thiên Thuận sẽ điên cuồng giết chết người mình.
- Đưa Khương trưởng lão trở về, trực tiếp đóng băng!
Tam thái công hét lớn một tiếng, để hai người nhanh chóng đưa Khương Thiên Thuận trở về, còn hắn thì nhìn về phía Thiên Tà Châu hét to:
- Điện chủ, giúp đỡ bên này một chút.
Lục Ly nghe được tiếng hô, liền dùng thần niệm quét tới đây, liếc mắt đã thấy Khương Thiên Thuận được mấy người mang xuống. Hắn nhất thời giận tím mặt, đây chính là gia gia Khương Ỷ Linh, nếu như chiến tử ở đây làm sao hắn có thể bàn giao với Khương Ỷ Linh.
Hắn không dám truyền lời ra, bởi vì khi hắn nói chuyện Khương Ỷ Linh có thể nghe được, hắn chỉ có thể hàm hồ suy đoán nói:
- Tam thái công, lo liệu chuyện phía sau thật tốt!
- Hưu!
Thiên Tà Châu hóa thành lưu tinh tiến vào trong đại quân Vu Tộc bên này, tươi sống nện chết mười mấy tên cường giả Vu Tộc. Sau đó Thiên Tà Châu bay lên, nghiền ép đánh bay đám tộc nhân Vu Tộc ở gần.
- Bên kia vẫn còn rất nhiều Vu Tộc!
Khi Vu Tộc bên này bị nghiền ép gần hết, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đến một chỗ khác.
Khiến hắn có một chút nhức đầu chính là, lúc đại quân tứ tộc bị đánh tan chạy tán loạn, võ giả Vu Tộc tràn ngập khắp nơi, hắn chỉ có thể chọn chỗ nhiều quân sĩ Vu Tộc nhất để tấn công.
Kèm theo quân sĩ tứ tộc thương vong càng ngày càng nhiều, quân sĩ tứ tộc còn dư lại càng tuyệt vọng, bắt đầu liều chết phản kích. Đại quân và cường giả nhân tộc từng bước ép sát, hẻm núi chỉ có thể chạy trốn từng đó người, bọn họ sống chết cũng không chạy được, không bằng liều chết chiến một trận.
Thương vong của nhân tộc bắt đầu gia tăng, hơn nữa đa số đều chết ở trong tay Vu Tộc và Ma Tộc. Bốn tộc phối hợp nhiều năm vẫn luôn ăn ý, Man Tộc chống đỡ ở phía trước, Vũ Tộc phụ trợ ở giữa không trung, Vu Tộc phóng độc ở sau lưng, Ma Tộc âm thầm đánh lén, loại chiến thuật này có lực sát thương vô cùng lớn đối với nhân tộc.
Trong tay các cường giả Vu Tộc đều có Vu Thần độc, hơn nữa mục tiêu bọn họ phóng độc không phải là quân sĩ nhân tộc bình thường, mà là trưởng lão Thí Ma Điện hoặc là thiên tài trẻ tuổi của nhân tộc.
Không ngừng có trưởng lão hoặc là thiên tài trúng Vu Thần độc được đưa về Thí Ma Thành, trước mắt không có linh dược giải độc, chỉ có thể đưa về đóng băng lại trước.
Cũng may đại đế Vu Tộc bị lão cửu Quân gia bắt lại rồi, đám người Lục Ly cũng không có quá nóng lòng, Lãnh Vô Hinh vẫn đang nghiên cứu chế tạo giải dược, sự tình còn có đường sống.
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu tiếp tục nghiền ép, Lục Nhân Hoàng và chấp pháp trưởng lão đều có thần khải, tỷ lệ trúng độc vô cùng nhỏ.
Vu Thần độc cần dung nhập vào trong máu tươi, tiến vào thân thể người mới có hiệu lực. Chỉ cần bọn họ không bị thương, thì sẽ không sợ Vu Thần độc.
Từ hoàng hôn giết đến đêm khuya, giết từ lúc vào đêm đến nửa đêm, gần ngàn vạn đại quân trừ chạy trốn hơn hai trăm vạn ra, hơn bảy trăm vạn còn lại đã bị tru diệt hơn phân nửa, chỉ còn lại không tới trăm vạn đại quân đang miễn cưỡng chống đỡ.
Hơn phân nửa người trong đó chết dưới tay Lục Ly, hoặc là bởi vì Lục Ly mà chết. Lục Ly thấy thời gian trôi qua đã lâu như vậy, sợ Đại Ma Thần trở lại, nên truyền lời ra, để đại quân rút lui.
- Rút quân?
Chấp pháp trưởng lão hơi kinh ngạc, còn dư lại gần trăm vạn đại quân, bọn họ chỉ cần tiếp tục chém giết đi xuống, không đến nửa canh giờ sẽ có thể tàn sát toàn bộ, vì sao lúc này lại rút quân?
Các trưởng lão còn lại của Thí Ma Điện đều hơi kinh ngạc, họ không có lập tức rút quân, Lục Ly vừa mới lên nắm quyền Thí Ma Điện, quyền uy còn chưa được xác định. Nếu như là Hình Mục mà nói... Sợ là mệnh lệnh của hắn sẽ được lập tức thi hành, căn bản không ai chất vấn ngỗ ngược.
- Phanh!
Chấp pháp trưởng lão dùng một côn nện bay một tên Địa Tiên Man Tộc, ánh mắt nhìn về phía Thiên Tà Châu nói:
- Điện chủ? Qua nửa canh giờ nữa rút quân được không?
- Không được!
Lục Ly trả lời rất ngang ngược, vô cùng kiên định, nhưng hắn cũng không có giải thích vì sao muốn mọi người lập tức rút quân.
Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút phất tay nói:
- Để quân sĩ rút lui trước, tất cả nhóm chấp sự lưu lại tiếp tục chém giết.
Có thể làm chấp sự, thì ít nhất cũng là Nhân Hoàng, đám quân sĩ còn lại là Bất Diệt Cảnh, Quân Hầu Cảnh. Chấp pháp trưởng lão truyền đạt mệnh lệnh đi xuống, mặc dù có rất nhiều quân sĩ không vui, dù sao cũng đang giết rất thoải mái, chút nữa là có thể đánh chết toàn bộ dị tộc còn lại, lúc này lại bảo rút quân?
Nhưng bên trên truyền lệnh xuống, đám quân sĩ đành bất đắc dĩ thối lui, dù sao số lượng cường giả cũng không nhiều lắm, tính ra chỉ bằng một phần mười quân đội, ở lại hay rút lui đều rất nhanh. Đương nhiên nhóm Nhân Hoàng Địa Tiên lưu lại, ít nhất cũng đạt đến mấy ngàn người.
Lúc quân đội nhanh chóng rút lui trở về thành, đã là gần nửa canh giờ sau, các cường giả còn lại và Lục Ly kích sát mấy vòng, lại là ba bốn mươi vạn quân đội dị tộc bị tàn sát.
- Các ngươi cũng rút lui đi, còn lại mình ta là được rồi!
Lục Ly thấy đám người chấp pháp trưởng lão vẫn không có rút lui, thì truyền âm ra lần nữa, chấp pháp trưởng lão nhíu mày nói:
- Nếu không để các trưởng lão lưu lại, những người còn lại rút lui trước?
Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện có năm sáu chục vị trưởng lão, nếu như đều thu vào trong Thiên Tà Châu thì có chút miễn cưỡng, hắn suy nghĩ một chút nói:
- Để lại hai mươi vị trưởng lão có chiến lực mạnh nhất là được, thái gia gia ngài cũng trở về thành trấn giữ đi, đúng rồi... Ta đã cho người của ta đưa tộc trưởng Vu Tộc về thành, ngài mau chóng tra hỏi ra giải dược.